Sau khi Triệu Hùng bế Lê Mai đến bệnh viện, vừa bước vào bệnh viện anh liền hét lên về phía bác sĩ: " Bác sĩ! Bác sĩ! Mau..... "
Một y tá dẫn Triệu Hùng đến phòng cấp cứu.
Đầu tiên, bác sĩ nâng mí mắt Lê Mai lên, lấy chiếc đèn nhỏ trên đầu bút chiếu vào. Tiếp theo đối phương hỏi Triệu Hùng: "Anh là người nhà của bệnh nhân? Có chuyện gì xảy ra với bệnh nhân này?"
"Bác sĩ, tôi là hàng xóm của bệnh nhân. Hôm nay chúng tôi cùng nhau ăn cơm trưa, sau khi ăn uống xong, cô ta bỗng nhiên ngất xỉu."
Bác sĩ khẽ gật đầu, nói với Trần Hùng: "Anh đi thanh toán tiền viện phí trước, tôi sẽ đưa cô ấy đi xét nghiệm. Chờ khi có kết quả rồi nói sau!"
Bác sĩ đưa cho Triệu Hùng một tờ hóa đơn, Triệu Hùng cầm lấy tờ hóa đơn trên tay, đi nộp tiền viện phí. Sau đó, lại vội vội vàng vàng đưa Lê Mai đến xếp hàng ở trước phòng xét nghiệm.
Sau khi Lê Mai tiến hành xét nghiệm toàn thân, Triệu Hùng cầm trên tay tờ giấy thông báo kết quả, kết quả "U não".
U não?
Triệu Hùng nhìn đến hai chữ này, không khỏi nhíu mày.
Xã hội hiện đại, "U não" là căn bệnh không ai mong muốn mắc phải.
Lê Mai còn trẻ, không ngờ tới lại mắc phải căn bệnh quái ác này.
Triệu Hùng quen Lê Mai chưa được bao lâu, nhưng cô ta đối xử với anh rất tốt. Cô ta tuổi còn trẻ như vậy, nếu là u ác tính, thật sự là đáng tiếc cho một tuổi xuân tuyệt đẹp.
Hy vọng đó là khối u lành tính!
Tâm tình có Triệu Hùng trở lên lo lắng, anh liền cầm tờ giấy xét nghiệm đưa cho bác sĩ.
Bác sĩ xem qua, sắc mặt trở lên nghiêm trọng hỏi Triệu Hùng: "Anh thật sự chỉ là hàng xóm của bệnh nhân?"
"Đúng vậy!" Triệu Hùng liền gật đầu.
"Tình hình hiện tại của Lê Mai không ổn! Dựa vào tình hình này cô ta nhất định phải phẫu thuật, bây giờ cần nằm dưỡng bệnh và tiếp tục quan sát xem rốt cuộc đó là khối u lành tính hay ác tính. Nếu như không tiến hành phẫu thuật, tính mạng sẽ gặp nguy hiểm."
Đúng lúc này, giọng nói của Lê Mai vang lên: "Bác sĩ! Tôi không sao cả."
"Cô Lê, bệnh tình của cô!" Triệu Hùng vội đến đỡ Lê Mai ngồi dậy.
Bác Sĩ nói với Lê Mai: " Cô Lê, nếu như cô không làm phẫu thuật sớm, rất có thể sẽ dẫn đến mất mạng. Tôi khuyên cô vẫn nên nằm ở bệnh viện thêm một thời gian nữa để quan sát, sau đó chẩn đoán khối u rồi phẫu thuật, như vậy sẽ ổn thỏa hơn."
"Cảm ơn bác sĩ, tôi biết rõ bệnh tình của bản thân! Tôi không sao."
Lê Mai từ trên giường bước xuống dưới, nhìn Triệu Hùng rồi nói: "Anh Triệu, chúng ta đi thôi!"
Bác sĩ chỉ biết lắc đầu, loại tình huống này ông ta thấy được nhiều rồi.
Triệu Hùng đi theo Lê Mai ra khỏi bệnh viện, bỗng anh giữ tay Lê Mai lại, nhìn chằm chằm vào cô nói: "Cô Lê, có phải cô đang lo lắng về tiền phẫu thuật? Nếu như cô không có đủ tiền, tôi có thể cho cô mượn, tôi và cô chính là hàng xóm của nhau, tôi không thể để cô như vậy được."
Triệu Hùng đưa Lê Mai về nhà, sau đó anh nói với cô ta: "Cô Lê! Bữa tối nên hủy bỏ thì hơn, tình trạng hiện tại của cô khiến người khác rất đáng lo lắng."
"Tại sao lại hủy bỏ? Mọi chuyện đã được sắp xếp chu toàn." Lê Mai cười một quyến rũ: " Anh Triệu, tôi không yếu ớt đến mức đó đâu. Mặt khác, anh không nghe câu đối với người bệnh tâm tình tốt, so với uống thuốc còn hiệu quả hơn sao? Các anh nếu không đến, tôi thật sự rất buồn."
Triệu Hùng bất đắc dĩ nói: " Được rồi! Một lát nữa tôi sẽ đi đón đứa nhỏ, đến lúc đó chúng tôi cùng cô nấu cơm."
" Giúp tôi nấu cơm thì không cần, anh vẫn là nhanh đi đón đứa nhỏ đi. Cho vợ anh được nghỉ ngơi sớm một chút." Lê Mai dặn dò Triệu Hùng.
Triệu Hùng"Được!" một tiếng, liền lái xa rời đi.
Nhìn chiếc xe dần biến mất khỏi tầm mắt, Lê Mai mới thu hồi ánh mắt.
Ba tháng trước, cô ta đã xuất hiện triệu chứng ngất xỉu. Sau đó liền đến bệnh viện kiểm tra, thì ra não của cô ta có một khối u to. Bác sĩ nói với cô ta, vi trí của khối u này không tốt, khuyên cô lập tức nhập viện.
Nhưng Lê Mai lại không nghe lời thầy thuốc, không đồng ý tiến hành phẫu thuật.
Cô ta thầm trách ông trời sao quá bất công, khiến cô ta trở thành một đứa trẻ không cha không mẹ cũng thôi đi. Lại còn cố tình làm cho cô mắc mắc bệnh u não, nếu khối u ác tính, như vậy cơ hội sống sót vô cùng mong manh, cho dù có phẫu thuật thành công, thời gian sống cũng kéo dài không được lâu.
Bác sĩ nói với cô ta, hiện tại với khối u này cô duy trì lâu nhất không đến nửa năm. Nếu cứ cố chấp không tiến hành phẫu thuật, sẽ vô cùng nguy hiểm. Lúc đó, đến cả thần tiên cũng không cứu nổi cô ta.
Hiện tại khoảng cách nửa năm đó, chỉ còn lại không đến ba tháng.
Lê Mai hạ tầm mắt, trong mắt phát ra một tia sắc lạnh: "Triệu Hùng, chỉ trách anh xúc phạm đến người không nên xúc phạm! Cũng đừng trách Lê Mai tôi tâm địa ác độc."
Lúc Triệu Hùng đến nhà trẻ, thời gian để đứa trẻ tan học vẫn chưa đến.
Anh nằm trên ghế, lấy điện thoại ra nghịch thì chuông điện thoại vang lên.
Triệu Hùng nhìn di động liền biết người gọi tới là Lý Diệu Linh, em dâu của anh,liền thuận tay cầm điện thoại lên nghe.
"Anh rể! vé vào cửa buổi biểu diễn của Triệu Hiền, anh đã lấy giúp em chưa?"
Khi Lý Diệu Linh nhắc đến, Triệu Hùng mới nhớ tới còn chưa kịp đi lấy vé vào cửa buổi biểu diễn.
"Anh biết rồi, lát nữa anh sẽ đi lấy." Triệu Hùng tự tin nói.
Công ty giải trí" Húc Nhật Đông Thăng", do đơn vị của anh tổ chức concert. Vé vào đang nằm trong tay Hoàng Nguyệt Ánh, Triệu Hùng đương nhiên có thể dễ dàng lấy được vé ra vào cửa của buổi biểu diễn.
Lý Diệu Linh liền hưng phấn nói: "Thật tốt quá! Em muốn lấy năm vé."
"Năm vé?"
Triệu Hùng hỏi Lý Diệu Linh: "Em lấy nhiều vé như vậy để làm gì? Không phải chỉ có em với Mỹ Hoa đi thôi sao?"
"À! Ngoài Mỹ Hoa ra, còn có mấy người nữa." Lý Diệu Linh liền một hơi kể tên ba người bạn nữa của mình.
Triệu Hùng cười khổ nói: " Lý Diệu Linh à! Em không xem tạp chí treo bên ngoài sao, chẳng lẽ em không biết, giá bán vé ở bên ngoài hiện tại đã lên tới ba triệu một vé rồi sao? Anh lại cho em vé của khách quý, giá cũng tám triệu, hiện tại phải bỏ ra ít nhất hai mươi triệu. Năm vé đó, nếu anh mua rẻ cũng phải mười triệu."
"Anh rể, em bán cho họ thì họ cũng chẳng đủ tiền mà mua. Dù sao anh cũng là nhờ một người bạn mà có được số vé đó, cũng không mất tiền mà đúng không? Coi như anh tặng em một món quà đi."
"Trời ạ! dùng mười triệu để đi lấy lòng bạn bè. Lý Diệu Linh, em cũng hào phóng quá rồi."
"Lúc này mới thể hiện được bản lĩnh của anh rể đấy." Lý Diệu Linh cười hì hì, liền dặn dò Triệu Hùng: "Anh rể, anh đừng quên đi lấy vé đó. Ngày mai là phải có vé buổi biểu diễn của Triệu Hiền. Vì để báo đáp ân tình anh đã tặng em vé vào cửa, em sẽ đến nhà anh ngủ một đêm. Giúp anh cùng chị gái anh có cơ làm hòa."
Triệu Hùng cùng Lý Thanh Tịnh đang giận nhau. Nếu Lý Diệu Linh đến, có lẽ mối quan hệ sẽ hoàn hoãn được chút.
Triệu Hùng cảm thấy chủ ý của cô em vợ Lý Diệu Linh này không tồi, nói: " Bọn anh tối nay sẽ đến nhà Lê Mai ăn cơm, tối nay cô ấy mời bọn anh."
"Lê Mai mời khách đến?" Lý Diệu Linh khẽ cau mày, cô ấy luôn cảm thấy người phụ nữ này đang có ý dụ dỗ anh rể, hành động cứ lén la lén lút, rõ ràng có vấn đề. " Anh rể, em cũng phải đi cùng! Anh thu xếp thời gian, tới đón em đi."
"Được rồi! Đợi khi anh đến trường em sẽ gọi điện cho em."
Sau khi gắt điện thoại, Triệu Hùng nhìn đồng hồ thấy còn kịp thời gian. Trước tiên đến chỗ Hoàng Nguyệt Ánh lấy vé của khách VIP.
Hoàng Nguyệt Ánh vừa cười vừa nói với Triệu Hùng, lượng vé bán cho buổi biểu diễn của Triệu Hiền đang cực hot.Trong tay cô ta hiện tại chỉ còn một ít, đến lúc đó bán ra, giúp công ty kiếm được một khoản tiền không nhỏ. Còn nói, kể thành phố Sài Gòn có nhiều minh tinh một chút thì thật tốt.
Triệu Hùng không nói thêm vào, em gái của anh ấy là Triệu Hiền cũng đã đến.
Triệu Hiền lần này đến thành phố Hải Phòng, chắc chắn sẽ tìm đến anh. Triệu Hùng nghĩ đến chuyện này liền không khỏi thấy đau đầu, đến lúc đó phải tìm lý do gì, để giải thích với vợ của mình là Lý Thanh Tịnh.
Ai da!! muốn sống một cuộc đời thấp hèn thôi, cũng khó đến như vậy sao?