Ninh Cát Sơn đã đoán được từ trước chắc chắn mọi người sẽ không tin tưởng Trình Kiêu.
Nhưng ông cũng đã chuẩn bị hết, nếu không thể thuyết phục mọi người thì ông sẽ dùng tính mạng của mình để đảm bảo!
Ông có sự tin tưởng gần như cố chấp đối với Trình Kiêu, cảm thấy chỉ cần anh ra tay thì không chuyện gì có thể làm khó được anh.
“Phó hội trưởng Đường, tôi không nói dối đâu, cậu này thật sự là thần y!”
Đường Quốc Hoa lại quan sát Trình Kiêu, ông ta cảm thấy khí chất của anh bất phàm, nhưng lại mang đến cảm giác quá kiêu ngạo.
Đó là vẻ trong mắt không có ai, nhưng lại không hoàn toàn như vậy, dường như anh đứng ở đâu, nơi đó sẽ là một thế giới riêng.
“Chắc phó hội trưởng Đường đã nghe đến phương pháp chưng cốt rồi đúng chứ?” Ninh Cát Sơn hỏi.
Phó hội trưởng Đường không khỏi ngạc nhiên: “Đương nhiên, cách đó đã được Hiệp hội Y học Á tộc của tôi xác nhận, là một phương pháp trị liệu hiệu quả, có thể thích ứng với nhiều lại bệnh cứng đầu.”
“Hiện tại phương pháp chưng cốt đã được Hiệp hội Y học Á tộc xin Tổ chức Y tế Thế giới cấp bằng sáng chế, không lâu nữa nó sẽ trở thành báu vật của nền văn hoá Á tộc chúng ta!”
Ông lão vừa cười nhạo Ninh Cát Sơn lại lên tiếng giễu cợt: “Ninh Cát Sơn, sao ông lại hỏi điều này? Ông đừng nói với tôi là cậu ta cũng biết phương pháp chưng cốt đấy nhé?”
“Phương pháp này tương tác dược liệu và điều chỉnh nhiệt lượng rất khắc nghiệt, nếu không cẩn thận sẽ có nguy cơ khiến người khác bị thương.”
“Ngay cả những người trong ngành Y mấy chục năm như chúng tôi đây cũng không dám nói đã hoàn toàn học được!”
“Đúng thế, đúng thế, quá khó học!”
Các chuyên gia khác đều lắc đầu thở dài.
Đường Quốc Hoa cũng gật đầu: “Đúng thế, tuy phương pháp chưng cốt này thần kỳ, nhưng đến tôi cũng không thể nói là đã hoàn toàn thành thục.”
Lục thần y cũng nói: “Tôi đã thành thục nhưng càng hiểu rõ, tôi càng khâm phục thiên tài sáng tạo ra phương pháp này! Đúng là tài nghệ điêu luyện!”
Ninh Cát Sơn cười bí ẩn, nhìn Đường Quốc Hoa hỏi lần nữa: “Vậy phó hội trưởng Đường còn nhớ phương pháp chưng cốt này xuất hiện lần đầu tiên ở đâu không?”
Đường Quốc Hoa đột nhiên mở to mắt, nhìn Ninh Cát Sơn với vẻ kinh ngạc.
“Theo tôi được biết, phương pháp chưng cốt ấy xuất hiện sớm nhất là ở Hà Tây các ông, hơn nữa nó đã được một thần y họ Ninh tặng miễn phí cho Hiệp hội Y học Á tộc.”
“Người đó không phải là viện trưởng Ninh ông đấy chứ?” Đường Quốc Hoa ngạc nhiên hô lên.
Ninh Cát Sơn gật đầu: “Sự việc tới lúc này, tôi cũng không giấu Phó hội trưởng Đường nữa, phương pháp chưng cốt đúng là do tôi nói với Hiệp hội Y học Á tộc. Tôi cảm thấy nếu đã may mắn học được y thuật thần kỳ này thì không thể giữ cho riêng mình. Vì thế tôi đã tặng cho Hiệp hội Y học Á tộc, làm lợi ích cho toàn nhân loại.”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không ai có thể ngờ rằng phương pháp chưng cốt khiến cả Hiệp hội Y học Á tộc hãnh diện, gây xôn xao thời gian trước lại xuất phát từ Ninh Cát Sơn.
“Không thể nào, tôi không tin, Viện trưởng Ninh nói phương pháp chưng cốt là do ông sáng tạo, có chứng cứ gì không?” Một ông lão đứng lên, vẻ mặt nghi ngờ.
“Đúng, tôi cũng không tin, trừ khi viện trưởng Ninh có thể lấy ra bằng chứng!”
Đường Quốc Hoa muốn tin lời của Ninh Cát Sơn, dù sao danh tiếng của ông mấy năm gần đây rất tốt.
Nhưng những người khác không tin, ông ta cũng hết cách.
“Viện trưởng Ninh, tuy tôi muốn tin ông nhưng ông nhất định phải đưa ra được bằng chứng thuyết phục mọi người!”
Ninh Cát Sơn cười nhẹ: “Vậy tôi nói điều tinh túy của phương pháp chưng cốt cho mọi người nghe nhé?”
“Được! Nếu ông thật sự có thể nói ra tinh tuý của phương pháp chưng cốt thì tôi sẽ tin ông!”
Ninh Cát Sơn lập tức đĩnh đạc, hùng hồn giải thích tinh tuý của phương pháp chưng cốt.
Một số chỗ ông nói còn chi tiết hơn cả ghi chép trong Hiệp hội Y học Á tộc. Dù sao Ninh Cát Sơn được Trình Kiêu truyền thừa, mà Hiệp hội Y học Á tộc thì chỉ được học phương pháp chưng cốt qua tay ông.
Qua kinh nghiệm truyền lại, đương nhiên sự lý giải sẽ thiếu đi đôi chút.
Nghe xong ai cũng bàng hoàng!
“Không ngờ phương pháp chưng cốt lại do Viện trưởng Ninh sáng tạo ra!”
“Khâm phục, khâm phục! Lúc trước đã đắc tội, mong Viện trưởng Ninh lượng thứ!”
“Viện trưởng Ninh có thể tặng miễn phí y thuật thần kỳ này, tôi vô cùng khâm phục tấm lòng và khí phách này của ông!”
Hầu hết những người có mặt trong phòng đều đã học phương pháp chưng cốt, tính ra thì họ đều là một nửa người truyền thừa của Ninh Cát Sơn, đương nhiên biết ơn ông ấy.
Nhưng Ninh Cát Sơn lại lắc đầu: “Các vị, tôi nói những điều này không phải để lấy công. Thật ra, phương pháp chưng cốt này không phải do tôi sáng tạo!”
“Người sáng tạo ra phương pháp chưng cốt chính là vị Trình Thần Y này!”
“Sao cơ?”
“Sao có thể thế được!”
Mọi người đều bị sốc.
Nhìn Trình Kiêu với vẻ không dám tin.
Nếu nói phương pháp chưng cốt là do Ninh Cát Sơn sáng tạo, tuy mọi người hơi ghen tỵ, nhưng vẫn có thể chấp nhận. Dù sao Ninh Cát Sơn cũng không còn trẻ, nghiên cứu chuyên môn đã mấy chục năm.
Nhưng nếu nói phương pháp chưng cốt mà họ hết lời ca ngợi, sùng bái là do tên oắt con Trình Kiêu sáng tạo ra thì quả là không thể chấp nhận được!
Chẳng lẽ những người nghiên cứu y học gần cả một đời như họ lại không bằng một thanh niên?
“Viện trưởng Ninh, nếu nói phương pháp chưng cốt này do ông sáng tạo thì tôi tin! Nhưng để chúng tôi tin cậu nhóc này là thần y mà ông nhường vinh dự lớn lao này cho cậu ta thì tôi sẽ là người đầu tiên không tin!”
“Đúng thế, cậu ta chỉ là một thằng oắt con, sao có thể nghiên cứu ra y thuật thần kỳ như phương pháp chưng cốt được? Tôi cũng không tin!”
Đường Quốc Hoa cũng không tin, không có cách nào, Trình Kiêu còn quá trẻ.
“Viện trưởng Ninh, ông đừng nói linh tinh!”
Ninh Cát Sơn nghiêm giọng nói: “Phó hội trưởng Đường, chuyện này làm sao tôi dám nói linh tinh được? Y thuật của Trình Thần Y cao minh, hiếm có trên đời, ông không để cậu ấy thử, sao có thể phán đoán cậu ấy không phải thần y được?”
Đường Quốc Hoa cau mày, lại quan sát Trình Kiêu lần nữa, bắt đầu do dự.
Trong giọng Ninh Cát Sơn mang theo vẻ khẩn cầu: “Phó hội trưởng Đường, tính mạng của hai mươi tám đứa trẻ đang bị đe doạ, ông mau quyết định đi! Để Trình Thần Y thử cũng không sao mà!”
“Hừ, thần y cái rắm gì! Lừa gạt đến tận mức này!”
Sau tiếng cười khẩy, thanh niên bên cạnh Lục thần y bước ra.
Thanh niên này chính là Lục Thanh Thành, mọi người đều gọi anh ta là Tiểu Lục Thần Y.
Lúc đầu vì cứu Lôi Hồng Húc, anh ta đã cãi nhau với Trình Kiêu, còn bị Lôi Hồng Húc cắn, tà khí xâm nhập, phải cố gắng rất nhiều mới ổn định lại.
Nhưng từ đó về sau Lục Thanh Thành căm ghét Trình Kiêu. Anh ta cho rằng Trình Kiêu đã khiến mình mất mặt, làm hỏng uy danh Tiểu Lục Thần Châm của mình.
Hơn nữa từ đầu đến cuối, anh ta đều cho rằng Trình Kiêu là kẻ lừa đảo.
Gì mà tà khí xâm nhập, đều là nói vớ vẩn.
Vừa nãy Trình Kiêu đi theo Ninh Cát Sơn vào phòng, Lục Thanh Thành vừa nhìn đã nhận ra Trình Kiêu. Nhưng anh ta không đứng ra vạch trần thân phận của Trình Kiêu không phải vì tốt bụng, anh ta chỉ đang chờ đến thời khắc mấu chốt nhất, đứng ra công kích Trình Kiêu.
Lục thần y hơi giật mình, quát lên: “Thanh Thành, không được vô lễ!”
Lục Thanh Thành cười: “Ông nội yên tâm, bây giờ cháu sẽ vạch trần bộ mặt thật của kẻ lừa đảo này!”
Trình Kiêu nhìn Lục Thanh Thành, hờ hững nói: “Là anh?”
Lục Thanh Thành chế nhạo: “Sao? Rất bất ngờ phải không?”
Sau đó Lục Thanh Thành quay người, nhìn các bác sĩ nổi tiếng đang tràn đầy nghi vấn, lớn tiếng nói: “Các vị tiền bối, tôi có thể làm chứng người này là kẻ lừa đảo, mọi người đừng để cậu ta lừa!”