“Đánh người?”
Ở đầu đối diện của điện thoại, Bùi Nguyên Minh đã sớm quên mất chuyện Lâm Long từ lâu.
Lúc này nghe thấy Trịnh Tuyết Dương đặt câu hỏi như vậy anh mới bắt đầu nhớ lại, nói: “Đánh người? Không có chuyện đó, chẳng qua là anh chơi một trò chơi với một tên nhóc con mà thôi.
”
“Chơi trò chơi?”
Trịnh Tuyết Dương nổi giận.
“Anh đánh cậu ấm của Tập đoàn Để Hào nhà người ta nằm viện rôi mà anh còn nói là chơi trò chơi!”
“Em nói cho anh biết! Lân này anh chọc phải một phiền phức lớn rồi!”
Trịnh Tuyết Dương tức giận đến mức lập tức cúp điện thoại mà không hề do dự.
Sau đó, cô hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, tiếp đến cô mới đi tới trước mặt của Lâm Thiên Hùng, khom người nói: “Chủ tịch Hùng, chuyện này là do chúng tôi không đúng!”
“Điều kiện tiên quyết, tôi đồng ý chỉ trả toàn bộ tiên viện phí và thuốc men, thêm nữa sẽ còn bôi thường ba tỷ rưỡi cho cậu Long coi như là bồi thường tổn thất tỉnh thần”
“Ngoài ra, liên quan tới việc hợp tác của chúng ta, Công ty của chúng tôi ở bên này đồng ý nhường thêm mười phần trăm lợi ích nữa để bày tỏ sự áy náy của tôi”
Nghe được lời này của Trịnh Tuyết Dương, Lâm Thiên Hùng lại cười lạnh nói: “Tiên? Tập đoàn Đế Hào của chúng tôi thiếu mấy đồng tiên thối này của các người hay sao?”
Trịnh Tuyết Dương cau mày nói: “Vậy hay là Chủ tịch Hùng nói lên yêu câu đi, chỉ cần là chuyện mà chúng tôi có thể làm được vậy thì nhất định chúng tôi sẽ làm hết sức, chỉ cần có thể giải quyết ổn thỏa chuyện này là được”
Lâm Thiên Hùng suy nghĩ một chút, sau đó lạnh lùng nói: “Thứ nhất, vê dự án mà chúng ta sắp hợp tác, Tập đoàn Đế Hào của chúng tôi muốn chiếm bảy phần lợi nhuận!”
“Thứ hai, con trai tôi bị đánh gãy mấy chiếc xương sườn thì chồng của cô cũng phải bị đánh gãy từng đấy chiếc xương sườn, tôi sẽ đích thân đánh!”
“Thứ ba, bắt đầu từ hôm nay, cô ngủ cùng với tôi một tháng! Chờ đến khi vết thương của con