Chàng Rể Phế Vật

Chương 346: Chương 346: Phong tỏa thành phố




Người trung niên nghe thấy quyết định của ông lão áo đen thì hơi hoang mang, nhìn ông ta, vẻ mặt hơi chần chừ, hỏi: “Nhất định phải làm như thế sao? Hậu quả khó đoán lắm.”

“Nếu để bọn họ vạch trần sự thật này thì mọi chuyện mới trở nên khó giải quyết, ai cũng không dám chắc người được phái đến đây có phải người của trung ương không.” Ông lão áo đen chậm rãi nói: “Cậu hợp lực với tôi, giết người diệt khẩu trước… Chỉ cần che giấu tốt, bên trên cũng sẽ tưởng là người bị mất tích thôi… Nhiều nhất là nghi ngờ chúng ta, nhưng cũng chẳng có chứng cứ xác thực…”

“Được, cứ làm theo lời ông đi.” Người trung niên gật đầu, đứng lên, khí thế trên người đột nhiên dâng cao!

“Người đâu!” Người trung niên quát to.

Một nhóm người mặc vest chạy vào từ bên ngoài biệt thự, nhìn về phía người trung niên: “Gia chủ có gì dặn dò?”

“Bắt tất cả người của an ninh quốc gia tới đây!” Sắc mặt người trung niên vô cùng lạnh lẽo, âm thanh hờ hững mang theo sự khát máu!

Những chiếc xe con màu đen chạy nhanh ra khỏi biệt thự cao cấp của nhà họ Đỗ, chạy như bay trên đường, đằng đằng sát khí chạy về phía xa.

Trong nhà an toàn, Trần Xuân Độ gọi điện thoại cho chàng trai: “Chuyển đến T chưa?”

“Đến rồi, cần đưa tới không?”

“Không cần, tôi tự đi lấy.” Trần Xuân Độ không muốn người giao hàng cũng biết địa chỉ của nhà an toàn này.

Sau khi cúp máy, Trần Xuân Độ nói với những đặc công tinh anh: “Có lẽ nhà an toàn này đã bị lộ, mau chuyển chỗ, nếu không hậu quả khó mà lường được.”

Một đặc công tinh anh trong đó cau mày: “Ở thành phố T chỉ có mấy căn nhà an toàn, bên trong vì bố trí nhà an toàn ở thành phố T đã tốn rất nhiều tiền, chúng ta bỏ đi như thế, tổn thất quá lớn, hơn nữa sao anh biết chắc chắn đã bị lộ chứ?”

Đặc công tinh anh này vừa lên tiếng, lập tức có không ít người phụ họa.

Trần Xuân Độ nở nụ cười châm chọc nhìn về phía đặc công tinh anh kia: “Mấy người theo dõi kia vẫn luôn theo sát chúng ta, anh cảm thấy bọn họ sẽ không biết ta đi vào nhà an toàn này à?”

Sắc mặt của đặc công tinh anh kia cứng đờ, nhưng vẫn không phục nói: “Anh nói chuyển là chuyển, vậy lỡ như bọn họ vốn dĩ không phát hiện thì sao, chúng ta chuyển Trạm trưởng Lý đi, rất dễ bị lộ.”

Một đặc công khác cũng lên tiếng: “Đây là chuyện của tổ chức an ninh chúng tôi, Trạm trưởng Lý mời anh đến là vì chuyện hai gia tộc hoàng kim Đỗ Trương, không phải mời anh đến ra lệnh với chúng tôi.”

Trần Xuân Độ nhìn những đặc công tinh anh này, bọn họ hoàn toàn không coi anh ra gì.

Anh bình tĩnh nói: “Tôi chỉ cho các người một đề nghị tốt hơn thôi, có nghe hay không là tùy các người.”

Nói xong, Trần Xuân Độ xoay người đi ra khỏi nhà an toàn.

Mấy đặc công tinh anh kia đi tới trước cửa nhà an toàn, nhìn chằm chằm bóng lưng của Trần Xuân Độ, một người trong đó nở nụ cười khinh thường: “Thật không biết Trạm trưởng Lý nghĩ gì mà lại để người như thế đi làm chuyện chúng ta đã thất bại nữa.”

Một đặc công khác gật đầu: “Chúng ta đông người như vậy đi còn thất bại… Một mình anh ta, chẳng phải là đi chịu chết sao?”

“Không biết Trạm trưởng Lý bị làm sao, chẳng lẽ bị đám người kia hành hạ đến mức lú lẫn rồi? Đầm rồng hang hổ, ngay cả chúng ta cũng không dám tùy tiện xông vào, anh ta có thể làm được gì?”

“Không biết tự lượng sức mình, người đầu óc có vấn đề mới làm ra chuyện ngu xuẩn lấy trứng chọi đá như thế!”

Những đặc công tinh anh kia nói chuyện ngày càng lớn, trắng trợn bàn tán về Trần Xuân Độ, bọn họ nói rất lớn tiếng, tiếng chế giễu chói tai truyền hết vào tai Trần Xuân Độ.

Vẻ mặt Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, anh không hề quan tâm đến những đặc công kia chút nào, nói thẳng ra thậm chí anh còn làm lơ bọn họ nữa, bọn họ mỉa mai như thế, nhưng anh cũng không hề dừng bước!

Trần Xuân Độ vừa rời đi không bao lâu, bên ngoài nhà an toàn yên tĩnh trở lại.

Một chiếc Cadillac màu đen đột nhiên chạy tới, đâm thẳng vào nhà an toàn!

Ầm!

Hàng rào sắt của biệt thự bị tông gãy! Cadillac chạy thẳng vào trong, cực kỳ ngang ngược!

“Xảy ra chuyện gì?”

Thính lực của mấy đặc công tinh anh trong nhà an toàn rất mạnh, sau khi nghe thấy tiếng vang, bọn họ lập tức vén rèm cửa sổ ra, xuyên qua khe hở nhìn ra ngoài.

Những đặc công tinh anh kia còn chưa kịp phản ứng đã thấy chiếc Cadillac chạy vào trong!

“Ầm!”

Chẳng những thế, ngay sau đó một chiếc, hai chiếc, ba chiếc… Những chiếc Cadillac như đội cảm tử không sợ chết vậy, bọn họ không quan tâm xe Cadillac đắt tiền đến cỡ nào, tùy ý bá đạo!

Những đặc công tinh anh kia thay đổi sắc mặt, cuối cùng cũng nhận ra điều không đúng!

“Ầm ầm ầm!”

Từng chiếc Cadillac đằng đằng sát khí chạy vào từ ngoài đường.

Hàng rào sắt bên ngoài biệt thự nhỏ bị những chiếc Cadillac đụng bay như cành khô bị bẻ gãy, vô cùng thê thảm!

Những đặc công tinh anh kia đưa mắt nhìn về phía xa, vẻ mặt nặng nề!

Bọn họ nhìn thấy một vùng đen kịt trên đường! Đó là những chiếc Cadillac màu đen tụ tập thành một biển xe!

Biển xe đen kịt kia đang hùng hổ chạy về phía này! Giống như một vùng mây đen, khiến người ta cảm thấy sợ hãi đến tận linh hồn!

Biển xa đen kịt bao vây cả khu vực này lại!

Căn biệt thự nho nhỏ mà các đặc công tinh anh đang ở lập tức bị những chiếc Cadillac màu đen này bao vây!

“Nơi này… Bị lộ rồi!” Những đặc công kia thầm thấy hoảng sợ, cuối cùng bọn họ đã biết Trần Xuân Độ không nói sai!

Hai nhà Đỗ Trương không hề có ý buông tha cho bọn họ, đây là muốn đuổi cùng giết tận!

“Rút lui, mang theo Trạm trưởng Lý chạy thôi!”

Có đặc công quát to.

Bầu không khí trong nhà an toàn trở nên tuyệt vọng, cả căn biệt thự đều bị bao vây rồi, chạy? Chạy đi đâu đây?

Một tiếng nổ vang lên bên ngoài biệt thự, tất cả cửa xe đều mở ra!

Một đám đàn ông mặc vest khí thế hùng hổ bước xuống từ trên xe, trên người phát ra sát khí đáng sợ, bọn họ đáp mở cửa biệt thự, xông vào trong!

“Ngăn bọn họ lại!” Trong lòng những đặc công tinh anh kia cảm thấy tuyệt vọng, bọn họ thét lên một tiếng, xông lên trên!

Một người đàn ông đeo tai nghe đột nhiên bước ra, nhanh chóng đạp tới một cước, nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh.

“Ầm!”

Một đặc công bay ngược ra ngoài, mấy đặc công còn lại thầm thấy hoảng sợ… Người đàn ông khi nãy chắc chắn là một cao thủ!

“Phụt!”

Đặc công tinh anh kia phun ra một ngụm máu tươi, người không ngừng run rẩy!

Một cước, chỉ với một cước mà thôi!

Tất cả đặc công tinh anh ở đây đều hết sức kinh hãi, nói không nên lời!

Quá mạnh! Mấy đặc công bọn họ đã là nhân vật tinh anh một trong vạn người trong an ninh quốc gia rồi, nhưng trên người người dẫn đầu trước mắt tản ra sát khí điên cuồng, chẳng khác nào một con mãnh thú dã man!

“Ầm!’

Người đàn ông kia lại đạp ra một phát, đạp ngã một đặc công khác xuống đất, mấy người đàn ông sau lưng hắn ta lập tức xông vào, tay cầm ống kim đâm lên người tất cả đặc công tinh anh ở đây!

“Gia chủ có lệnh, bắt hết toàn bộ!”

Mấy đặc công tinh anh đã hôn mê lập tức bị mấy người đàn ông đưa đi, người đàn ông đeo tai nghe kia lạnh lùng hỏi: “Đã đủ chưa?”

“Còn thiếu một người, là mục tiêu gia chủ đặc biệt dặn dò nhất định phải bắt được.” Một thuộc hạ trong đó trả lời.

“Bắt những người này về trước, để lại lời nhắn, để mấy người ở lại đây trông chừng, nếu mục tiêu trở về thì tiến hành bắt giữ.” Người đàn ông đeo tai nghe kia nói chuyện dứt khoát mạnh mẽ, nói xong thì vung tay lên, dẫn theo đám người ngồi vào trong xe Cadillac, nghênh ngang rời đi…

Mà lúc này, Trần Xuân Độ hoàn toàn không biết những chuyện vừa xảy ra.

Anh đang ngồi trên ghế dài ngoài quảng trường trước cổng tập đoàn Lê Thị, cầm một tờ báo, vờ như đang xem báo.

Một bóng người đột nhiên đi nhanh về phía Trần Xuân Độ, khi đi ngang qua người anh thì đột nhiên buông một kiện hàng xuống, lại nhanh chóng rời đi.

Trần Xuân Độ đang xem báo, thậm chí còn không nhìn rõ mặt người kia, anh để báo xuống, lúc cầm lấy kiện hàng thì bóng người kia đã đi xa, không biết đi đâu.

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm về hướng người đó biến mất, một lát sau, anh nhếch môi, nở nụ cười lưu manh.

Trần Xuân Độ cầm kiện hàng, bắt xe về chỗ gần biệt thự nhỏ, sau đó đi bộ về.

Mà sau khi đến gần biệt thự nhỏ, Trần Xuân Độ lập tức nhận ra có gì đó không đúng, vẻ mặt hơi thay đổi, trong mắt lộ vẻ nghiêm túc.

Anh nhìn thấy gì, khắp nơi tan hoang, hàng rào sắt ngã trái ngã phải, sân cỏ màu xanh đâu đâu cũng là dấu bánh xe lầy lội, xung quanh căn biệt thự nhỏ rất hỗn loạn, vô cùng thê thảm!

Nhà an toàn bị lộ rồi!

Con ngươi Trần Xuân Độ lóe lên, lộ ra tinh quang… Anh đã đoán từ trước là nhà an toàn sẽ bị lộ, hai nhà Đỗ Trương sẽ tiếp tục ra tay, nhưng anh không ngờ hai gia tộc hoàng kim của thành phố T này lại vội vã như thế!

Trần Xuân Độ đi tới cổng biệt thự, anh chậm rãi đẩy cửa ra đi vào trong.

Trên bàn thủy tinh trong phòng khách có để một tờ giấy, Trần Xuân Độ cầm lấy, trong mắt lóe lên ánh sáng uy nghiêm! Tràn đầy sát khí!

“Soạt!”

Trần Xuân Độ chậm rãi siết chặt tay, đợi khi anh buông tay một lần nữa, tờ giấy đã biến thành một viên giấy.

Trần Xuân Độ mở bàn tay ra, đứng yên tại chỗ, sát khí ngút trời bộc phát!

Hư không đều chấn động, tựa như đang run rẩy!

Đúng lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên nói với không khí: “Các người còn chưa ra tay, định đợi tới Tết sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.