“Ông nội…” Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương lo lảng nhìn Ông cụ Trịnh chăm chú.
Ông cụ Trịnh cười một tiếng, nói: “Tuyết Dương, ta biết hôm nay oan ức cho con rồi, nhưng mà bản hợp đồng con đem về, quả thật không đáp ứng được lợi ích của nhà họ Trịnh chúng ta… Dĩ nhiên, ta cũng sẽ không quên công lao của con, như vậy đi, chờ sau khi chuyện thành công, đến lúc có được lợi nhuận, cho con nhiều thêm một chút.
Đến cả chuyện về Tổng giám đốc, ông cụ Trịnh nửa chữ đều không nhắc tới, trực tiếp ném ra ngoài chín tầng mây.
Vốn dĩ ông ta cũng không coi trọng lắm mấy người cháu gái, cảm thấy con gái sớm muộn đều là món hàng bị lỗ, chứ đừng nói đến tên chồng vô dụng đến ở rể của Trịnh Tuyết Dương.
Trước kia coi trọng cô, hoàn toàn là bởi vì Trịnh Tuyết Dương có thế mang về lại bản hợp đồng của Công ty Đầu tư Bũủi thị, nếu bây giờ Trịnh Chí Dụng càng có thể làm điều đó, vậy Trịnh Tuyết Dương dĩ nhiên là bị ông ta ném sang một bên.
Trịnh Tuyết Dương trầm mặc ngồi xuống, không nói gì nữa, ông cụ Trịnh nói một là một, vào lúc này làm ầm lên sẽ chỉ chọc cho ông ta chán ghét mà thôi, nhưng trong đầu Trịnh Tuyết Dương cũng không phải vui vẻ gì.
Bùi Nguyên Minh một bên đưa tay ra nắm lấy tay phải của cô, một bên lắc đầu cười, sau đó nhẹ giọng nói: “Yên tâm đi, với bộ dạng đó của Trịnh Chí Dụng, em tin anh ta có thể lấy được hợp đồng?”
Mặc dù âm thanh của Bùi Nguyên Minh không lớn, nhưng rất nhiều người đều nghe được, ngay lúc này toàn bộ đều quay mắt nhìn lại.
Trịnh Chí Dụng vốn là muốn nối điên, nhưng đột nhiên tỉnh táo lại, nhìn chăm chăm Bùi Nguyên Minh nói: “Thứ vô dụng, mày có dám đánh cược với tao hay không, nếu như tao có thể lấy được hợp đồng này, mày với vợ mày cùng nhau cút ra khỏi nhà họ Trịnh của bọn tao, cả đời cũng đừng hòng bước vào cái nhà này nửa bước” . Truyện Điền Văn
“Bùi Nguyên Minh!” Trịnh Tuyết Dương bên cạnh muốn ngăn cản.
“Được thôi!” Bùi Nguyên Minh cũng lười nhìn Trịnh Chí Dụng, “Nhưng mà, nếu như anh không làm được, anh dự định làm thế nào? Cút khỏi nhà họ Trịnh sao? Tôi sợ đến lúc đó anh tới ở rế nhà người ta, cũng không ai muốn!”
“Mày!” Trịnh Chí Dụng chỉ vào Bùi Nguyên Minh: “Mày đợi đó cho tao, sau tối nay, ngay cả cửa nhà họ Trịnh mày cũng không bước lên được đâu, hứ!”
“Được rồi, không nên ồn ào nữa” Ông cụ Trịnh cuối cùng vẫn là có chút tức giận: “Tất cả giải tán đi, tối nay chuẩn bị thật tốt, đã có khách quý đến nhà, chúng ta tất nhiên phải chiêu đãi tốt, tối nay tất cả mọi người đều phải có mặt, biết chưa?”
“Dạ!” Cả nhà họ Trịnh đều gật đầu, tối nay giám đốc Tống Kiều Linh kia nghe nói chẳng những diện mạo xinh đẹp trẻ trung, hơn nữa ở Công ty Đầu tư Bùi thị lại đầy phong độ, nếu như có thể lôi kéo được cô ta, thậm chí một thân dung nhan, bọn họ chưa chắc đã không có cơ hội lấy được hợp đồng.
Mang trên mình tâm tư, đám người nhà họ Trịnh đều vội vã rút lui.
Bên ngoài biệt thự, Bùi Nguyên Minh đi theo phía sau Trịnh Tuyết Dương, nếu như là từ phía sau, nhìn như thế nào cũng ra kiểu một tên vô dụng.
Cách đó xa hơn, hai cha con Trịnh Tùng cùng Trịnh Chí Dụng đứng cạnh nhau.
Trịnh Tùng ngay lúc này nhìn chằm chằm bóng lưng của Bùi Nguyên Minh, giọng căm phẫn nói: “Chí Dụng, con làm rất tốt, sau tối hôm nay, ta liền sẽ thấy thảng con rể ở rể này cút ra khỏi nhà họ Trịnh chúng ta!”
“Như thế sao đủ!” Giọng Trịnh Chí Dụng lạnh như băng: “Lần trước chảy về phía Đông nên phải phế nó, kết quả là nó may mắn chạy thoát, nhưng mà lần này nó không có may mắn như vậy nữa đâu. Chờ qua vài ngày, một tên không nhà không cửa, đầu đường xó chợ ở trên đường bị người ta chặt đứt tay chân, e là cũng sẽ không có người đứng ra ra mặt giúp nó nhỉ?”
“Có lý”
“Ba, ba yên tâm đi, có ai dám làm nhục cha con chúng ta, con nhất định sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần, sau chuyện này, con xem thử nhà họ Trịnh còn có ai dám làm phật ý chúng ta, cụ ông sau khi chết, nhà họ Trịnh nhất định là rơi vào tay của chúng ta!” Trịnh Chí Dụng sắc mặt lạnh như băng, anh ta đợi ngày này đã đợi lâu lảm rồi.
Trịnh Tùng ngay lúc này cũng là một vé mặt đầy yên tâm thanh thản, đừng xem đứa con trai của mình hung hăng càn quấy, nhưng vào thời khắc mấu chốt văn là đáng tin cậy, sinh con là phải như Trịnh Chí Dụng đây!
Buối tối không tới 7 giờ, biệt thự nhà họ Trịnh treo đèn hoa văn màu sắc, muốn bao nhiều sặc sỡ liền có bấy nhiêu sặc sỡ, hơn nữa còn trực tiếp mời tới mấy đầu bếp chính ở nhà hàng 5 sao đến, biến phòng khách của biệt thự bố trí như phòng khách của nhà hàng, các loại thức ăn ngon đều được chuẩn bị xong xuôi rôi, đám người nhà họ Trịnh tất cả đều đeo vàng bạc, toàn bộ đều đứng ở chỗ cửa lớn.
Mà Trịnh Chí Dụng cùng ông cụ Trịnh cũng mặc âu phục, mặt đầy mỉm cười đứng ở vị trí chính giữa, nhìn giống như người nắm giữ quyền hành ở nhà họ Trịnh chính là hai người bọn họ vậy.
Trong đám người ở trong góc, vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương u ám, không nghĩ tới người được lợi vẫn là Trịnh Chí Dụng, mình có cố gắng nhiều hơn cũng là vô ích.
Mà Bùi Nguyên Minh chính là mặc một bộ đồ vỉa hè không cân xứng, ngay lúc này có thêm nhiều hứng thú nhìn về phía trước.
Không có gợi ý của anh, Tống Kiêu Linh nhất định là không dám tự mình cùng nhà họ Trịnh bàn chuyện hợp tác, cũng khẳng định không đám tùy ý tăng điều kiện, cho nên anh hôm nay cũng thật tò mò, Tống Kiều Linh rốt cuộc là tới để làm gì.