Chỉ có Hoắc Khải và Ninh Thần biết rằng, cho dù Phan Tư Mễ muốn đính hôn hay là kết hôn thì đều là vì muốn kích thích Hoắc Khải.
Đáng tiếc là cô ta càng làm như vậy thì Hoắc Khải lại càng thờ ơ.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Hoắc Khải rời khỏi nhà họ Cơ.
Hiện tại chuyện của nhà họ Cơ đã gần kết thúc, Cơ Hương Ngưng đã thành công lọt vào hội đồng quản trị, mục tiêu lần sau sẽ là trở thành một cổ đông lớn cấp cao hơn, lần sau nữa thì sẽ là vị trí chủ tịch.
Lần này, theo ước tính của Hoắc Khải thì chắc sẽ mất khoảng hai năm, không dài cũng không ngắn.
Ít nhất đối với 99% người dân trên thế giới mà nói, việc có thể trở thành chủ tịch của nhà họ Cơ trong hai năm chính là một kỳ tích.
Theo như tình hình hiện tại, cho dù Hoắc Khải không còn tiếp tục thăng chức, thì việc Cơ Hương Ngưng trở thành chủ tịch nhà họ Cơ cũng sẽ là chuyện đương nhiên.
Bởi vì ngoài việc tiến vào hội đồng quản trị, cô ấy đã có sẵn điều kiện khó khăn nhất để tranh chức chủ tịch, đó là tiến vào hàng thừa kế thứ nhất.
Đồng thời, Cơ Hương Ngưng cũng có một vũ khí khác có thể hỗ trợ cho mình, đó là công ty chi nhánh mà cá nhân cô ấy tuyệt đối nắm giữ!
Trong tương lai, Cơ Hương Ngưng sẽ xây dựng một chuỗi công nghiệp toàn diện xung quanh công ty chi nhánh này, đến lúc đó cho dù nhà họ Cơ có muốn tách nó khỏi cô ấy thì họ cũng sẽ không thể nào làm được.
Khi đó, mọi người sẽ dựa vào Cơ Hương Ngưng để gặt hái lợi ích, vậy còn ai phản đối việc cô ấy trở thành chủ tịch nữa?
Chống lại cô ấy tức là từ bỏ lợi ích của bản thân.
Về phần con cháu dòng chính, Hoắc Khải không cho rằng đó là vấn đề.
Trong quá khứ, không ai trong nhánh phụ có thể làm chủ tịch hội đồng quản trị, thứ nhất là do năng lực cá nhân không đủ, thứ hai là số phiếu bầu trong hội đồng quản trị không đủ.
Nhưng bây giờ, cả hai vấn đề đó đều đã biến mất.
Năng lực cá nhân của Cơ Hương Ngưng rất tốt, trong số phiếu bầu của ban giám đốc, cô ấy hiện có thể giành được ít nhất hai phiếu bầu của dòng chính. Nếu tính thêm cả phiếu của nhánh phụ, tỉ lệ gần như là 50-50 khi đấu với dòng chính.
Khi thời điểm đến, chỉ cần sử dụng bộ não của mình hợp lý một chút thì sẽ có được chiếc chìa khóa vàng một cách thật dễ dàng.
Thời tới, không ai có thể cản kịp nữa.
Sau khi rời khỏi nhà họ Cơ, Hoắc Khải lại tiếp tục kế hoạch liên minh của mình.
Mặc dù 27 công ty đã thành lập liên minh, nhưng vẫn còn hàng chục công ty trong danh sách chờ anh đi đàm phán.
Những công ty này không phải là vấn đề, nhưng cũng tốn khá nhiều thời gian.
Nhiều công ty có những yêu cầu dai dẳng về thị phần và không dễ để họ đồng ý với ý tưởng của anh. Không phải ai nhìn thấy tiềm năng của Hi Vọng Mới cũng đều sẽ tin tưởng như con thiêu thân lao vào lửa.
Công ty thứ 28, đặt trụ sở tại một tỉnh khác, có khoảng cách khá xa.
May mắn thay, hiện nay phương tiện giao thông rất phát triển, anh có thể tới nơi trong nháy mắt bằng máy bay.
Sau khi đến thành phố đó, Hoắc Khải đã gặp chủ tịch của công ty kia tại sân bay.
Việc chủ tịch đích thân ra máy bay đón anh đã thể hiện sự khẩn trương và quyết tâm của bên kia. Khi nhìn thấy đối phương xuất hiện, Hoắc Khải biết rằng việc đàm phán cơ bản đã ổn định.
Chắc chắn rằng khi bắt xe đến công ty, chủ tịch hội đồng quản trị tên Tô Tử Hàng này đã tỏ ra rất háo hức mong muốn đạt được thỏa thuận hợp tác với Hi Vọng Mới càng sớm càng tốt.
Không phải vì anh ta cảm thấy việc hợp tác này có thể mang lại nhiều lợi ích cho mình ngay lập tức, mà vì anh ta vừa được thừa kế tài sản của gia đình, nên đang cần một đồng minh mạnh mẽ để chứng minh năng lực và giúp anh ta ổn định vị trí của mình.
Công ty Hi Vọng Mới tuy không lớn lắm, nhưng tiềm năng của nó rất rõ ràng đối với tất cả mọi người, và nó lại vừa đánh bại nhà họ Hoắc hùng mạnh.
Ngoài ra, anh ta đã có liên hệ với các công ty lớn do Quốc Tế Đường Thị đứng đầu, và người ta nói rằng hàng chục công ty đã liên minh với nhau, có ý định xây dựng một thị trường VR lớn mạnh trong tương lai.
Nhiều người nói rằng đây là cơ hội lớn nhất từ trước đến nay, ai tham gia vào chắc chắn sẽ còn được hưởng lợi cả trăm năm nữa, nhưng nếu không tham gia thì mười năm sau nhiều khi còn có khả năng sẽ bị thời đại trực tiếp đào thải.
Vì vậy, nhiều người đang tìm kiếm các mối quan hệ ở khắp mọi nơi, mong muốn trở thành đối tác với công ty này, nhưng thật không may, không phải công ty nào thì Hi Vọng Mới cũng sẵn sàng liên minh.
Những công ty mà Hoắc Khải chọn phải có tiềm năng và có thể bước vào top 5 trong mọi ngành công nghiệp.
Quan trọng nhất, những công ty này không được có trong danh sách do Ám Giới cung cấp. Nếu công ty nào có tên trong danh sách, thì dù cho có xếp hạng nhất trong nước cũng vô ích.
Hầu hết các công ty đều được sàng lọc theo cách này, công ty có thể khiến cho Hoắc Khải thể trực tiếp đến thăm và đàm phán đều có nền tảng khá sạch sẽ.
Có thể có gián điệp thương mại do các đối thủ khác gửi đến, nhưng không thể để cho các thế lực đen thâm nhập vào liên minh này.
Đối với công ty này bây giờ, mặc dù nó còn chưa vào top 20 trong bảng xếp hạng ngành hiện tại, nhưng tổng tài sản của nó cũng ngang ngửa với Hi Vọng Mới. Nhưng theo quan điểm của Hoắc Khải, vị trí của họ cũng quan trọng như của Quốc Tế Đường Thị.
Vì công ty này chủ yếu tham gia vào ngành công nghiệp chip, còn kế hoạch của Hoắc Khải là thành lập công ty chip độc lập của riêng mình trong tương lai, nên đây là một trong những mục tiêu quan trọng của anh.
Vì vậy ngoài sự hợp tác, điều mà Hoắc Khải mong muốn hơn cả là cổ phần của người khác, càng nhiều càng tốt.
Cho dù phải trả nhiều tiền mặt cho việc này cũng không thành vấn đề. Dù sao, đối với Hi Vọng Mới thì dòng tiền có đủ hay không cũng không quan trọng. Mặc dù họ bắt đầu từ thương mại điện tử, nhưng họ hiện đang phát triển ngày càng mạnh tại thị trường truyền thống và giữ được dòng tiền dồi dào.
Hoắc Khải chưa nói chuyện với Tô Tử Hàng về việc mua cổ phần, anh chỉ nói về điều kiện và yêu cầu hợp tác.
Về vấn đề này, Tô Tử Hàng không thể chờ đợi được nữa, chỉ cần thành công hợp tác, hầu như chuyện gì anh ta đều có thể đồng ý.
Từ góc độ này có thể thấy, kinh nghiệm của Tô Tử Hàng vẫn còn quá ít, thậm chí có thể gọi là quá non nớt.
Anh ta chỉ biết tìm một đồng minh đắc lực để ổn định vị trí của mình chứ chưa hề nghĩ đến hậu quả của việc cõng sói về làng.
Những người xung quanh tuy đã cố ý nhắc nhở anh ta rằng không nên thể hiện mục đích quá rõ ràng, nhưng Tô Tử Hàng không quan tâm.
Nhiều người đã lên tiếng khuyên nhủ, nhưng anh ta chỉ cảm thấy rằng bọn họ đang cố tình làm khó mình.
Bố anh ta vừa qua đời, giao cho anh ta tiếp quản công ty cũng chưa được hai tháng, đúng lúc rất cần phải lập thành tích.
Có người trong hội đồng quản trị từ lâu đã nói sau lưng rằng anh ta không đủ tư cách để làm chủ tịch hội đồng quản trị, làm sao một người trẻ tuổi có lòng tự ái mạnh mẽ như anh ta lại có thể chịu đựng được những lời lẽ như vậy.
Người khác càng nói không, anh ta càng muốn làm!
Trong vòng một giờ đi đường, Hoắc Khải đã nắm được thóp của chàng trai trẻ này, nên đương nhiên cũng biết cách đối phó với công ty của anh ta.
Sau khi đến công ty, Tô Tử Hàng đích thân dẫn bộ phận pháp lý, bộ phận tiếp thị, bộ phận quan hệ công chúng tham gia đàm phán.
Ngoại trừ một số trưởng phòng, trong hội đồng quản trị chỉ có hai vị giám đốc xuất hiện, ngoài ra không có ai khác.
Với mức độ hợp tác này, đáng lý ra tất cả các thành viên hội đồng quản trị nên có mặt. Đánh giá tình hình hiện tại, rắc rối mà Tô Tử Hàng gặp phải trong công ty chắc chắn là khá nghiêm trọng, chẳng trách tên này lại khẩn trương như vậy.
Hoắc Khải đã đưa ra các điều kiện và yêu cầu liên quan của việc hợp tác, đồng thời thêm một kế hoạch mua lại bổ sung.
Công ty Hi Vọng Mới sẽ đầu tư 500 triệu để mua lại 10% cổ phần của tập đoàn Phong Âu, số cổ phần này phải có mọi quyền lợi hợp pháp chứ không phải là chỉ được chia cổ tức.
Nói cách khác, Hoắc Khải sẽ chi 500 triệu để có được quyền quyết định trong tập đoàn Phong Âu.
Cần biết, nắm 10% vốn cổ phần chắc chắn sẽ trở thành cổ đông lớn trong một công ty niêm yết.
Ngay cả bản thân Tô Tử Hàng cũng chỉ có 10% vốn cổ phần.
Vì vậy điều kiện này ngay lập tức bị bác bỏ.
Tô Tử Hàng không muốn bán cổ phần, các thành viên hội đồng quản trị cũng vậy, họ chỉ cần dựa vào tên tuổi của Hi Vọng Mới để gia tăng phần thắng trong các chiến lược đàm phán sau này mà thôi.
Muốn nhận lợi ích mà không muốn cho đi lợi ích, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy chứ.
Hoắc Khải có quá nhiều kinh nghiệm trong việc giao dịch với các công ty nhỏ này, ngay cả hai anh em Hoắc Thanh Vân và Hoắc Lập Quần cũng đã phải học hỏi từ anh.
“Mọi người không đồng ý bán cổ phần cũng được, chúng ta vẫn có thể tiếp tục hợp tác, tôi sẽ không dùng điểm này để làm khó mọi người. Nhưng tôi cũng hi vọng mọi người sẽ hiểu rõ bản thân đang cự tuyệt cơ hội gì. Trong tương lai, công ty của tôi sẽ nắm tất cả thiết bị công nghệ VR. Mọi người nên hiểu thị trường công nghệ VR lớn như thế nào, nói một cách tương đối thì thị trường chip này cũng sẽ chiếm một vai trò rất lớn, vì lợi ích này nên tôi phải có quyền kiểm soát nhất định trong công ty mà tôi muốn tham gia hợp tác. Nếu không thì tại sao tôi lại phải nhường thị phần của mình cho mọi người? Nói thẳng ra, nếu chúng tôi đã có thể cung cấp công nghệ VR, thì cũng không khó để xây dựng nên một công ty chip với đẳng cấp ngang với công ty của mọi người. Mọi người nên hiểu rõ điều này“.