Chàng Rể Phế Vật

Chương 548: Chương 548: Nguy hiểm đến gần




Cách một trăm mét, trên con phố dài.

Một bóng người đang đến từ từ.

Anh ta đang cầm một thanh đao dài khủng khiếp, khí thế ngút trời.

Khi anh ta từ từ đặt chân lên cả con phố tràn ngập sát khí.

Tất cả những người qua đường và người xem hai bên đường đều rút lui và tránh đi. Mọi người đều hoảng sợ trước người đàn ông tỏa ra khí chất khủng khiếp này.

"Rèn rẹt." Thanh đao dài chậm rãi lôi trên mặt đất, trên mặt đường xuất hiện một vết hằn sâu hoắm.

Anh ta vừa lê thanh đao dài, vừa từng bước... từng bước tiến về cuộc chiến phía trước.

Cuối cùng, tốc độ của anh ta càng ngày càng nhanh, đột nhiên... anh ta chạy thật nhanh. Hình dáng gần như biến thành một tia sét.

Con phố bỗng chốc nhuốm mùi chết chóc.

Trên mặt đất phía sau anh ta, xuất hiện một vết nứt sâu và đáng sợ do con đao dài để lại

...

Trên cuộc chiến cách đó không xa, Trần Xuân Độ đang bị bao vây tứ phía, anh không ngừng lui về phía sau.

Đột nhiên, ánh mắt của anh dựng lại, đột nhiên quay đầu nhìn về phía trước.

Anh nhìn thấy một bóng dáng đáng sợ cầm một con đao dài lao tới từ con phố đối diện. Anh ta lao tới mang theo sát khí và sự khủng bố ngút trời.

Bóng dáng kia giống như sao băng va vào mặt trăng, thân hình biến thành ảo ảnh, thanh đao dài đâm xuyên không trung, đột nhiên nâng lên trời. Cả người anh ta cũng phối hợp lao lên không trung.

“Phà.” Bóng dáng kia lao lên, âm thanh dũng mãnh làm rung chuyển cả bầu trời. Anh ta gần như biến thành một con đại bàng, thanh đao dài của anh ta hóa thành một luồng sáng đáng sợ, gần như sáng cả bầu trời.

Ánh sáng lưỡi đao vung lên trong khoảng không, như muốn chia bầu trời làm hai.

Lúc này, con ngươi của Trần Xuân Độ đột nhiên co lại.

Răng Nhọn và người mặc áo xám cũng đột ngột biến sắc.

“Vút.” Thanh đao dài nhanh chóng bổ vào không khí biến thành một vũ khí giết chóc kinh hoàng. Nó mhanh chóng lao về phía Trần Xuân Độ với sức mạnh kinh hoàng.

Trần Xuân Độ nhanh chóng né đi. Lúc này anh nhanh chóng lui về phía sau, người biến thành bóng mờ.

“Keng” Thanh đao dài vung lên, nện vào vị trí dưới chân Trần Xuân Độ.

Đất đá bắn tung tóe và nổ tung một cách dữ dội. Vị trí dưới chân của Trần Xuân Độ đã thành một cái hố sâu ngay lập tức.

Sắc mặt Răng Nhọn đột nhiên thay đổi, anh ta cảnh giác hỏi: "Anh là ai?"

Người đàn ông không trả lời, mặt anh ta lạnh tanh, lao tới với một thanh đao dài trên tay. Thanh đao vẫn chĩa vào Trần Xuân Độ với sát khí ngút trời.

Thanh đao dài biến thành một vũ khí khủng khiếp, bùng lên sát khí trên không trung, lao về phía Trần Xuân Độ.

Đồng tử của Trần Xuân Độ co lại. Anh nhanh chóng nâng cao con dao găm long nha để chống lại.

"Keng." Tiếng vũ khí kim loại chạm nhau vô cùng khốc liệt. Không khí bị bóp méo bởi sức mạnh khủng khiếp. Vô số tia lửa bay ra.

Dưới từng đợt oanh tạc thân thể Trần Xuân Độ đột nhiên run lên. Vết thương không ngừng nứt ra.

Thanh đao dài đó thật đáng sợ, mang theo một sức mạnh kinh người, mỗi nhát vung ra đều có thể lấy mạng đối phương.

“Ầm.” Cuối cùng, Trần Xuân Độ không thể chống lại, cơ thể anh bị đẩy bay.

Cả người anh đập mạnh xuống đất. người dính đầy bụi. Bùn đất lẫn lộn với những vết thương trên người anh, vô cũng hỗn độn.

Nhưng khi Trần Xuân Độ vẫn còn chưa kịp phản ứng, thanh đao dài đáng sợ lại đột nhiên lao tới trước mặt. Gần như muốn biến thành một dải sáng trắng với tốc độ kinh hoàng phá vỡ giới hạn.

“Keng.” Trần Xuân Độ nhanh chóng vung long nha chống cự.

Lưỡi đao dài va chạm dữ dội với dao găm long nha.

Trần Xuân Độ đột nhiên lui về phía sau. Mỗi bước chân anh đều lún sâu xuống đất. Vết thương do súng bắn của anh lại chảy máu.

Sắc mặt của người kia đỏ như máu, con dao dài trên tay của anh ta liên tục tấn công.

“Mười năm chuyên tâm mài giũa kiếm pháp, lần này chính là cậu Lê muốn lấy mạng của mày, mày không thể nào chạy trốn!” Giọng nói của người đàn ông vang lên đầy chết chóc vang vọng trên không trung.

Khi nghe thấy điều này, sau lớp mặt nạ, ánh mắt của Trần Xuân Độ bỗng chốc lạnh lẽo.

Trước mặt, thanh đao dài xuyên qua long nha, đột nhiên cắt ngang không khí, đâm thẳng vào ngực Trần Xuân Độ.

“Phực.” Con dao dài cứa vào ngực trái của Trần Xuân Độ.

Tuy nhiên, thanh đao sắc bén đó đã không đâm vào trái tim anh.

Nó chỉ còn cách nửa tấc. Cứ thế, nó không hề di chuyển được thêm tí nào.

Vì lòng bàn tay của Trần Xuân Độ đang nắm chặt lưỡi dao. Máu liên tục tràn dọc lòng bàn tay anh nhuộm đỏ cả lưỡi kiếm. Hoa văn trên con đao dài bỗng chốc nhuốm máu.

Mọi người ở hiện trường đều mở to mắt, nín thở nhìn cảnh này.

Sắc mặt Răng Nhọn nghiêm lại, nhìn cảnh này chằm chằm. Người đàn ông này thật sự đã đâm trọng thương Long Vương sao? Sức mạnh của người này đã đạt đến trạng thái đáng sợ như thế nào?

Yên Kinh lại là nơi quy tụ của quá nhiều nhân vật kinh khủng.

Khuôn mặt của người đàn ông mặc áo xám bịt mặt trở nên phức tạp và thâm trầm, tình cảnh hôm nay có phần tệ hại.

Trần Xuân Độ nắm chặt con dao dài trong ngực, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, thâm trầm và uy nghiêm.

“Mày cũng là sát thủ Lê Thần Vũ mời đến sao?” Trần Xuân Độ nghiêm nghị hỏi.

Người đàn ông trước mặt lại dồn lực.

“Phập!” Con dao dài lại dằn vào trong ngực anh. Máu chảy theo vết thương trước ngực từ từ tràn ra.

“Phần thưởng mà cậu Lê đưa ra đã lên tới ba nghìn tỷ, còn người kia đã lên tới 1500 tỷ. Hai người các ngươi nhất định sẽ chết.” Người đàn ông lãnh đạm nói.

Nghe người đàn ông đó nói đến việc phần thưởng của Lê Kim Huyên đã tăng lên, trái tim của Trần Xuân Độ kịch liệt run lên.

Đồng tử Trần Xuân Độ co lại, sắc mặt trở nên lạnh lùng, "Mày nhất định phải chết!"

Đột nhiên, mạch máu trên cánh tay của Trần Xuân Độ cuộn lên. Giống như rồng và rắn ở khắp mọi nơi! Cơ tay cũng phồng lên kinh khủng.

“Gào.” Trần Xuân Độ gầm lên một tiếng lớn. Cánh tay giống như biến thành vũ khí giết chóc, bộc phát ra uy lực kinh người.

“Xoẹt.” Con dao dài trước ngực bị anh dùng sức rút ra một cách đáng sợ.

Đột nhiên, Trần Xuân Đột dùng toàn bộ sức lực. Tay cầm thanh đao dài, anh vung lên, ra một đòn đánh với sức mạnh kinh hoàng.

“Ầm.” Người đàn ông bị sức mạnh cực lớn của thanh đao dài ép bay ra cả chục mét.

Mặt đất hoàn toàn sụp đổ và nứt ra, người đàn ông bị rơi xuống một cái hố khổng lồ, anh ta nằm trong một đống hỗn độn.

Không gian lại rơi vào sự im lặng chết người.

Lúc này tất cả mọi người đều nín thở nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt.

Long Vương quá đáng sợ. Bị thương nặng nhưng vẫn đánh lui đối thủ.

Mặt Răng Nhọn biến sắc hẳn. Hắn nhìn chằm chằm vào Long Vương. Hắn rất quen với chiêu thức thủ đoạn vừa rồi. Đó là kỹ thuật chiến đấu đặc chủng có tên ném qua vai.

Hơn nữa, đây là cú ném qua vai cải tiến và độc đáo của lực lượng chiến phòng Yên Kinh.

Long Vương xuất thân từ chiến phòng Yên Kinh? Làm sao có thể?

"Long Vương. Tại sao anh biết chiêu ném qua quai của chiến phòng Yên Kinh?" Răng Nhọn hỏi cùng với sự chấn động dữ dội và sự hoài nghi!

Lúc này, Răng Nhọn rốt cục đã hiểu ra. Chẳng trách anh ta luôn cảm thấy Long Vương hình như đang che giấu gì đó. Vị Long Vương này đơn giản là đang che đậy thực lực của chính mình. Long Vương chắc chắn sở hữu kỹ năng chiến đấu vô cùng lợi hại.

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều bàng hoàng.

Đồng tử của người đàn ông mặc áo xám rụt lại, anh ta đưa ra một quyết định dứt khoát, điên cuồng lao về phía trước. Bắn về phía Trần Xuân Độ một cách thô bạo.

Lúc này, cách duy nhất để có được ưu thế trước tiên chính là nắm bắt cơ hội. Đây là nhiệm vụ của anh ta. Phải hạ gục Long Vương và giành được phần thưởng.

Ở đằng xa, một nhóm người mặc áo đen bịt mặt liên tục bóp cò và bắn tỉa.

Sắc mặt Răng Nhọn đã thay đổi, anh ta không chịu thua kém. Cũng vùng lên và lao về phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.