Nhà họ Thanh.
Lâm Thiên Hùng tự mình tới cửa viếng thăm còn mang theo quà tặng hậu hĩnh, đồng thời dùng cả sắc mặt khó coi nói: “Ông Thiếu Bình, môi trường buôn bán hiện giờ của Đà Nẵng chúng ta đã kém đến như vậy rồi sao?”
“Vì để giành chiến thắng trong đàm phán việc buôn bán, cho nên mới bất chấp phái người đi đánh gãy xương sườn của con trai đối thủ hay sao?”
Nghe nói như vậy, vẻ mặt của Thanh Thiếu Bình đột nhiên biến sắc nói: “Là ai dám làm càn như vậy?”
“Môi trường buôn bán của Đà Nẵng chúng ta luôn luôn đều công bằng, công chính và công khai, người nào dám làm bậy thì cũng chính là đang làm khó dễ Thanh Thiếu Bình tôi đây!”
“Chẳng lẽ ông không nói cho đối tượng đàm phán của ông răng núi dựa ở phía sau lưng của ông là tôi hay sao?”
Lâm Thiên Hùng thở dài nói: “Ông Thiếu Bình, có thể là do sức ảnh hưởng của ông vẫn còn chưa đủ”
“Con trai Lâm Long của tôi đã đề cập tới tên của ông rồi, nhưng mà kết quả lại bị người ta đánh gãy mười mấy chiếc xương sườn, bây giờ còn đang nằm ở trong Bệnh viện, chỉ còn dư lại một hơi tàn mà thôi!”
“Cái gì?”
Thanh Thiếu Bình bất chợt đứng lên, sắc mặt trông vô cùng khó coi.
Bởi vì những chuyện trong khoảng thời gian lần trước đã khiến cho mạng lưới giao thiệp và lực lượng của nhà họ Thanh giảm bớt khoảng chừng ba phần, bởi vậy vì để đền bù những tổn thất đó, Thanh Thiếu Bình mới đặc biệt lôi kéo Tập đoàn Đế Hào.
Nhưng bây giờ, con trai của Chủ tịch Tập đoàn Đế Hào cũng coi như là người nửa dưới quyền của mình lại bị đánh đến nhập viện, điều này rõ ràng là không cho người đứng thứ ba ở Đà Nẵng này là ông ta mặt mũi mài “Ông nói cho tôi biết, rốt cuộc ai là kẻ đánh người? Tôi sẽ cho ông một lời giải thích có thể khiến ông hài lòng!”
Thanh Thiếu Bình trầm giọng mở miệng nói.
Trong con ngươi của Lâm Thiên Hùng hơi thoáng qua một tia lạnh lẽo, sau đó nói: “Người
Thấy được đám người nhà họ Thanh đều đã bị kích động thì khóe miệng của Lâm Thiên Hùng âm thầm hiện lên một tia cười lạnh.
Trước khi ông ta tới nơi này thì ông ta cũng đã điều tra rõ ràng, Trịnh Tuyết Dương chính là cháu gái bên ngoại của nhà họ Thanh.
Nhưng mà ông ta không xác định được rốt cuộc mối quan hệ của Trịnh Tuyết Dương và nhà họ Thanh là như thế nào, cho nên ông ta nói những thứ này ra cũng chính là vì muốn thăm dò một chút.
Bây giờ ông ta nhìn thấy những thứ này thì có thể biết chắc được, Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh không được yêu thích ở nhà họ Thanh, thậm chí có thể nói rằng, nhà họ Thanh rất ghét hai người bọn họ! Nếu nói như vậy, ông ta có thể không kiêng dè gì mà làm những việc ông ta muốn làm tiếp theo.
Thậm chí bởi vì có chỗ dựa quan hệ là nhà họ Thanh, ông ta còn có thể lợi dụng nhà họ Thanh để đối phó với Trịnh Tuyết Dương.
Bức ép cô phải đi vào khuôn khổi Lúc này, Thanh Thiếu Bình suy nghĩ một chút, nói: “Mau bảo Quốc Lai quay vê một chuyến!”
Rất nhanh, Thanh Quốc Lai đã quay trở lại.
Bây giờ anh ta đã là người đứng thứ ba trong ngành Cảnh sát ở Dương Thành, chức vị là Phó Chánh Thanh tra.
Ở cái tuổi này của anh ta thì cũng vẫn coi như là có chút trẻ.
“Quốc Lai, con đi theo Chủ tịch Hùng đến tìm Bùi Nguyên Minh một chuyến, sau đó nói cho cậu ta biết phải nên làm như thế nào!”
“Lân này cậu ta không duyên không cớ đánh người ta một trận, nếu như Chủ tịch Hùng không muốn trò chuyện riêng để giải quyết trong êm đẹp thì con hãy còng tay cậu ta lại, để cho cậu ta đi ngồi tù mấy năm cho tỉnh táo lại một chút!”
Thanh Thiếu Bình cất giọng lạnh lùng ra lệnh.
“Ba, ba yên tâm đi, con chỉ mới vừa nhậm chức cho nên nhất định sẽ xử trí công bằng!”
Trong con ngươi của Thanh Quốc Lai đều là ánh sáng rét lạnh.
Trước đó bởi vì những mối quan hệ kia không đem lại đủ lợi ích cần có cho nên anh ta đã phải lo lót và trải đường rất lâu mới lấy được vị trí người đứng thứ ba này.
Cho nên giờ phút này, trong lòng của Thanh Quốc Lai cũng tràn đầy oán hận.
Nếu như Trịnh Tuyết Dương chịu dâng cổ phân của Công ty Bạch Vân ra sớm một chút, như vậy thì nhất định là sự thăng tiến của Thanh Quốc Lai anh ta cũng sẽ nhanh hơn.
Bây giờ, ý tưởng của anh ta và Thanh Thiếu Bình là giỡng nhau, đó chính là tài sản của Trịnh Tuyết Dương hẳn phải thuộc về nhà họ Thanh.
Trịnh Tuyết Dương dám hết lần này đến lần khác từ chối nhà họ Thanh cũng chỉ là bởi vì cái tên đàn ông đến cửa nhà vợ ở rể kia giật dây.
Cho nên, Bùi Nguyên Minh đáng phải chết! Thanh Quốc Lai chạm vào thanh súng ở bên hông một cái, trên mặt đều là vẻ lạnh lùng đến giá buốt.