Lê Mai cuối cùng cũng từ bỏ việc hạ độc đối với gia đình Triệu Hùng.
Ông Lỗ, vẫn luôn nghĩ muốn đem Lê Mai trở thành vũ khí bí mật, thậm chí là một sát thủ máu lạnh. Nhưng nhà họ Lỗ chủ yếu vẫn mạnh về thương nghiệp, không phải nói muốn làm tổ chức sát thủ thì sẽ làm được luôn. Lê Mai thích nuôi một số động vật nhỏ, trái tim cô ấy lạnh lùng nhưng vẫn có một chút ấm áp. Nếu không, cô ấy cũng sẽ không bị Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh làm cho cảm động, dừng kế hoạch giết người.
Trở lại bàn, con người Lê Mai dường như thay đổi, cùng với Lý Thanh Tịnh trò chuyện vô cùng thân thiết, ngẫu nhiên cùng với Triệu Hùng tán gẫu vài câu.
Lý Diệu Linh ngồi một bên, trộm nhìn Lê Mai. Vốn định từ trên người cô tìm ra một chút manh mối, hoặc muốn lấy thông tin chính xác từ Triệu Hùng. Kết quả thật khiến cô ấy phải thất vọng, cả buổi tối ngày hôm nay, biểu hiện của Lê Mai hết sức bình thường.
Ăn xong cơm chiều, gia đình Triệu Hùng ở lại nói chuyện trong nhà Lê Mai một lúc lâu, sau đó trở về chỗ của họ.
Lý Diệu Linh nắm tay Dao Châu kéo vào phòng ngủ, quay sang nói với Lý Thanh Tịnh: “Chị! Tối nay chị cùng anh rể ngủ ở đây đi, em muốn ngủ cùng Dao Châu?” Lúc quay đầu Lý Diệu Linh còn trừng mắt nhìn Triệu Hùng. Có ý là, em chỉ giúp anh đến đây thôi, tất cả phải dựa vào anh.
Lý Thanh Tịnh đang chiến tranh lạnh với Triệu Hùng vì chuyện vết son môi trên má anh. Bản thân không muốn ngủ cùng Triệu Hùng trên sofa, chỉ là nhà Lý Đích Phương lớn như vậy, cùng em gái và con gái ngủ cùng nhau, như vậy rất chật chội. Liền đáp lại: “Được!” một câu, rồi đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Triệu Hùng thấy vợ mình không từ chối, trong lòng lúc này rất vui sướng! Cũng may nhờ có Lý Diệu Linh làm dịu đi mâu thuẫn.
Anh vội vã đem sofa giường mở ra, đem chăn của mình trải ra trước, lại vào phòng ngủ, lấy gối và chăn của Lý Thanh Tịnh.
Dao Châu ngồi trên giường chơi đồ chơi, Lý Diệu Linh kéo Triệu Hùng đến một bên, cười tủm tỉm nói nhỏ với anh: “Anh rể, em đã đã hoàn thành nhiệm vụ chứ?”
“Được đó!”
“Hì hì! Cho em vé vào cửa buổi hòa nhạc được không?”
Triệu Hùng nói: “Sau này sẽ nhìn biểu hiện của em, nếu giúp đỡ anh rể, anh rể sẽ không bạc đãi em.”
“Được! Đây là anh nói đó, không được đổi ý.”
Triệu Hùng nhìn cô em vợ Lý Diệu Linh, vỗ mông cô một cái, ôm chăn gối bước đi.
Lý Diệu Linh tức giận giậm chân, miệng nhỏ bĩu môi, hừ nhẹ nói: “Đáng ghét! Em không phải trẻ con, anh đánh mông em làm cái gì?”
Dao Châu nghe Lý Diệu Linh nói vậy, nói theo vài câu: “Dì nhỏ! Cha con nói, chỉ có không nghe lời, mới bị đánh đòn. Dì nhất định là không nghe lời, làm cho cha con giận.”
“Con đúng là bà cụ non, mau chơi đồ chơi của con đi!”
Dao Châu đặt đồ chơi trong tay xuống, đi tới trước mặt Lý Diệu Linh, ôm cánh tay cô làm nũng nói: “Dì, chơi đồ chơi với con đi! Con muốn xây một cái nhà cao bằng lego.”
“Được, được, được! Dì chơi cùng với con.”
Dao Châu vui vẻ, mang hộp đồ chơi đi tới. Lý Diệu Linh và Trần Dao Châu ngồi trên mặt đất chơi đồ chơi trí tuệ lego.
Lý Diệu Linh nhỏ giọng hỏi Dao Châu: “Dao Châu, cha và mẹ con bình thường có ngủ cùng nhau không?”
“Không!Mẹ con mỗi ngày đều ôm con ngủ, cha con ngủ một mình ở sofa.”
Lý Diệu Linh “À” một tiếng, hỏi tiếp câu nữa: “Hai người bọn họ không cãi nhau sao?”
“Không có cãi nhau. Chỉ là, tối qua mẹ con tức giận với cha con. Nói cha con bị cô gái khác hôn, trên mặt có vết son môi. Hai người họ cho rằng con đã ngủ, nhưng thật ra là con chỉ giả vờ ngủ thôi. Chắc chắn là có người phụ nữ xấu xa nào đó để ý đến cha con.”
“Cái gì?” Lý Diệu Linh đột nhiên lớn giọng, âm thanh mấy chục đề-xi-ben.
Lý Thanh Tịnh xông vào phòng ngủ, hỏi em gái Lý Diệu Linh: “Làm sao vậy?”
“Không...không có gì!”
“Vậy em kêu cái gì vậy?”
Lý Thanh Tịnh lấy tay gõ nhẹ vào đầu Lý Diệu Linh, rồi đi ra ngoài.
Dao Châu vừa lè lưỡi, cười ha ha.
Lý Diệu Linh gõ vào đầu Dao Châu, nói: “Dao Châu, đừng nói cho mẹ con biết, dì phải thay mẹ con dạy dỗ cha con một chút mới được. Tránh việc cha con bị hồ ly tinh hấp dẫn. Nếu cha con bị hấp dẫn, con sẽ không còn cha nữa đâu.”
“Dì, con không muốn không có cha, con sẽ ủng hộ dì. Dì mau đi đi.”
Lý Diệu Linh “Được!” một tiếng, đứng dậy đi đến phòng khách gọi Triệu Hùng: “Anh rể, em phải xuống nhà mua đồ, anh đi xuống nhà với em đi.”
Triệu Hùng vừa hút thuốc xong, liền đồng ý một tiếng, tùy ý cầm lấy áo khoác, đi theo cô em vợ Lý Diệu Linh ra ngoài.
Lý Thanh Tịnh rửa mặt ở cạnh, hỏi em gái Lý Diệu Linh: “Em gái, em muốn mua cái gì vậy?”
“Chị, dì cả của em đến.”
“Chị có Sophie đây.”
“Em không dùng quen, em dùng ABC.”
Lý Diệu Linh nói liều một câu, kéo Triệu Hùng vội vàng xuống nhà.
Triệu Hùng thấy cô em vợ này có chút thần bí, vừa xuống dưới nhà liền tránh khỏi Lý Diệu Linh, không kiên nhẫn nói: “Diệu Linh, em kéo anh làm cái gì vậy?”
Lý Diệu Linh kéo Triệu Hùng đến một cái cây xa xa, đối diện Triệu Hùng lạnh giọng hỏi: “Triệu Hùng, em hỏi anh. Dao Châu nói anh cùng chị em hôm qua cãi nhau, ạn còn bị cô gái nào đó hôn một cái, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
“Dao Châu nói với em?” Triệu Hùng nhíu mày, không nghĩ tới con gái biết chuyện này.
“Đúng! Anh quá khinh thường trẻ con bây giờ rồi. Chúng nói có chỉ số thông minh rất cao. Em cho anh thành thật khai báo, lại có hồ ly tinh nào dụ dỗ anh?”
Triệu Hùng giờ mới biết, cô em vợ Lý Diệu Linh này lôi anh ra đến đây, hóa ra là để hỏi tội anh.
Triệu Hùng nhìn về phía cô em vợ Lý Diệu Linh, giải thích rằng ngày hôm đó bạn của ông Trần khai trương, anh cùng với một vài người bạn chơi trò chơi cắn giấy, và vô tình bị người bên kia hôn.
Lời Triệu Hùng nói với Lý Thanh Tịnh cũng là như vậy. Nếu không, hai chị em họ mà cùng nhau lấy lời khai, bản thân anh sẽ bị lộ tẩy.
“Thật ư?” Ánh mắt nghi ngờ của Lý Diệu Linh nhìn chằm chằm Triệu Hùng hỏi.
Triệu Hùng nhún vai nói: “Nếu em không tin anh, anh cũng không còn cách nào khác. Chỉ là, chị em xinh đẹp như vậy, sao anh có thể ra ngoài tìm người con gái khác được chứ.”
“Cũng không chắc, em nghe Dao Châu nói, anh cùng chị em vẫn phân chia giường ngủ. Ở nhà anh không có sự ấm áp, còn không phải sẽ ra ngoài tìm phụ nữ sao.”
Triệu Hùng từ bị động thành chủ động, vươn tay đặt lên trán cô em vợ Lý Diệu Linh của mình, nói: “Con bé này, trong đầu em cả ngày đều nghĩ cái gì vậy chứ? Anh làm sao có thể buông tha viên ngọc quý là chị em để ra ngoài tìm một đống đá vụn chứ. Chỉ là, chị em vì chuyện này mà tức giận với anh, sau đó lại đến sinh nhật của Thanh Tịnh. Em giúp anh khuyên nhủ chị em! Nếu em giúp anh khuyên nhủ được chị em, anh rể cho em một thẻ VIP của quán bar Hoa Đế, về sau hãy đến đó tiêu xài, bọn họ sẽ miễn phí cho em.”
“Thật chứ?”
Lý Diệu Linh hai mắt sáng ngời, lắc lắc cánh tay Triệu Hùng nói: “Anh rể, anh phải giữ lời đó.”
“Đương nhiên!”
Triệu Hùng trong lòng có chút đắc ý, xem ra “mật ngọt chết ruồi” vẫn luôn rất hiệu quả.
Sau khi trở về, Lý Diệu Linh đem chị gái kéo vào trong phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại.
Lý Thanh Tịnh thấy em gái thần thần bí bí, nhíu mày lại hỏi: “Em gái, em tìm chị có việc gì?”
“Chị! Chị không phải là không ngủ cùng giường với anh rể của em đó chứ?”
“Em hỏi chuyện này làm cái gì?”
“Ai da! Chị, anh rể của em bây giờ chính là cổ đông tiềm năng(?), không giống trước kia không biết phấn đấu. Anh ấy trả lương cho ông Trần lái xe một năm mấy chục triệu. Đối xử với chị cùng con gái rất tốt, người đàn ông lo cho gia đình như vậy chị đi đâu tìm được chứ.”
Lý Thanh Tịnh nhìn em gái Lý Diệu Linh của mình nói: “Triệu Hùng cho em uống thuốc mê hồn gì, mà khiến em thay anh ta nói chuyện như vậy?”
“Em nói thật! Chị xem, anh ấy mỗi ngày đều đi siêu xe, mặc dù Phaeton và Bentley không phải của anh ấy. Mấy cô gái bây giờ, ai mà không thích đi siêu xe chứ. Chỉ cần anh rể em đi Bentley dừng trước cổng trường đại học, dám chắc rằng sẽ có các em sinh viên lại gần. Chị mỗi ngày đều xa lánh anh ấy, không sợ anh ấy tìm cô gái khác ở bên ngoài sao? Đàn ông ở nhà được hạnh phúc, mới không đi ra ngoài tìm phụ nữ khác.”
“Có phải em học theo “Luyến ái bí tịch” phải không?”
“Không phải, em có xem một cuốn tiểu thuyết tên là “Phú tế nãi ba”. Diễn viên nữ kia có cùng hoàn cảnh với chị, giống chị như đúc luôn.”
Lý Thanh Tịnh sắc mặt nghiêm túc nhìn em gái Lý Diệu Linh nói: “Em gái à, chuyện của chị em không cần để tâm đến làm gì. Em vẫn nên chú ý đến việc học tập của mình đi. Còn nữa, trường trung học không được phép hẹn hò, tới đại học rồi sẽ nói lại chuyện này sau.”
Nói xong, Lý Thanh Tịnh đứng dậy ra khỏi phòng ngủ, không quên dặn dò với Lý Diệu Linh: “Đừng suy nghĩ lung tung nữa, mau cùng Dao Châu đi ngủ sớm một chút đi.” Sau đó tiện tay đóng cửa phòng lại.
Triệu Hùng thấy vợ đi đến, xoay người ngồi dậy, nhanh chóng nhường chỗ cho Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh nằm trên giường, đối diện với Triệu Hùng lạnh giọng hỏi: “Không phải anh đi xúi giục Diệu Linh làm công tác tư tưởng cho em đó chứ?”