Vào khoảnh khắc tiếp theo, cho dù không tình nguyện, sắc mặt u ám của nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, run rẩy nói: “Long Sa Vực... tham kiến đường chủ Minh!”
Lúc nói ông ta còn làm một tư thế chắp tay.
Mặc dù những người thân tín bên cạnh ông ta có mấy người không phục, nhưng nhìn thấy hành động của Long Sa Vực, liền từng người lần lượt quỳ xuống: “Bái kiến Đường chủ Minh!”
Tất cả những đệ tử của Chấp Pháp Đường đứng xung quanh nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Long Sa Vực, nhìn thấy Chung Bắc Kiếm đang quỳ ở giữa võ đài, lại nhìn lênh bài trong tay Bùi Nguyên Minh.
Vào khoảnh khắc tiếp theo, những đệ tử của Chấp Pháp Đường từng người lật lượt quỳ một chân xuống.
“Bái kiến Đường chủ Minh!”
Đại cục đã định!
Sau khi giải quyết được cuộc thi tỷ võ trong Chấp Pháp Đường, Bùi Nguyên Minh liền giao chuyện này cho Tần Ý Hàm xử lý.
Có dẫn người đến giúp đỡ trấn áp Chấp Pháp Đường, với thực lực của Tần Ý Hàm mà nói, chỉ cần cô ta đưa vài thân tín đến đây liền có thể dễ dàng áp đảo được cục diện.
Lúc quay về đại bản doanh của băng Phủ Rìu, Bùi Nguyên Minh thuận tay tra điện thoại, nhìn. hai mẹ con Trịnh Tuyết Dương có được thả ra chưa.
Dù sao đến đây chưa đến ba ngày, Bùi Nguyên Minh đã thu phục đượcbăng Phủ Rìu, lấy được công ty vàng Vũ Thành, bây giờ lại có địa vị vững mạnh ở trong Chấp Pháp Đường Long Môn.
Điều này khiến trong tay anh có đủ đồng xu.
Trong tình hình này, để cảnh sát thả hai người vô tội, chắc hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đương nhiên nếu như ngày mai còn không thấy cảnh sát thả người, Bùi Nguyên Minh không ngần ngại việc bản thân đích thân đi cục cảnh sát một chuyến.
Lúc quay về đại bản doanh của băng Phủ Rìu, Bùi Nguyên Minh phát hiện Trịnh Khánh Vân đã đi nghỉ ngơi từ sớm.
Anh không có làm phiền Trịnh Khánh Vân, mà đi tắm rửa, vừa lau tóc vừa xem tin nhắn.
Hạ Vân, Bùi Diễm Lan, Đổng Hoài An, đều gửi tin nhắn, hỏi thăm sau khi đến đây Bùi Nguyên Minh xử lý mọi chuyện như thế nào rồi, có tiến triển mới không.
Bùi Nguyên Minh trả lời từng người, sau khi biểu thị sự cảm ơn, mới nằm trên giường ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, điện thoại của Bùi Nguyên Minh vang lên một tiếng “ting”.
Anh ấn nhận điện thoại, bên kia truyền đến giọng nói cung kính của Tần Ý Hàm: “Cậu Minh, có một tin tức tốt, vừa nãy cảnh sát Vũ Thành truyền đến tin tức rồi”
“Dựa theo chứng cứ mà chúng ta cung cấp, hai mẹ con Trịnh Tuyết Dương quả thật vô tội, vì vậy sáng hôm nay đi xử lý một chút thủ tục, thì có thể ra ngoài rồi”
Bùi Nguyên Minh không ngờ tin tức tốt này lại đến nhanh như vậy.
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu và nói: “Một lát nữa tôi đích thân đi cục cảnh sát một chuyến”.
Phía bên kia điện thoại Tần Ý Hàm im lặng một lát, tiếp tục nói: “Ngoại trừ tin tức tốt ra, còn có một tin tức xấu”.
Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày cảm nhận được sự nghiêm trọng trong lời nói của Tần Ý Hàm, anh trầm giọng hỏi: “Tin tức xấu gì?”.
Tần Ý Hàm hít sâu một hơi, dường như đang khiến bản thân mình có thể hoàn toàn bình tĩnh trở lại, sau đó mới thấp giọng nói: “Vào lúc nửa đêm tối qua, phó đường chủ Long Sa Vực trên. đường về nhà bị người khác sát hại!”
“Sáng nay mới phát hiện ra thi thể!”
“Ngoại trừ điều đó ra, Hùng Nguyên Hóa cũng bị người khác phát hiện chết trong nhà”
“Còn có, Mã Gia Thành tối qua suýt chút