Phải biết rằng ba chữ Nạp Lan Tuần Vũ đáng sợ đến nhường nào,
Ngay cả Phác Tuan Son trước đó khoác loác lên tận trời cao, lúc này đều sợ hãi thành một đống, nhưng Bùi Nguyên Minh lại không chần chờ chút nào vung ra một cái tát.
Đây không phải là vấn để kích động không kích động.
Một người đàn ông, nếu như ngay cả người đàn bà của mình cũng không dám bảo vệ, vậy coi như anh ta cũng chỉ có hai trái trứng chứ cũng không tác dụng gì.
“Mày, đánh tao?”
Nạp Lan Tuấn Vũ hơi khung lại, sau đó anh ta đưa tay sở sở mặt minh, có chút không kịp phản ứng.
Mà đám người Phác Tuần Sơn cho là mình nhìn hoa mắt.
Đám người Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên càng là về mặt khó có thể tin nói.Nhìn cho kỹ lắn nữa, vẫn là người đó!
Thế mà một tên rể lúc này lại lộ ra sắc ben, cung vdi hinh tượng ở rể lúc trước như hai người khác nhau a?
Từ lúc nào mà một tên ở rể cũng có loại khi độ này?
“Rốt cuộc mày là ai?”
Nạp Lan Tuấn Vũ nhổ ra một búng máu, phất tay ngăn lại máy tên đàn em đang muốn xông lên lạnh lùng nhìn Bùi Nguyễn Minh.
“Dám can đảm ở địa bàn của tao đụng đến tao, mày là người thứ nhất, mày nên nói cho tao biết, mày là ai để tạo có cái mà để lại trên bia mộ của mày!”
Hiển nhiên tuy Nạp Lan Tuấn Vũ kiêu ngạo, bá đạo, nhưng dù sao anh ta cũng là xuất từ dòng họ Nạp Lan to lớn như vậy.
Cho nên anh ta biết rõ người dưới tình huống như vậy còn dám cho anh ta một cái tát, hoặc chính là kẻ điên, hoặc chính là bối cảnh rất lớn.
Búi Nguyên Minh thấy thế nào đểu không giống như là kẻ ngu si, cho nên anh ta mới hỏi nhiều một câu.
“Cậu Nạp Lan, anh ấy là Bùi Nguyên Minh, là mộtngười ret”
“Đây là vợ của anh ấy, anh ấy là “tiểu bạch kiểm dựa vào vợ nuôi!”
Lúc này Phác Tuấn Sơn đi lên trước trực tiếp tiết lộ ngọn nguồn của Bùi Nguyên Minh.
Hôm nay anh ta mất mặt lớn, tất nhiên hi vọng Bùi Nguyên Minh cũng xui xèo cùng, anh ta có thể chịu nổi một tên ở rể lại dám ra mặt.
“Họ Bùi kia, anh biết cậu Nạp Lan là ai không?”
“Anh đã tưng nghe nói đến dòng họ Nạp Lan ở Dương Thành chưa?”
“Dòng họ Nạp Lan, hiện nay là dòng họ duy nhất còn lại ở Dương Thành, hơn nữa có quan hệ tâm đầu ý hợp với tập đoàn Thiện Nhân!”
“Đắc tội của Nạp Lan, chính là đắc tội nhà Nap Lan, đắc tội tập đoàn Thiện Nhân, đắc tội Thế Tử Minh
“Những thứ này đều là tồn tại anh không trêu chọc nổi đâu!”
“Nếu anh không muốn chết thi bây giờ mau mau quỳ xuống xin lỗi cậu Nạp Lan, đừng có mà liên lụy đến tất cả chúng tôi!”
Lúc này sắc mät Phác Tuần Sơn vô cùng đáng ghếtom.
Ảnh mắt Trịnh Tuyết Dương phức tạp nhìn Phác Tuần Sơn, cau mày nói: “Tổng giám đốc Phác, rõ ràng là người của anh tùy ý làm bậy, thế nào lại thành lỗi của chúng tôi?”
Mà biểu tình của đám người Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên cũng là về phức tạp, các cô hi vọng Bùi Nguyên Minh có thể bảo hộ các cô, nhưng lại cảm thấy loại phế vật như Bùi Nguyên Minh này không có tư cách diễu võ dương oai.
“Ở rề? Ăn bám?”
Trên mặt Nạp Lan Tuấn Vũ lướt qua một chút hàn ý.
Bây giờ trên đường Dương Thành này, Ngô Kim Hồ xưng vương.
Nap Lan Tuần Vũ anh ta đứng ở một đỉnh núi khác ngoài địa bàn của Ngô Kim Hổ,
Tuy đây là bời vì Ngô Kim Hổ nể mặt Nạp Lan gia, nhưng cho dù là từ góc độ này mà nói thì anh ta coi như là người thành công rồi.
Thế nhưng người thành công trên đường như anh ta vậy mà bị một tên ở rể tát một cái ư
Quả thực là vô cùng nhục nhã!Vào lúc này Nap Lan Tuấn Vũ hận không thể lập tức xẻ xác Bùi Nguyên Minh: “Thắng nhóc, mày có biết mày vừa làm cái gì không?”
Một đám tay chân cũng chậm rãi vây quanh, tủy thời chuẩn bị động thủ.
Mấy cô bạn gái xinh đẹp của Nap Lan Tuấn Vũ cũng nhìn Bùi Nguyên Minh, muốn xem một chút tên ở rể này xong đời như thế nào.
“Bop!”
Bùi Nguyên Minh đưa tay tát cái nửa.
“Không bằng mày đến nói cho tao biết, ta đã làm cái gì nhé?”