Chàng Rể Phế Vật

Chương 254: Chương 254: Một tên nghèo như anh là cái thá gì!




Mà lúc này, Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng của Tô Loan Loan đang chặn trước bảo vệ, khóe miệng anh cong cong, xoay người đi theo Lê Kim Huyên.

Hai bảo vệ thậm chí còn không biết họ nên ra tay với ai... Đó là thành viên của đội đặc chiến từng giết vô số mạng người ở thành phố T - Tô Loan Loan!

Mỗi một chiêu thức của Tô Loan Loan đều chứa đựng những kỹ năng giết người mạnh mẽ mà đơn giản nhất... Những bảo vệ này hầu như không phải là mối đe dọa của cô ta.

Hai bảo vệ không nhìn rõ động tác của Tô Loan Loan, Tô Loan Loan ở trước mặt bọn họ đột nhiên lắc lư, sau đó, ánh mắt hai người họ tối sầm lại rồi ngất đi.

Tô Loan Loan cúi đầu nhìn hai người bảo vệ đã ngã xuống đất, cô ta chậm rãi thu lại con dao trên tay, ánh mắt nhìn về nơi xa xăm, trầm mặc...

Khi Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan đi theo Lê Kim Huyên, cô đang đứng trước mặt quầy lễ tân, cau mày nói: "Để tôi vào gặp Trương Khiếu Thiên."

Cô lễ tân đặt điện thoại xuống: "Cô Lê, thực sự xin lỗi, không hẹn trước thì không thể gặp được Tổng giám đốc Trương.”

“Nói với anh ta, nếu không để tôi vào, anh ta sẽ hối hận.” Khuôn mặt diễm lệ của Lê Kim Huyên đột nhiên trở nên khó coi, sắc mặt lạnh như băng.

Cô lễ tân bị áp lực, không còn cách nào khác đành gọi điện thoại...



Trong văn phòng của Tổng giám đốc, một người đàn ông hói đầu để lại vài sợi tóc dài lưa thưa đang bưng một tách Long Tỉnh thượng hạng, hai chân gác lên bàn làm việc thưởng thức trà.

Cô thư ký đeo mắt kính gọng vàng đứng trước mặt người đàn ông, kính cẩn báo cáo công việc.

"Có sự giúp đỡ của giám đốc Vương, chúng ta hoàn toàn có thể kiểm soát được công ty, quét sạch hết tai mắt nằm vùng của những giám đốc đó. Đến lúc đó không cần phải lo sợ... Tổng giám đốc Trương, thời cơ của ngài đã đến rồi!" Cô thư kí cười híp mắt.

Trương Khiếu Thiên cười nhạt: "Chi nhánh Yên Kinh khác với trụ sở ở thành phố T... Chẳng bao lâu, chi nhánh Yên Kinh sẽ trở thành công ty của tôi."

Nếu như Lê Kim Huyên ở đây mà nghe được lời nói của Trương Khiếu Thiên, cô nhất định sẽ không thể dung thứ, ai có thể nghĩ rằng đây là lời nói của người nắm quyền ở chi nhánh Yên Kinh của tập đoàn Lê thị chứ!

Tham vọng của Trương Khiếu Thiên sớm đã bại lộ... Y muốn biến toàn bộ chi nhánh Yên Kinh thành công ty tư nhân của mình!

Đột nhiên, điện thoại trên bàn của Trương Khiếu Thiên vang lên!

Vẻ mặt hơi ngưng trệ, anh ta vừa kết nối điện thoại, thì nghe thấy giọng nói của cô lễ tân từ đầu dây bên kia truyền đến.

Trương Khiếu Thiên khẽ cau mày, nghiêm nghị nói: "Loại chuyện vặt vãnh này hỏi tôi làm gì, gọi bảo vệ đuổi họ đi đi!"

Sau khi Trương Khiếu Thiên nôn nóng cúp điện thoại, bên ngoài phòng làm việc, Lê Kim Huyên đang đứng đối diện với cô lễ tân khẽ cau mày, cô xoay người, lao thẳng vào phòng làm việc!

Cô lễ tân cố gắng ngăn Lê Kim Huyên lại, nhưng bị Trần Xuân Độ cản lại.

Lê Kim Huyên vội vàng đi tới trước cửa văn phòng, hiếm khi lộ ra vẻ kiên quyết, đẩy cửa phòng làm việc ra.

Lê Kim Huyên đột nhiên xuất hiện ở trong phòng làm việc, Trương Khiếu Thiên và thư ký đều sững sờ, ba cặp mắt nhìn nhau, không khí ngưng trệ!

"Cô là ai! Cút ngay cho tôi!"

Trương Khiếu Thiên đột ngột đứng lên, nhìn Lê Kim Huyên với vẻ mặt tức giận, nghiêm nghị quát!

Lê Kim Huyên nhìn tên họ Trương đang ghét kia, vẻ mặt lạnh lùng và chán ghét.

Trước khi đến chi nhánh Yên Kinh, Lê Kim Huyên đã nắm điểm sơ hở của tên họ Trương này rồi, biết được một vài chuyện... đó là lý do tại sao cô đi thẳng đến chi nhánh Yên Kinh.

Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy anh ta, sự chán ghét của Lê Kim Huyên càng ngày càng sâu.

“Anh chính là Trương Khiếu Thiên?” Lê Kim Huyên lãnh đạm nói, giọng nói lại đầy lạnh lùng, bước về phía Trương Khiếu Thiên, trong không khí tràn ngập vẻ đáng sợ.

Trương Khiếu Thiên nhìn Lê Kim Huyên đang đứng trước mặt mình, sau khi quan sát thì nheo mắt lại.

Vẻ đẹp tuyệt mỹ của Lê Kim Huyên ngay lập tức thu hút sự chú ý của Trương Khiếu Thiên.

“Đúng vậy.” Trương Khiếu Thiên mở miệng nói, nhìn về phía Lê Kim Huyên, có lẽ là vì vẻ đẹp của cô khiến cho anh ta buông xuống sự đề phòng, anh ta nhìn Lê Kim Huyên hỏi: “Cô là ai?”

“Anh đoán xem?” Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hiện lên một tia giễu cợt, khóe miệng tinh tế khẽ nhếch lên, lộ ra vẻ lạnh lùng tàn nhẫn.

Lúc này, Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan từ bên ngoài đi vào, cô lễ tân đuổi theo họ, vẻ mặt lo lắng nhìn Trương Khiếu Thiên: “Tổng giám đốc Trương, một mình tôi không thể ngăn cản bọn họ được..."

Trương Khiếu Thiên liếc nhìn Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan đang ở sau lưng Lê Kim Huyên, ánh mắt rơi vào người Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ ăn mặc luộm thuộm, Trương Khiếu Thiên tiến lại gần, còn có thể ngửi thấy một mùi thuốc lá nhàn nhạt.

Chiếc áo gi-le trên người của Trần Xuân Độ lại càng rách nát không chịu nổi, sau nhiều lần may vá, tràn ngập cảm giác thăng trầm của cuộc đời.

Chiếc áo gi-le này chắc chắn đã trải qua vô số cuộc chiến, chủ nhân của nó không biết bao nhiêu lần đã bị ngọn lửa xuyên thủng!

Sau khi Trương Khiếu Thiên quan sát bọn họ một vòng, nói: "Các người là... khách hàng của tôi?"

Trương Khiếu Thiên sửng sốt một chút, sau đó chế nhạo nói: "Theo tôi nhớ thì không có nhóm khách hàng nào như các người."

Trương Khiếu Thiên liếc qua Trần Xuân Độ, khinh thường nói: "Khách hàng của chúng tôi luôn là những người giàu có, nhìn không nghèo đói lôi thôi như các người!"

Vẻ mặt của Trần Xuân Độ hơi ngưng lại, Trương Khiếu Thiên liếc nhìn vài người bọn họ, sau đó đánh giá, xem ra bọn họ không phải là nhân vật quan trọng nào.

Trần Xuân Độ cười nhẹ, Lê Kim Huyên khoanh tay trước ngực: "Trương Khiếu Thiên, anh đối xử với khách hàng của mình kiểu nịnh bợ như vậy sao?"

Nhìn thấy phản ứng lúc này của hắn ta, Lê Kim Huyên tức đến muốn nổ phổi... Cô chưa từng nghĩ chi nhánh Yên Kinh lại nằm trong tay một người như vậy!

Vẻ mặt Lê Kim Huyên càng trở nên khó coi, đây là hậu quả của cuộc đấu đá nội bộ của ban Giám đốc, chi nhánh Yên Kinh làm ăn thua lỗ... Đây chính là dấu hiệu của việc sắp sụp đổ.

Trương Khiếu Thiên chỉ cảm thấy Lê Kim Huyên quen mắt, nhưng anh ta không ngờ được thân phận của Lê Kim Huyên... Thậm chí, anh ta còn xem cô như các nữ diễn viên trong làng giải trí.

Đối với anh ta mà nói, phụ nữ xinh đẹp như vậy cơ bản đều là nữ minh tinh dễ dàng chiếm đoạt được.

Trương Khiếu Thiên cong môi, anh ta đã chơi qua quá nhiều nữ minh tinh, cho dù người phụ nữ trước mặt trông đẹp hơn nhiều so với những người nổi tiếng thẩm mỹ trên mạng, nhưng đối với anh ta, bản chất vẫn là nữ minh tinh, chỉ có điều bề ngoài giả vờ như người đoan trang mà thôi.

Trương Khiếu Thiên thầm nghĩ, nhìn về phía Lê Kim Huyên cười không chút kiêng kị: "Ồ... Tôi nhớ ra rồi, cô không phải là người phụ nữ đóng vai ba đang nổi tiếng trong phim truyền hình hiện giờ sao? Chẳng lẽ cũng là do người quen giới thiệu? Yên tâm, đêm nay sẽ không tốn bao nhiêu sức lực của cô đâu, cô cứ báo giá đi.”

Trương Khiếu Thiên lớn tiếng nói, vẻ mặt lạnh lùng châm chọc, anh ta cố ý nói như vậy, chính là muốn đối phó với Lê Kim Huyên tùy tiện xông vào phòng của anh ta, đương nhiên anh ta sẽ không bỏ qua.

Thư ký ở bên đẩy gọng kính vàng nói: "Tổng giám đốc Trương, để tôi gọi nhân viên bảo vệ đuổi bọn họ ra ngoài. Mấy tên bảo vệ này đang làm gì không biết? Còn không cản nổi hai người phụ nữ và một tên ăn mày nữa.”

“Bọn họ không phải là khách hàng sao, các người muốn phục vụ gì?” Trương Khiếu Thiên lạnh lùng liếc nhìn Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ, nói: “Chưa có ai dám hô to gọi nhỏ với tôi, mấy người là cái thá gì!”

Lê Kim Huyên tức giận đến mức không nói ra lời... Lúc này, cơ thể thanh tú run lên, đôi mắt xinh đẹp hung hăng nhìn chằm chằm Trương Khiếu Thiên: "Trương Khiếu Thiên... Tôi nhất định phải vạch tội anh!”

"Cô không phải chỉ là một nữ minh tinh sao? Còn đến tìm tôi nói chuyện làm ăn, giả bộ giỏi đấy, tôi chưa bao giờ hợp tác việc kinh doanh với nữ minh tinh cả." Trương Khiếu Thiên ngừng lại: "Nhưng có một việc kinh doanh rất thích hợp để nói chuyện trên giường, một dự án lớn hàng trăm nghìn tỷ, cô có muốn không?"

Trương Khiếu Thiên nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên bằng ánh mắt nóng bỏng, giống như sói đói nhìn cừu non, bình thản nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên ngưng lại, lập tức trở nên lạnh lùng.

Nhưng lúc này, một cái tát còn thay đổi nhanh hơn vẻ mặt của Lê Kim Huyên, nhắm về phía Trương Khiếu Thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.