Chàng Rể Phế Vật

Chương 453: Chương 453: Lột xác




Trương Bảo Thành nhìn Song Tử Thần, sắc mặt khẽ thay đổi.

Mà sắc mặt nhiều tuyển thủ xung quanh cũng trở nên ngỡ ngàng, bọn họ nhìn nhau, không ai có thể ngờ được Song Tử Thần lại công khai nhằm vào Trương Bảo Thành như vậy, rõ ràng là đang đả kích ông ta một cách trần trụi!

“Ai giao dịch với Trương Bảo Thành, tôi sẽ tính sổ với người đó sau đại hội đổ thạch.”

Đúng lúc này, một bên khác cũng có một người đứng ra, Trương Bảo Thành thấy Ngọc Thành Vọng cũng nhảy ra, tỏ rõ lập trường.

Ngọc Thành Vọng, chủ nhà nhà họ Ngọc, Song Tử Thần, thần thoại bất bại giới đổ thạch đều lần lượt gây sức ép với mọi người, muốn đá Trương Bảo Thành ra khỏi cuộc chơi trước.

Năm tuyển thủ kia do dự một lúc, rồi lập tức cầm lấy nguyên thạch của mình tránh xa Trương Bảo Thành, bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, tuy Trương Bảo Thành là hội trưởng hiệp hội đổ thạch, bọn họ không đắc tội nổi, nhưng bọn họ càng không đắc tội nổi Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng.

Nhất là, Ngọc Thành Vọng còn là chủ nhà nhà họ Ngọc, sau lưng ông ta là một gia tộc có truyền thống đổ thạch lâu đời, thời gian mà gia tộc này tồn tại vượt xa thời gian mà Trương Bảo Thành đảm nhận vị trí hội trưởng!

Trương Bảo Thành bị cô lập ngay lập tức, Ngọc Thành Vọng đút tay vào túi quần nhìn Trương Bảo Thành, nụ cười hiện rõ sự đắc ý, Song Tử Thần nhận được sự ủy thác của Lê Thần Vũ, muốn khiến Trương Bảo Thành thân bại danh liệt, ông ta đương nhiên sẽ bằng lòng giúp đỡ một tay.

Loại chuyện như này sao lại không làm cho được?

Song Tử Thần lạnh lùng nhìn Trương Bảo Thành, rồi quay người giao dịch với những tuyển thủ khác.

Giờ phút này, trên khán đài là vô số những tiếng nghị luận.

Một cảnh ban nãy đã được chiếu rõ trên màn hình lớn, lại còn được tường thuật lại rõ ràng, khiến vô số những khán giả trên khán đài đều lần lượt nghị luận, Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng liên thủ nhằm vào Trương Bảo Thành, đá ông ta ra… Chuyện này dường như là lần đầu tiên của giới đổ thạch.

Song Tử Thần liên thủ với người khác, chuyện này mới nghe lần đầu, đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra!

Nhiều người đã bắt đầu suy đoán, rốt cuộc Trương Bảo Thành đã làm gì mà đã đắc tội với Ngọc Thành Vọng và Song Tử Thần, để bọn họ ra tay muốn đá Trương Bảo Thành ra ngoài!

Nhiều khán giả đã bắt đầu thấy nuối tiếc cho Trương Bảo Thành, vì khả năng thắng của Trương Bảo Thành quá thấp.

Mất đi cơ hội giao dịch với người khác, Trương Bảo Thành chỉ có thể dựa vào sự may mắn của mình, chỉ có thể dùng những khối nguyên thạch được phân phát ngẫu nhiên này để mở ra châu báo hiếm có như bảo thạch hai màu trước đó.

Nhưng, khả năng này là vô cùng thấp!

Liên tiếp mở ra bảo thạch hai màu, chuyện này ông ta gần như không dám nghĩ tới!

Cho dù có là Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng đương nhiên cũng không ngờ tới còn có khả năng này.

Trương Bảo Thành cúi đầu nghiên cứu nguyên thạch trong tay mình một lúc, sắc mặt càng thêm khó coi.

“Được.” Tô Loan Loan gật đầu.

Thời gian trôi đi rất nhanh, thấy Trương Bảo Thành đứng bất động trước bàn, dáng vẻ như tro tàn, trên khán đài, càng lúc càng có nhiều những tiếng dị nghị khác nhau.

“Mẹ ơi, tốt xấu gì cũng là hội trưởng, là một nhân vật của công chúng, chẳng lẽ cứ thật sự đợi chết như vậy sao?”

“Trương Bảo Thành, ông là hội trưởng hiệp hội đổ thạch đó, Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng có nhằm vào ông như thế nào đi nữa, tôi cũng không tin là ông đã hết cách!”

"Vòng một có kì tích xuất hiện, hội trưởng Trương có thể vào vòng trong, nhưng vòng hai chắc sẽ không nữa đâu, ông ấy đã từ bỏ rồi."

"Tôi thấy hội trưởng đại hội đổ thạch nên đổi người rồi, để một người như vậy đảm nhận vị trí hội trưởng, chẳng trách đổ thạch càng lúc tệ đi!"

Trên khán đài, mọi người dần dần trở nên giận dữ, bắt đầu mắng chửi không chút cố kị.

Mà giám khảo Chu ngồi ở ghế giám khảo cùng với những giám khảo khác từng có mâu thuẫn với Trương Bảo Thành lần lượt nhìn nhau cười, lúc nhìn thấy dáng vẻ như gặp quỷ của Trương Bảo Thành, cuối cùng họ cũng đạt được mục đích của mình.

"Thời gian đã sắp hết rồi, bất kể là ai cũng không cứu nổi ông ta nữa rồi, cho dù Chúa có ở đây cũng hết cách cứu vãn.” Một vị giám khảo trong đó nhìn Trần Xuân Độ, đột nhiên nói.

Vị giám khảo kia nói xong, giám khảo Chu cố ý nhìn sang Trần Xuân Độ, chế giễu nói: "Nhóc, không phải cậu vẫn luôn giúp ông ta sao? Sao lại không ra tay nữa rồi?"

Đối với sự khiêu khích của mấy giám khảo này, Trần Xuân Độ không nói lời nào, chỉ hờ hững nhìn bọn họ rồi tiếp tục xem cuộc thi đấu.

"Nếu cậu ta không sợ bị dư luận chỉ trích, nghi ngờ về tính công bằng thì cậu ta có thể ra tay, chỉ có điều nếu như vậy, e là vị trí hội trưởng của Trương Bảo Thành sẽ khó mà giữ nổi." Một vị giám khảo khác lạnh lùng hờ hững nói.

"Đã hết thời gian." Một vị giám khảo trong số đó nói.

"Ting." Tiếng đồng hồ vang lên, âm thanh to vang truyền vào tai mỗi người, lúc này mới khiến Trương Bảo Thành lòng như tro tàn cảm thấy run rẩy, ông ta chợt ngẩng đầu lên, lấy lại sự tỉnh táo.

Trong cả quá trình thi, Trương Bảo Thành bị Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng nhằm vào, không ai muốn trao đổi nguyên thạch với ông ta, ông ta chỉ cắt bốn nhát cắt rồi ngơ ra tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.