"Hàn Tam Thiên, bây giờ ta đã không còn giống như trước đây nữa, người cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao?" Nói xong, cặp mắt của hắn đã đỏ rực, từng thời khắc đều lộ ra vẻ tà ác.
"Có sợ hay không động thủ thì sẽ biết. cũng tốt, lúc đầu ta đang lo lắng không có thời gian thu thập các ngươi, lại không nghĩ đến sẽ gặp các ngươi hết lần này tới lần. khác. Xem ra ngay cả ông trời cũng muốn
ta thu thập đám rác rưởi các ngươi." Hàn Tam Thiên khẽ cắn răng, nắm chặt ngọc kiếm trong tay.
"Trò cười, ai chết trong tay ai còn chưa biết đâu."
"Giết cho ta."
Vừa mới nói xong, trong tay tên kia cũng có biến hóa, một thanh ma kiếm màu đen lập tức hiện ra, trong nháy mắt trực tiếp xuyên thủng hư không, đâm thẳng đến giữa mày Hàn Tam Thiên.
"Thiên hỏa nguyệt luân!" Nhẹ giọng quát một tiếng, thiên hỏa nguyệt luân trên hai tay đột nhiên bao trùm lấy thân của ngọc kiếm, ngón tay Hàn Tam Thiên chỉ một cái, ngọc kiếm bay đi đối đầu với cự định.
Ong ong ong!
Một kiếm một đỉnh, nhất thời lâm vào tranh. đấu.
Mà lúc này, Hàn Tam Thiên đối mặt với trường kiếm của tên dẫn đầu, chỉ nhàn nhạt nghiêng người một cái, sau đó, duỗi tay phải ra trực tiếp nắm chặt ma kiếm trong tay hắn.
Toàn bộ thân nhất thời kiếm không ngừng run rẩy, tiếp theo đó phát ra âm thanh ong ong.
"Phá!"
Hỗn độn chi lực trong tay đột nhiên bị đè ép, thanh kiếm kia liền yên tĩnh trở lại, trong tay lại lắc một cái, thanh ma kiếm kia đã bị Hàn Tam Thiên thu vào trong tay.
Người kia nhìn trợn mắt cả lên, có thể ngăn cản sự công kích của ma kiếm bằng cách này sao?
Trực tiếp đoạt mất lưỡi đao.
"Hàn Tam Thiên, người thứ đáng chết này, người thật ngông cuồng." Lạnh giọng nổi giận, ngay sau đó thân thể hắn đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí đen cực mạnh.
"Thật sao?" Hàn Tam Thiên nở nụ cười nhẹ, tay cầm kiếm hỏi đặt về phía sau lưng.
Mặc dù tư thế của anh cực kỳ bá đạo, nhưng cũng không phải không trả giá đắt, một kiếm này rất bất phàm, cho dù thân thể Hàn Tam Thiên cực mạnh nhưng lúc này trên bàn tay cũng có máu tươi ào ạt chảy ra.
Sát khí trên thân ma kiếm lúc này vậy mà có chút vờn quanh trong cơ thể anh.
Nhưng vào lúc này, khí đen ở phía sau người dẫn đầu kia cũng tụ họp lại thành một loại trạng thái đỉnh phong, cả người tức giận hô to, trông giống như một con mãnh hổ, Hàn Tam Thiên. đánh
Đương nhiên Hàn Tam Thiên cũng không yếu thế, anh giống như một đầu sư tử, trực tiếp xé rách hư không xông tới.
Phanh phanh phanh!
Trong lúc nhất thời, bốn phía đều nổ tung.