Chàng Rể Phế Vật

Chương 378: Chương 378: Thất tinh trận tru sát!




Thái Thượng Trưởng Lão hờ hững quét mắt nhìn qua những vị khách kia, ông ta không chút để mắt đến những người khách này.

Những người khách này đối với ông ta mà nói, cũng không khác gì con kiến hôi, ông ta lúc nào cần quan tâm đến kiến hôi chứ?

Vô số người nhìn Thái Thượng Trưởng Lão và 13 vị trưởng lão này, sắc mặt tái nhợt, giống như là nhìn thấy quái vật, nhìn chằm chằm vào những trưởng lão của nhà họ Ngọc này.

Mà càng nhiều người đang khắp nơi sợ hãi kêu thoát ra… Trên đất, khắp nơi đều là huyết nhục mơ hồ, người bị thương, không ngừng thống khổ kêu rú lên!

Thái Thượng Trưởng Lão nhìn thẳng về phía trước, đột nhiên chậm rãi mở miệng nói: “Tôi cảm nhận được cậu ta, đã từng giao thủ với cậu ta, hơi thở của cậu ta làm tôi khắc sâu, vĩnh viễn cũng không quên.”

Những trưởng lão sau lưng Thái Thượng Trưởng Lão trầm mặc, bọn họ đương nhiên sẽ không chọc thủng Thái Thượng Trưởng Lão, cứng rắn đánh Thái Thượng Trưởng Lão đến hôn mê, đương nhiên làm Thái Thượng Trưởng lão nhớ kỹ, tự nhiên không thể quên được!

Đừng nói là Thái Thượng Trưởng Lão, bất kỳ trưởng lão nào ở đây nếu từng trải qua kinh nghiệm này, cũng khó có thể quên đi!

“Đi thôi, giết cậu ta!” Thái Thượng Trưởng Lão mở miệng, giống như chỉ là muốn đi giết chết một con kiến bình thường không có ý nghĩa.

Thái Thượng Trưởng Lão bước ra một bước, đám trưởng lão còn lại theo sát ông, thân hình bùng lên, chạy như điên về phía xa.

Mà hai bị bảo vệ canh giữ ở cửa vào không dám ngăn cản chút nào, bọn họ xụi lơ trên đất, sắc mặt tái nhợt, hai chân un rẩy, hai người bảo vệ này cũng muốn theo dòng người thoát đi, nhưng hai chân của bọn họ đã mất không chế, chạy cũng chạy không thoát!

Kết quả mấy vị trưởng lão cũng không thấy hai người bảo vệ này, đợi sau khi những trưởng lão kia đi ra, uy áp mang đến mới tản đi, làm hai người bảo vệ thở dài ra, như trút được gánh nặng,

Chờ sau khi bọn họ tỉnh lại, lúc này mới phát hiện, trên cơ thể mình, ngập tràn một mùi khó gửi, mùi thối ngập trời, làm cho không ít vị khách đang run sợ cũng bịt kín mũi miệng, cách hai người bảo vệ xa xa.

Bọn họ cúi đầu, gương mặt đỏ bừng lên, hận không thể tìm một cái lỗ trực tiếp chui vào…Cái này quá mất mặt rồi!

Hai người bọn họ bị Thái Thượng Trưởng Lão cùng với mấy người trưởng lão kia dọa đến mất khống chế đại tiểu tiện… Mùi hỗn hộp, thứ mùi này, làm cho chính bọn họ cũng không chịu được!

Hai người bảo vệ nhìn về hướng Thái Thượng Trưởng Lão biến mất, sắc mặt vẫn tái nhợt, rất là khó coi.

“Đó, là người sao?” Một người bảo vệ trong đó khó có thể tin đượng mở miệng hỏi, anh ta rất hoài nghi, người bình thường, sao có thể làm tim bọn họ đập nhanh như thế!

“Nhanh thông báo, đại hội đổ thạch, xảy ra chuyện lớn.” Một người bảo vệ hít sâu một hơi, nói ra.



Đúng lúc này, một tin tức, nhanh chóng truyền ra khắp hai giới hắc bạch của Yên Kinh.

Thứ nhất hung thủ giết mấy trăm mạng người, sau đó huyết tẩy nhà họ Đỗ, chạy trốn đến Yên Kinh.

Làm chấn động Yên Kinh nhất, là theo cùng với tin tức này, chính là từng bước ảnh chụp máu tanh.

Núi thây biển máu... Xương chất thành núi… Từng hình ảnh giống như luyện ngục nhân gian, xuất hiện trong từng tấm hình, gần như chỉ là cần người ta nhìn qua một cái, sẽ lưu lại ấn tượng đáng sợ.

Mà đúng là những hình ảnh máu tanh này làm Yên Kinh chấn động!

…. …

Yên Kinh, trong một tòa nhà cao chọc trời.

Một người đàn ông mặc âu phục đơn giản, ngồi trên ghế sofa, nhìn vào cái bàn pha lê chiếu ra toàn bộ hình ảnh…Đôi mắt vô cùng thâm thúy.

Đúng lúc này, văn phòng to bằng cả một tầng lầu này, cửa thang máy từ từ mở ra, một nữ thư ký xinh đẹp khêu gợi từ bên ngoại ôm văn kiện, bước trên giày cao gót màu đen mê người, chân thành đi vào, cả người tản ra mị lực vô cùng mê người.

Nữ thư ký phong vận xinh đẹp kia đi đến trước mặt người đàn ông này, mới dùng lại, thần sắc lộ vẻ cung kính, mở miệng nói: “Kinh đại nhân, bên phía thành phố T có tin tức mới.”

Nữ thư ký phong vận xinh đẹp đưa tài liệu trong người tên Kinh kia, Kinh phất phất tay, giọng nói có một mị lực kỳ lạ.

“Được rồi, tôi biết rồi.” Sau khi Kinh nói xong, nữ thư ký không tiếp tục quấy rầy anh ta nữa, xoay người rời đi.

Mà sau khi nữ thư ký phong vận khêu gợi rời đi, Kinh mới chậm rãi cúi đầu, cầm mấy phần tài liệu lên.

Kinh lướt qua từng cái ảnh chụp, trong lòng như nước chảy, vô cùng bình tĩnh, những ảnh chụp tư liệu này, căn bản không cách nào làm nội tâm của của anh ta có chút gợn sóng.

Mà lúc ánh mắt của Kinh rơi vào một tấm hình thì vẻ mặt của anh ta đột nhiên dừng lại, ngay sau đó nhìn chằm chằm vào tấm hình này, đôi mắt từ trước đến nay chẳng chút dao động, thoáng hiện ra vẻ khó có thể tin được!

Kinh cầm tấm hình lên, hai mắt dừng ở tấm hình đó một lúc lâu, mới xoay người, đứng ở trước cửa sổ sát đất khổng lồ, chậm rãi thở dài.

Đôi mắt thâm thúy vô tận lập lòe bất định, qua một lúc lâu, mới chậm ra nhả ra một cái tên… Cái tên này, từng làm mưa gió ở nước ngoài, làm kinh sợ phương Tây, không ai không biết, không ai không hiểu!

“Long Vương…”

Kinh nhìn chằm chằm vào đồ án trong tấm ảnh… Chân Long Đồ Đằng đó, ẩn chứa một loại ngạo khí đập thẳng vào mặt!

Đồ án này, Kinh thật sự quá quen thuộc rồi, nhưng mà cái đồ án này, chỉ đại biểu cho một tin tức… Long Vương, anh ta đến rồi!

Long Vương đang truyền một tín hiệu cho nước C, anh ta đã đến đây, nước C, thời đại gió êm sóng lặng đã qua rồi, anh ta đến nhấc lên một trận gió bão!

Hai con mắt của Kinh đột nhiên lạnh lẽo, gương mặt băng hàn, ngập tràn sát khí vô hạn… Anh ta đương nhiên sẽ không sợ Long Vương… Yên Kinh là địa bàn của anh ta, cho dù Thiên Vương lão tử đến đây, cũng phải thần phục! Dù là Long Vương, cũng không ngoại lệ!

Kinh đứng chắp tay, Long Vương cuốn lên gió tanh mưa máu ở Thành phố T, không liên quan gì đến anh ta, anh ta đương nhiên chẳng muốn can thiệp, nhưng chỉ cần Long Vương gây chuyện sinh sự ở Yên Kinh, anh ta tuyệt đối không bao dung, chắn chắn sẽ cho làm người đó trả một giá đau đớn thể thảm!

“Long Vương, tôi lại muốn nhìn xem, anh đến Yên Kinh đến cùng là muốn làm gì, Thành phố T cũng sẽ không bỏ qua cho anh…” Kinh tự lẩm bẩm, đôi mắt anh ta thoáng hiện ra một sự thâm thúy kín đáo, làm người ta căn bản không đoán ra được trong lòng anh ta nghĩ cái gì.

… …

Trong đại hội đổ thạch, một người đàn ông sắc mặt tái nhợt, môi như máu, trên người tản ra khí độ bất phàm, để điện thoại xuống, nhìn về phía thiếu niên bên cạnh lấy được viên nguyên thạch tốt nhất kia, nói: “Chúng ta có thể có phiền phức.”

Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông kia, anh ta bất động thanh sắc, rất là trầm ổn tỉnh táo, hỏi: “Làm sao vậy?”

“Long Vương ở Yên Kinh, không biết có phải là đến vì chúng ta hay không.” Người đàn ông kia ngẩng đầu nói ra.

“Thế lực Dracula chúng ta khổng lồ, Long Vương tại C lại là người bị truy nã, không cần phải e ngại tên kia chứ?” Thiếu niên nghi hoặc hỏi.

Nhưng người đàn ông kia lắc đầu: “Cậu không hiểu.”

Không chỉ có Kinh, mấy người Dracula nhận được tin tức, cả Yên Kinh, vô số khách sạn cao cấp, đều nhận được tin tức Long Vương đến Yên Kinh.

Ngay lúc đại hội đổ thạch đang diễn ra khí thế, đột nhinên có tin tức Long Vương đến Yên Kinh, không khỏi làm cho nội tâm rất nhiều nhân vật lớn rung động, bắt đầu hoài nghi mục đích thật sự Long Vương đến Yên Kinh.

Yên Kinh lúc này, bề ngoài vẫn là gió êm sóng lặng như trước, nhưng theo tin tức Long Vương vào Yên Kinh truyền ra, vô số khách sạn cũng tăng cường cảnh giới phòng ngự…Có nhân vật lớn vào ở khách sạn, biến thành cảnh giới sâm nghiêm,Long Vương, mặc dù gần như không có bất kỳ quan hệ nào với các nhân vật lớn ở nước C…Nhưng Long Vương phong vân một cõi ở quốc tế, uy chấn bát phương, vẫn làm không ít người lo lắng cho an nguy của mình.

Long Vương vào Yên Kinh, Yên Kinh giới nghiêm!

Cho dù cục cảnh sát Thành phố T, cũng không thể ngờ được, tin tức liên quan đến hải ngoại của bọn họ lạc hậu rất nhiều, còn không nhận ra đồ án này, đã dẫn đầu truyền ra ở Yên Kinh.

… …

Nhà họ Trương thành phố T, trong biệt thự xa hoa, tong hậu viện một biệt tự, một người đàn ông cường tráng, cả người mặc đồ đỏ, quơ trường kiếm trong tay, thân kiếm màu bạc chiếu ra vô số ánh kiếm, từng chiêu thức, cũng ẩn chứa sát khí vô tận!

“Vút!” Người đàn ông đó, cầm trường kiếm trong tay, vung lên ngang trời, hư không như bị xé nứt ra, biển hoa tỉ mỉ chăm sóc cách đó không ra, phát run liên tục, trực tiếp bị chém đứt, cánh hoa bay lả tả trong không trung rồi hình thành lốc lớn xoáy lên, hình thành một trận mưa hoa, lả tả rơi xuống!

“Phù!”

Người đàn ông kia sau khi thở dài ra một hơi, đột nhiên, anh ta kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng nhợt, một bóng người không vững, suýt nữa ngã xuống đất, may mắn hay người thị nữ bên cạnh tiến lên, đỡ lấy người đàn ông đó.

“Trương gia chủ, thương thế của ngài chưa lành, hãy yên tâm dưỡng thương.” Một vị thị nữ khuyên.

Gương mặt Trương Khải Luân thâm thúy vô tận, anh ta cúi đầu nhìn thoáng qua, vết đạn vết sẹo trên người vừa khép lại, thể chất của anh ta mạnh mẽ, thương thế phôi phục cực nhanh!

Trương Khải Luân thế này có thể nói là tố chất thân thể nghịch thiên, lúc trước chấn nhiếp nhà họ Trương, làm cho trên trên dưới nhà họ Trương, không có nơi nào không cho rằng là trời tạo nên nhà họ Trương, là số mệnh nhà họ Trương đến rồi.

Mà Trương Khải Luân, dưới hoàn cảnh như vậy, đương nhiên mưa dầm thấm đất, dần dần cũng cho là mình có thiên phú dị bẩm.

Nhưng sau khi trải qua sự tàn sát của Long Vương, Trương Khải Luân như là bị dội một chậu nước lạnh, tỉnh lại khỏi suy nghĩ chủ quan của mình…

So với đường đường Long Vương, mình đây tính là cái gì… Đây gần như là cách biệt trời đất! Thực lực của anh ta đã cực kỳ cường đại, nhưng lần này, trước mặt Trần Xuân Độ, trong lòng anh ta, bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác vô lực.

Sao anh ta có thể chấp nhận, bản thân mình bị anh vô tình treo lên chà đạp, chính mình chỉ đáng xách giày cho anh, chỉ sợ cũng không xứng!

Người đó cùng mình quả thật là hai thế giới, chính mình lúc trước không biết buồn cười, lại vẫn nghĩ dùng chiến thuật biển người đến khiển trách Long Vương, suy nghĩ kỳ lạ đến mức nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.