Chàng Rể Phế Vật

Chương 450: Chương 450: Sự chế giễu của cậu lê!




Bên ngoài, Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt phức tạp, Trương Bảo Thành không hiểu, tại sao Trần Xuân Độ lại mạo hiểm đụng độ với những vị giám khảo khác để giúp đỡ ông ta.

Nhưng Trương Bảo Thành biết, nếu không phải có vị giám khảo áo đen bí ẩn này kiên trì phản đối không để khối nguyên thạch thứ năm này bị vô hiệu, ông ta đã bị mấy vị giám khảo này kết hợp lại loại ngay từ vòng một rồi.

Hội trưởng của hiệp hội đổ thạch toàn nước C tham gia Chung Cực Tam Đao do chính mình tổ chức mà lại bị loại ngay ở vòng một thì nực cười đến mức nào chứ, rất có thể không cần đến ngày mai, có lẽ chỉ vài tiếng sau khi đại hội đổ thạch kết thúc, ông ta sẽ được nhắc đến khắp Yên Kinh, gây ảnh hưởng khắp nước C này.

Ông ta sẽ trở thành trò cười của vô số người nước C những lúc trà dư tửu hậu, từ giờ trở đi sao ông ta có thể xuất hiện trước mặt công chúng được nữa, sao có thể hoàn thành chức trách của hội trưởng hiệp hội đổ thạch được nữa?

Có thể nói, Trần Xuân Độ đã cứu ông ta một mạng, không có sự giúp đỡ của anh, Trương Bảo Thành lúc này đã trở thành trò cười của tất cả mọi người, phải chịu đựng vô số ánh mắt khác lạ rồi. Ngôn Tình Sắc

Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt cảm kích, mà Trần Xuân Độ lại không biết, đương nhiên anh sẽ không để ý suy nghĩ trong lòng của Trương Bảo Thành, anh làm những điều này hoàn toàn là vì nhà họ Lê, vì người phụ nữ của anh, Lê Kim Huyên.

“Số điểm này, cậu hài lòng rồi chứ?” Lão giả kia lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, giơ tấm biển trong tay mình lên.

Trên tấm biển là điểm số nguyên thạch của Trương Bảo Thành, điểm rất cao, đã vượt xa số điểm của mấy tuyển thủ trước đó.

Bảo thạch hai màu, món đồ truyền kì mà tất cả mọi người đều chưa tận mắt chứng kiến lúc này lại xuất hiện trước mặt những vị giám khảo và những người trong toàn hội trường, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội để chấm điểm thấp.

Ánh mắt những vị giám khảo này nhìn Trần Xuân Độ cũng có chút thay đổi bé nhỏ, Trần Xuân Độ bảo vệ Trương Bảo Thành như vậy, theo bọn họ thấy, nhất định giữa hai người họ còn có quan hệ gì đó mà bọn họ không biết.

Trần Xuân Độ nhìn tấm biển của lão giả, ánh mắt vẫn bình tĩnh như cũ, không có chút dao động, dường như số điểm trên tấm biển không liên quan gì đến anh.

“Tôi chỉ làm việc một cách công bằng thôi.” Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói, cầm lấy tấm biển rồi đi tới bàn tiếp theo.

“Tôi đảm nhận chức vụ giám khảo của Chung Cực Tam Đao, số lần tham gia cũng nhiều, không cần cậu đến khua chân múa tay.” Sắc mặt vị lão giả kia trở nên khó coi, ông ta “hừ” một tiếng, đương nhiên cảm thấy không cam lòng, không ngờ lại bị tên dấu đầu lộ diện này xuất hiện giả thần giả quỷ chiếm lấy ưu thế.

Mà trong ánh mắt những vị giám khảo khác từng có mâu thuẫn với Trương Bảo Thành cũng hiện lên sự nuối tiếc và thất vọng… Hiển nhiên, với số điểm này rất khó để loại Trương Bảo Thành từ vòng một, vì nó thực sự rất cao, sắp phá kỉ lục của vòng một luôn rồi.

Bảo thạch hai màu quá đặc biệt, cho dù không cần đến bốn khối nguyên thạch còn lại, chỉ riêng khối bảo thạch hai màu này cũng đã có thể khiến Trương Bảo Thành bất khả chiến bại rồi.

Từng cặp mắt dần dần dồn về, sắc mặt Đổ Hiệp trắng bệch, khó mà tin nổi nhìn chằm chằm MC một lúc lâu, mới chậm rãi thở dài một hơi, dường như trong giây phút ngắn ngủi đó, ông ta đã già đi rất nhiều, hoàn toàn không có vẻ thản nhiên và tự tin như lúc mới bước vào đây, dường như, ông ta của lúc này đã khó mà gánh nổi cái danh xưng “Đổ Hiệp”.

“Bỏ đi, đã chơi thì phải chịu, xem ra là tôi đã già rồi.” Đổ Hiệp ngửa đầu lên trời thở dài, cười khổ rồi quay người, rất tự giác mà rời đi.

“Không có lần lăng xê đó, ai sẽ biết ông là Đổ Hiệp chứ?” Trên hàng ghế giám khảo, lão giả kia nhìn bóng lưng của Đổ Hiệp, khinh thường nói.

“Là sao?” Một vị giám khảo khác rõ ràng đang không hiểu.

“Đổ Hiệp đó cũng chỉ mượn một sự kiện tiêu điểm để làm đẹp rồi lăng xê bản thân mới khiến người trong thiên hạ đều biết tới mà thôi, năng lực thật sự của ông ta trong việc đổ thạch không được xem là xuất chúng.” Lão giả kia nhàn nhạt đánh giá, hoàn toàn không đặt Đổ Hiệp vào trong mắt.”

“Giám khảo Chu nói đúng lắm.” Một vị giám khảo khác cười lấy lòng nói, mấy người bọn họ đều là giám khảo, nhưng bọn họ lại vô cùng cung kính với vị giám khảo Chu này, vì thâm niên của vị giám khảo Chu này thật sự rất lâu, như ông ta nói, số lần ông ta làm giám khảo của Chung Cực Tam Đao nhiều hơn tất cả bọn họ cộng lại.

Lúc ông ta chỉ điểm, những vị giám khảo còn lại đương nhiên cũng chỉ nghe rồi làm theo.

Khi những vị giám khảo kia đang nghe giám khảo Chu chỉ bảo, chỉ có Trần Xuân Độ lặng lẽ hướng mắt về phía Đổ Hiệp, ánh mắt sâu xa khó lường.

Chẳng mấy chốc, MC lại lần lượt công bố tên của những người bị loại, từng người một đứng dậy rời đi, có người là tiền bối trong giới đổ thạch, có người là hắc mã được chính thức chọn ra trong Chung Cực Tam Đao lần này, nhưng ở vòng một bọn họ đã lần lượt bị loại một cách vô tình!

Trên khán đài, cũng có người ban đầu khó mà chấp nhận nổi, nhưng sau đó dần dần tê dại, cho đến khi có một tiền bối rất có tiếng tăm trong giới đổ thạch rời đi cũng chỉ khiến khán giả thở dài một hồi, hoàn toàn không còn quá khó chấp nhận và kinh ngạc như trước đó nữa.

Mà Trương Bảo Thành trước đó không được nhiều khán giả coi trọng nhưng vì bảo thạch hai màu mà được xếp ở hạng trước, đứng vị trí thứ tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.