Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 274: Chương 274: Quét sạch Âu Dương khu.




Nếu có ai nghe lời nam nhân hơn ba mươi tuổi nói sẽ giơ ngón giữa lên biểu thị xem thường. Vì nhìn từ bề ngoài nam nhân cùng lắm là ba mươi mốt, hai tuổi. Mấy chục năm không đánh nhau với người? Khoác lác.

Mười một giờ tối, Diệp Dương Thành liên tục dọn dẹp tám cứ điểm du côn, còn lại là tên du côn rải rác khắp góc Khánh Châu thị. Có lẽ bọn họ tụm năm tụm ba tụ tập một chỗ, hoặc núp trong nhà mình, hoặc đi dạo đầu đường xó chợ.

Đối với đám lính rải rác này Diệp Dương Thành mất hứng thú lặp lại kịch bản. Diệp Dương Thành thông qua Cửu Tiêu thần cách tỏa định đám du côn, phái con ong vàng đi xóa sổ. Con ong vàng cường hóa chung cực hay con ong vàng cường hóa cao giai đều là độc vật lấy mạng người.

So với con ong vàng cường hóa cao giai thì chất độc của con ong vàng cường hóa chung cực dữ dội hơn, sau khi bị chích ba giây sẽ chết. Con ong vàng cường hóa cao giai hành hạ người hơn, bị chúng nó đốt còn sống ba phút, toàn thân đau đớn khó chịu như bị nướng cháy. Cuối cùng chậm rãi chết trong đau đớn và tuyệt vọng.

Diệp Dương Thành trực tiếp xóa sổ đám du côn rải rác này, nhưng vì bọn chúng rải rác quá đông, khi thanh lý xong hết đám du côn trong tư liệu Sở Minh Hiên giao nộp đã là một giờ sáng.

Diệp Dương Thành không phát hiện, không chú ý thấy những tên du côn bị hắn xóa sổ, mấy cứ điểm bị hắn phá hủy lục tục bị dọn dẹp.

Diệp Dương Thành vốn để lại xác đám du côn cảnh cáo nghiêm khắc cho những tham quan ô lại thậm chí là thế lực hắc ác. Giờ thì ý định đó không thành hiện thực, vì trong hiện trường vụ án không chỉ xác chết bị dẹp sạch, chữ máu Diệp Dương Thành ghi trên tường cũng bị xóa.

Dù có người chú ý đến dư nghiệt Phủ Thủ bang gây rối trong một đêm biến mất khỏi trần gian cũng sẽ không lan tin ra thật xa. Vì khi Diệp Dương Thành thanh lý trung tâm bể tắm, một cỗ máy lớn đã lặng lẽ vận chuyển thật nhanh.

Diệp Dương Thành tùy tay ném xấp hồ sơ tên du côn cuối cùng xuống bàn trà trước mặt, vẻ mặt hắn thoải mái nhẹ nhõm.

Diệp Dương Thành thở phào:

- Phù.

Trong lòng Diệp Dương Thành hiểu rằng dọn dẹp Phủ Thủ bang Âu Dương khu không có nghĩa là quét sạch thế lực hắc ám trong khu vực quản lý, không có nghĩa là quan viên trong khu vực hắn quản lý đều biến thành quan tốt. Nhưng nói sao thì Phủ Thủ bang bị hủy diệt tương đương với Diệp Dương Thành chính thức dựng cờ, đại biểu bầu trời Âu Dương khu từ nay sáng sủa hơn.

Diệp Dương Thành không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ biết rằng có tội ác thì hắn phải quản lý, nếu không có tội ác hắn sẽ hành thiện. Phân biệt thiện ác có Cửu Tiêu thần cách xác định giùm Diệp Dương Thành, vấn đề nhức đầu chỉ là trừng ác như thế nào, hành thiện ra sao.

Diệp Dương Thành xoa trán, đứng lên. Diệp Dương Thành vuốt bụng khô quắt, hắn quay đầu nhìn Nhung Cầu nằm sấp bên cạnh sofa, cười khẽ.

Diệp Dương Thành thầm nói với đám người Triệu Dung Dung bị phái ra ngoài:

- Quay trở về đi, chuyện đêm nay đã làm xong.

Đúng là đã làm xong. Khi thanh trừ dư nghiệt Phủ Thủ bang, Diệp Dương Thành tiện tay cứu mười mấy học sinh trung học bị nhốt trong nhà gỗ nhỏ ngoài thành Lộc Thịnh khu. Đám du côn Phủ Thủ bang trong danh sách đã bị dọn dẹp hết.

Tội không đáng chết thì đi tự thú, tội đáng muôn chết đã xuống địa ngục báo danh với Diêm Vương. Tức là bắt đầu từ bây giờ Phủ Thủ bang tạo thành ảnh hưởng, nguy hiểm phá hư trong Khánh Châu thị hoàn toàn bị nhổ sạch. Chuyện đêm nay đã làm xong.

Diệp Dương Thành ra lệnh đám người Triệu Dung Dung và Đại Ca ruồi trâu quay về. Diệp Dương Thành không có thói quen làm đại gia, hắn xoa bụng vào nhà bếp lục lọi tủ tìm thức ăn lấp đầy bao tử. Trong đầu Diệp Dương Thành nhớ lại vòng thứ nhất hành động thanh tẩy, cú điện thoại của đại ca gì đó.

Diệp Dương Thành nhớ rõ khi hắn tìm tới cửa, đại ca rút khỏi Phủ Thủ bang đang gọi điện thoại cho một phó cục trưởng phân cục công an Âu Dương khu, hai tên cấu kết làm việc xấu.

Hai người tỏa đổi điện thoại nội dung không phức tạp. Đại ca kia có chuyện cần phó cục trưởng hỗ trợ, nói trong tay gã có nữ học sinh rất đẹp, tối mai đưa đi phòng khách sạn phục vụ phó cục trưởng này nọ.

Phó cục trưởng vui vẻ đồng ý.

Diệp Dương Thành chợt nhận ra thanh lý Phủ Thủ bang là khởi đầu, những tham quan ô lại giấu trong quan trường giúp đỡ tội phạm mới là đám khốn nạn phải bị thanh trừ.

Diệp Dương Thành cầm một hộp cơm canh ăn liền bỏ vào lò vi ba hâm nóng, giơ cổ tay nhìn đồng hồ, đã là một giờ sáng hôm sau. Còn mười mấy tiếng mới đến lúc màn đêm buông xuống.

- Tạm thời cho các ngươi vui vẻ nửa ngày.

Diệp Dương Thành sờ cằm nhỏ giọng nói:

- Chờ sáng mai sưu tầm đủ tư liệu của các ngươi, buổi chiều . . . Đi xuống địa ngục mà chơi.

Trong đầu Diệp Dương Thành suy tính nhiều chuyện, chờ đợi thức ăn nhanh lấp đầy bụng thì tiếng chuông cửa reo vang đánh thức hắn.

Đinh đoong!

Diệp Dương Thành nhướng mày nói:

- Ai vậy?

Diệp Dương Thành ngần ngừ giây lát, nhấc chân đi hướng cửa phòng, lòng thầm thắc mắc. Là ai đêm hôm khuya khoắt lại đây ấn chuông cửa?

Diệp Dương Thành ở trong căn hộ này một thời gian dài, bình thường người đưa thức ăn nhanh hay công nhân công ty bán rau có đến, đừng nói là nửa đêm khuya khoắt, dù là ban ngày cũng sẽ không ai nhấn chuông cửa. Diệp Dương Thành ở trong thị trấn Ôn Nhạc huyện một thời gian nhưng hầu như không quen biết ai, huống chi bây giờ là đêm khuya?

Trong lòng Diệp Dương Thành tràn ngập khó hiểu, đi tới cửa kéo nắp đậy nhìn qua mắt mèo. Ngoài cửa có một nam nhân đầu đinh, mặt mũi bình thường, khoảng ba mươi mấy tuổi, mặt cười bí hiểm.

Diệp Dương Thành nhìn nam nhân hơn ba mươi tuổi này, trong lòng trực giác là lạ. Nhưng kẻ tài cao gan cũng lớn, Diệp Dương Thành không băn khoăn lo lắng gì, tay cầm nắm cửa mở ra.

- Tìm ai?

Nam nhân đầu đinh sớm đoán được Diệp Dương Thành sẽ mở cửa, gã không lộ vẻ kinh ngạc khi cánh cửa mở ra.

- Tìm ngươi.

Giọng điệu của nam nhân đầu đinh thân thiết như quay về nhà, gã nheo mắt nhìn Diệp Dương Thành, cười càng tươi.

- Tìm ta?

Nghe nam nhân đầu đinh trả lời đương nhiên, Diệp Dương Thành ngây ra.

Diệp Dương Thành nhìn kỹ nam nhân đầu đinh, ngập ngừng hỏi:

- Ngươi có tìm lộn người không?

Nam nhân đầu đinh cười càng tươi hơn:

- Không, tìm đúng rồi.

Trong ánh mắt nghi ngờ của Diệp Dương Thành, nam nhân đầu đinh chậm rãi giơ tay phải lên, xòe bàn tay ra.

- Là nó dẫn ta tới nơi này, cho nên ta tìm đúng người.

Vừa thấy một con ong vàng cường hóa cao giai nằm trong lòng bàn tay nam nhân đầu đinh thì Diệp Dương Thành biến sắc mặt nói:

- Ngươi . . .!

Không đợi Diệp Dương Thành cất tiếng hỏi lại, nam nhân đầu đinh bỗng bỏ chạy.

Áp lực chưa từng có đè nặng lồng ngực Diệp Dương Thành, hắn không chút do dự đuổi theo nam nhân đầu đinh. Trong đầu Diệp Dương Thành chỉ có một suy nghĩ: Tuyệt đối không thể để nam nhân đầu đinh rời đi, tuyệt đối không được.

Con ong vàng cường hóa cao giai bị nam nhân đầu đinh bắt, còn thông qua con ong vàng quay về để tìm đến Diệp Dương Thành. Chắc chắn nam nhân đầu đinh có năng lực vượt qua người bình thường tưởng tượng, nhưng tại sao Cửu Tiêu thần cách không nhắc nhở về sự xuất hiện của gã?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.