Câu trả lời mơ hồ, khiến cho Hách Nhĩ Nam Đa trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng hắn không tiếp tục truy vấn, mà nâng chén trà lên khẽ cười nói:
- Đây là loại trà xanh đặc biệt ta mang từ tổng bộ tới, có tác dụng an thần thảnh thơi, hơn nữa đối với cường giả cấp Thần Vương, Thần Hoàng mà nói, là thứ tốt hiếm có.
- A?
Diệp Dương Thành tựa hồ có chút kinh ngạc nhìn khí thể giống như mây mù trong chén trà, cũng không vội vàng đưa nó lên miệng, mà âm thầm nghĩ đến, xem ra suy đoán của mình không sai, đám cường giả bản xứ của Vũ Không đại lục mặc dù mượn thú hạch đột phá hàng rào, nhưng cũng vì vậy gặp phải rất nhiều thương tổn không cần thiết.
Chén trà xanh có công hiệu an thần trước mặt này, đã nói lên sau khi bọn họ đột phá đến Thần Vương cấp mười một cho tới Thần Hoàng cấp mười hai, đã chịu ảnh hưởng tương đối nghiêm trọng của thú hạch!
Tâm tư nhanh chóng quay ngược trở lại, Diệp Dương Thành đã phán đoán ra tám chín phần, khi hắn tự tay nâng chén trà lên chuẩn bị đưa vào miệng. Hắn lại phát hiện Hách Nhĩ Nam Đa ngồi trên ghế sa lon đối diện cũng không hé miệng nuốt đoàn mây mù kia vào, mà nhắm hai mắt, đưa chén trà đến dưới lỗ mũi, tiếp theo hít vào một hơi thật sâu, dáng vẻ hết sức hưởng thụ. . .
Diệp Dương Thành có chút lúng túng cũng có chút may mắn, cũng may, hắn không tùy tiện đưa chén trà vào trong miệng, thì ra vật này không phải là uống, mà dùng để hít.
Hắn cũng bắt chước, nâng chén trà lên hít vào một hơi thật sâu, một luồng khí thể mát mẻ tràn vào trong lỗ mũi. . . Tiếp theo, Diệp Dương Thành trừng lớn hai mắt!
- Đây. . . Đây không phải là bạc hà sao?
Mùi vị nhẹ nhàng khoan khoái từ xoang mũi tràn vào trong tim phổi, Diệp Dương Thành hết sức quen thuộc loại mùi vị này, bởi vì đây căn bản là mùi vị bạc hà!
Mặc dù hắn không biết tại sao ở Vũ Không đại lục bạc hà lại trở thành trà xanh mây mù cực kỳ trân quý, cũng không biết loài người ở Vũ Không đại lục làm thế nào biến bạc hà thành một đoàn mây mù màu trắng có thể chứa trong chén, nhưng hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, đây tuyệt đối là bạc hà!
Mở mắt nhìn vẻ mặt say mê và hưởng thụ của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành không khỏi cười khổ, bảo bối cực kỳ trân quý trong mắt người ta, ở trên địa cầu lại cực kỳ thường gặp.
Nhưng hắn dĩ nhiên sẽ không ngốc nghếch nói ra chuyện này, hắn cũng làm bộ như rất hưởng thụ, rất say mê, nhắm hai mắt nhẹ nhàng lắc đầu. . .
Hai phút sau, bạc hà trong chén ... a, là trà xanh mây mù đã bị hai người hút sạch, Hách Nhĩ Nam Đa mặt mày hồng hào nói với Diệp Dương Thành:
- Loại trà xanh mây mù cực phẩm này hết sức hiếm thấy, cũng chỉ có ở tầng cao nhất của tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, mới có chút ít cung ứng, bởi vì công hiệu đặc thù của nó, các vị Thần Vương, Thần Hoàng đều hết sức yêu thích loại xa xỉ phẩm này, nhưng sản lượng cũng không cao.
Dương Thành im lặng gật đầu, bởi vì bạc hà đối với hắn mà nói, căn bản không tính là vật gì tốt, chỉ riêng trong không gian thứ nguyên của hắn đã có mấy hòm lát cắt bạc hà, đây là thứ hắn chuyên dùng để làm sạch miệng. . .
Hách Nhĩ Nam Đa cho rằng trà xanh mây mù đã chinh phục Diệp Dương Thành thành công, hắn mỉm cười nói:
- Cả Vũ Không đại lục, cũng chỉ có hiệp hội dong binh tự do mới có năng lực sản xuất được trà xanh mây mù, giá bán của một 25kg trà xanh mây mù cũng từ ba mươi vạn tiền Vũ Không trở lên, hơn nữa có tiền mà không mua được.
- Nếu như ngươi chính thức đồng ý gia nhập hiệp hội dong binh tự do, ngươi có thể hưởng thụ loại trà xanh mây mù làm cho người ta say mê này ở tổng bộ bất cứ lúc nào!
Hách Nhĩ Nam Đa ném ra cành ô-liu của mình hết sức tự tin, bởi vì trà xanh mây mù không chỉ là một loại đồ uống, hơn nữa còn là bảo vật thiên nhiên có thể trấn an tâm tình xao động của cường giả cấp Thần Vương, Thần Hoàng.
So với thuốc trấn định do quân đội các quốc gia cung cấp mà nói, tác dụng của trà xanh mây mù là tuyệt đối rõ ràng, hơn nữa mạnh hơn thuốc trấn định vô số lần.
Có rất ít Thần Vương mới thăng cấp có thể chống cự loại hấp lực này, hắn tin tưởng Diệp Dương Thành cũng không ngoại lệ.
Nghe thấy lời nói của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành vẫn chỉ trầm mặc.
Chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, ý nghĩa mình sẽ trở thành nhân viên nội bộ của hiệp hội dong binh tự do, chứ không phải giống như bây giờ, chỉ ghi danh ở hiệp hội dong binh tự do mà thôi.
Nói cách khác sau khi trở thành nhân viên nội bộ của hiệp hội dong binh tự do, hắn sẽ chịu hạn chế rất lớn, nhưng đồng thời. . . cũng có thể đạt được quyền lực cực lớn.
Một Thần Vương, một Thần Vương triệu tỷ đại biểu cho cái gì ở Vũ Không đại lục, Diệp Dương Thành hết sức rõ ràng.
Cho nên hắn biết, một khi hắn gật đầu gia nhập..., địa vị ở hiệp hội dong binh tự do cũng sẽ không thấp, đến lúc đó bất luận săn giết Thú Vương hay là thông qua cách khác đạt được thú hạch cấp Thú Vương, đều sẽ đạt được trợ giúp cực lớn.
Dù sao, hiệp hội dong binh tự do cũng là con quái vật khổng lồ ở Vũ Không đại lục, mà thời gian Diệp Dương Thành dừng lại ở Vũ Không đại lục cũng chỉ chừng một năm. . .
Sau một phen cân nhắc hơn thiệt, Diệp Dương Thành đưa ra quyết định.
- Dĩ nhiên nguyện ý.
Hắn cười gật đầu nói:
- Vì trà xanh mây mù tuyệt hảo này.
- Đúng.
Nghe thấy câu trả lời của Diệp Dương Thành, Hách Nhĩ Nam Đa cũng cười, hắn nhẹ nhàng nói:
- Vì trà xanh mây mù tuyệt hảo.
- Hoan nghênh ngươi chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, ta nghĩ, chúng ta nên tổ chức một buổi lễ chúc mừng long trọng cho ngươi, để cho tất cả mọi người biết, một vị Thần Vương một triệu tỷ mới đã ra đời!
Quan trọng nhất là, vị Thần Vương một triệu tỷ này cũng gia nhập hiệp hội dong binh tự do.
Nếu Diệp Dương Thành đã gật đầu tỏ vẻ nguyện ý chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, dĩ nhiên cũng tính như người một nhà, Hách Nhĩ Nam Đa cũng không kiêng kỵ gì nữa, mà trực tiếp hỏi:
- Nếu như không ngần ngại..., có thể nói cho ta biết lão sư của ngươi là ai được không?
Bất kỳ một Thần Vương nào cũng sẽ có một người dẫn đường, cũng chính là cường giả trợ giúp bọn họ chuyển hóa bán thần cách, bởi vì ngoại trừ người sáng lập thiên tài tựa như tia chớp xẹt qua bầu trời, không có người nào có thể một mình hoàn thành dung hợp bán thần cách.
Diệp Dương Thành hiển nhiên là một Thần Vương một triệu tỷ đột nhiên quật khởi, như vậy, Hách Nhĩ Nam Đa dĩ nhiên cũng suy đoán phía sau Diệp Dương Thành tồn tại một lão sư Thần Vương cho tới Thần Hoàng cấp một.
Hắn vĩnh viễn không thể nào phỏng đoán, Diệp Dương Thành cũng không có sử dụng bán thần cách, thứ hắn sử dụng là thần cách thuần chính nhất của thế giới bổn nguyên, thần cách chân chính!
Đối mặt với ánh mắt dò xét của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành chỉ cười cười, tiếp theo vẻ mặt có chút bi thương nói:
- Thầy giáo của ta là một lão nhân vô cùng hòa thiện, chẳng qua. . . tám tháng trước hắn đột nhiên xa cách ta, tới biển rộng sâu thẳm không trở lại nữa.