Chế Tạo Hào Môn

Chương 254: Chương 254: Nguy cơ




Xét cho cùng, bản thân ông ta kiểm soát hơn 30% cổ phần của công ty, nên giá cổ phiếu càng cao thì tài sản cá nhân của ông ta cũng càng cao. Tuy nhiên, khi thị trường mở cửa vào sáng sớm hôm sau, một lượng lớn lệnh mới đã xuất hiện trên sàn giao dịch.

Ước chừng khoảng một trăm ngàn lô lớn, niêm kín sàn của phiên giao dịch.

Biên độ giảm 30%, trực tiếp khiến cho Vương Trường Tín phải choáng váng.

Ông ta hoàn toàn không hiểu, làm sao giá cổ phiếu lại giảm như thế này?

Ủy ban điều tiết chứng khoán cũng đã gọi điện để hỏi xem có điều gì bất ổn xảy ra với công ty hay không.

Vương Trường Tín hoang mang tột độ, rõ ràng là không có chuyện gì xảy ra, công việc kinh doanh đều ổn cả.

Ông ta phải tìm xem lệnh lớn một trăm ngàn lô đó đến từ đâu và do ai thực hiện. Chiều hôm đó, cấp dưới của ông ta mới phát hiện ra, nguồn tiền đến từ tài khoản cao cấp của một tổ chức môi giới ở một nơi khác.

Nhưng đó cũng là những điều duy nhất mà họ có thể điều tra ra, vì thông tin của các khách hàng lớn luôn được bảo mật. Một công ty trên NEEQ đơn giản là không có quyền công bố thông tin của các khách hàng.

Trong cả ngày hôm đó, giá cổ phiếu bị chốt chặt ở mức sàn, cho đến cuối phiên giao dịch mà vẫn còn gần tám mươi ngàn lô.

Qua đến ngày hôm sau, tình hình vẫn không khả quan. Lần này, ngay cả một số nhà đầu tư nhỏ lẻ mới tham gia vào NEEQ cũng đang điên cuồng bán ra.

Không ai biết công ty dược phẩm Trường Tín đang xảy ra chuyện gì, nhưng cổ phiếu của công ty này đã hai ngày liền giảm kịch sàn, nếu nói công ty chưa hề gặp phải rắc rối gì thì chắc chỉ có quỷ mới dám tin!

Vương Trường Tín như muốn phát điên, ông ta chỉ có thể tìm đủ mọi cách, lợi dụng tất cả các mối quan hệ của mình để cố gắng tìm ra kẻ nào đang đánh sập giá cổ phiếu của công ty mình.

Chỉ trong hai ngày, tài sản của ông ta đã giảm đi một nửa, đứng vào tình cảnh này thì không ai có thể bình tĩnh được.

Sau đám tang của Triệu Vĩnh An cũng chính là ngày thứ ba liên tiếp mà giá cổ phiếu của công ty dược phẩm Trường Tín giảm mạnh, Vương Vũ Hành cũng không hành động hấp tấp mà chỉ sử dụng hai mươi ngàn lô để gây áp lực lên biên độ giảm, rơi vào khoảng 7% đến 8%, sau đó cậu ta gọi cho Hoắc Khải.

Khi biết giá cổ phiếu của công ty dược phẩm Trường Tín đã giảm gần 60%, Hoắc Khải cũng không quá ngạc nhiên vì anh đã biết Vương Vũ Hành có thể thực hiện được yêu cầu của mình.

Đối với những hành động tiếp theo, Hoắc Khải cũng đã nghĩ đến rồi, anh nói với cậu ta: “Cứ giữ áp lực như thế là được rồi, chưa cần mạnh tay quá. Chuyện sau này cần làm gì, tôi sẽ cho cậu biết sau“.

Ngay cả NEEQ cũng phải được giám sát bởi Ủy ban điều tiết chứng khoán. Giá cổ phiếu đột nhiên giảm một nửa giá trị thị trường chỉ trong hai ba ngày có nhiều khả năng sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ.

Hoắc Khải cũng không muốn gây ra quá nhiều rắc rối, chỉ cần giá cổ phiếu có thể áp chế đến mức đó, mọi chuyện khác đều rất dễ nói.

Vương Vũ Hành ở đầu dây bên kia cũng không hỏi thêm nhiều, chỉ nói: “Khi nào thì chúng ta có thể cùng nhau ăn một bữa cơm?”

“Nhanh thì hai tuần, chậm thì một tháng”, Hoắc Khải đáp.

Vương Vũ Hành ậm ừ, cũng chẳng thúc giục.

Có thể gặp được thầy, đừng nói là một tháng, dù cho phải chờ một năm cũng không thành vấn đề.

Ban đầu, Hoắc Khải cũng có ý muốn từ từ rèn luyện Vương Vũ Hành, nhưng cái chết của Triệu Vĩnh An đã khiến cho tinh thần của anh chịu đả kích không nhỏ, cũng khiến cho anh dần dần chấp nhận đẩy nhanh tiến độ giải quyết vấn đề.

Thật sự thì nếu bây giờ Hoắc Khải muốn chấn chỉnh Vương Trường Tín, anh chỉ cần nói chuyện với bọn người Miêu Nhất Khoa một câu là được. Với thế lực của bọn họ, việc chấn chỉnh một “công ty nhỏ” vẫn còn phải đang miệt mài hoạt động trong NEEQ chỉ là chuyện dễ như chơi.

Nhưng Hoắc Khải không làm vậy, bởi vì mạng lưới quan hệ của Miêu Nhất Khoa quá mạnh, nên không thể dễ dàng sử dụng con át chủ bài này.

Dùng dao mổ trâu để cắt cổ gà thì quá lãng phí, đối phó với kẻ tiểu nhân dùng cách này là quá đủ rồi. Anh nghĩ ngay cả việc anh yêu cầu Vương Vũ Hành ép giá cổ phiếu xuống cũng đã xem như là quá xem trọng kẻ tiểu nhân kia rồi.

Về phần làm thế nào để đẩy nhanh tốc độ giải quyết chuyện này, Hoắc Khải cũng đã dùng đủ mọi thủ đoạn, và một trong những thủ đoạn quan trọng nhất chính là nhờ đến lực lượng blogger mạng chuyên lên bài theo yêu cầu người thuê.

Vài giờ sau, cánh cửa văn phòng của Vương Trường Tín bị thư ký hốt hoảng đẩy ra.

“Chủ tịch, không hay rồi!”

Nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của người thư ký càng khiến cho Vương Trường Tín đang có tâm tình không tốt lại càng thêm bực bội mà mắng: “Đứng đó mà nói năng cho đàng hoàng, hốt hoảng cái gì!”

“Đột nhiên có rất nhiều tin tức trên mạng nói rằng sự hợp tác của chúng ta với công ty dược phẩm Derek đã xảy ra vấn đề, nói rằng nguyên liệu của chúng ta đã sắp hết hàng, và việc hợp tác với công ty dược phẩm Derek sẽ bị ngưng lại, vì vậy nên giá cổ phiếu mới giảm mạnh!”, thư kí vừa nói vừa đưa laptop trên tay cho Vương Trường Tín: “Những tin tức này không chỉ đến từ các nguồn trong nước, mà còn đến từ nước ngoài. Một số người thậm chí còn đến để lại bình luận dưới trang của công ty dược phẩm Derek“.

Sắc mặt Vương Trường Tín ngay lập tức thay đổi, nhanh chóng lấy laptop xem. Đúng như lời thư ký vừa nói, trên mạng tràn ngập những tin tức như vậy. Khu vực bình luận trên trang web chính thức của công ty dược phẩm Derek, những người không biết từ đâu ra cũng đang ra sức bình luận.

“Khốn kiếp! Điều tra ngay cho tôi ai đã làm chuyện này! Và mau báo cảnh sát!”, Vương Trường Tín tức giận nói.

Giá cổ phiếu giảm mạnh, cộng thêm đám người đang tung tin đồn thất thiệt trên mạng này, rõ ràng đang có người muốn chơi ông ta.

Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Vương Trường Tín cầm lên xem, sắc mặt đột nhiên sa sầm.

Đây là cuộc gọi đường dài quốc tế, số hiện lên là của người chịu trách nhiệm liên hệ với công ty dược phẩm Trường Tín bên công ty dược phẩm Derek.

Sau khi hít thở sâu vài lần, Vương Trường Tín nhấn nút kết nối cuộc gọi và cố gắng làm cho giọng điệu của bản thân trở nên bình tĩnh hơn.

Tuy nhiên, người của công ty dược phẩm Derek cũng không cho ông ta quá nhiều thời gian để nói mấy câu xã giao, ngay lập tức hỏi ông ta về nguồn cung cấp nguyên liệu của công ty, liệu chúng có thể được giao bình thường trong quý này hay không.

Vương Trường Tín đương nhiên phủ nhận những tin đồn đó, nhưng những người ở công ty dược phẩm Derek đều không tin, bọn họ đã gọi điện đến đây thì ngoài việc tra hỏi, bọn họ còn đưa ra một yêu cầu bổ sung, tức là trong vòng một tuần, tất cả các nguyên liệu thô cho quý này phải được cung cấp đầy đủ!

“Một tuần? Nhưng chúng tôi còn một ít nguyên liệu chưa mua được, như vậy...”

Bên kia hoàn toàn không có ý thảo luận, lời nói ngắn gọn mà mạnh mẽ.

Nếu thực hiện được yêu cầu này thì tiếp tục hợp tác, còn nếu không hoàn thành thì bọn họ sẽ đổi đối tác và có quyền kiện công ty dược phẩm Trường Tín vi phạm hợp đồng.

Điều này đã dọa cho Vương Trường Tín sợ chết khiếp. Cần biết rằng các hình phạt truy tố nước ngoài là rất nặng. Nhiều công ty trong nước làm ăn có lãi quanh năm, nhưng chỉ vì bị kiện một lần, mọi nỗ lực của họ đều có thể trở thành công cốc.

Điều quan trọng nhất phải kể đến, công ty dược phẩm Derek chính là đối tác quan trọng nhất của công ty dược phẩm Trường Tín, phần lớn lợi nhuận hàng năm đều đến từ công ty dược nước ngoài này.

Nếu việc hợp tác bị ngưng lại, chưa tính đến việc phải trả những khoản tiền bồi thường thiệt hại cao ngất ngưởng sau khi bị truy tố, chỉ riêng khoản lỗ là đã đủ để khiến cho Vương Trường Tín chết đứng.

Bên kia chủ động cúp điện thoại, Vương Trường Tín đứng chết trân ở đó với nét mặt u ám. Nửa phút sau, ông ta đột ngột quay đầu nhìn thư ký nói: “Gọi ngay cho bộ phận thu mua, bất kể bọn họ dùng phương thức gì, trong vòng ba ngày phải mua hết nguyên liệu cần cung cấp cho công ty dược phẩm Derek, sau đó chuyển lên tàu ngay! Trong vòng một tuần, lô hàng nguyên liệu này nhất định phải giao cho công ty dược phẩm Derek! Không làm được thì cuốn gói biến hết cho tôi!”

Người thư ký nghe xong thì sững sờ. Ông ta muốn có đủ số hàng trong một tuần, chỉ sợ là không kịp.

Các loại nguyên liệu rải rác khắp nơi trên cả nước, nhân viên ở đâu ra mà có thể chạy việc nhanh được như vậy chứ.

Bình thường mất hai ba tháng loay hoay mới hoàn thành việc mua hàng, giờ đây thời gian còn gấp rút hơn mấy lần, chẳng phải là muốn ép chết người ta hay sao.

Nhưng công ty dược phẩm Derek không muốn thương lượng thêm với công ty dược phẩm Trường Tín, và Vương Trường Tín cũng không muốn thương lượng thêm với cấp dưới.

Ông ta chỉ quan tâm đến kết quả. Hoàn thành chỉ tiêu, kết quả tốt thì tất cả mọi người đều vui vẻ, còn nếu không hoàn thành chỉ tiêu, ông ta mà gặp bất trắc gì thì bọn họ cũng đừng mong qua khỏi ải này!

Không còn cách nào, người thư ký chỉ có thể chạy đến bộ phận thu mua theo lệnh của Vương Trường Tín.

Nhân viên không đủ thì điều từ nơi khác vào, dù cho có phải mượn người ở đâu tới thì cũng phải mượn cho bằng đủ.

Thời gian quá ngắn không thể xử lý được nên chi phí thu mua bị đội lên cao cũng không phải là vấn đề lớn nhất, bây giờ điều quan trọng nhất là phải được tiếp tục hợp tác với công ty dược phẩm Derek!

Mọi người ở trong công ty dường như đã phải dốc hết toàn bộ sức lực ra, chạy đôn chạy đáo để lo cho vụ thu mua lần này.

Dù vậy, trong lòng Vương Trường Tín vẫn vô cùng bất an, luôn cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.

Cuộc khủng hoảng đến quá dữ dội và đột ngột, hoàn toàn không cho ông ta thời gian chuẩn bị ứng phó.

Vương Trường Tín biết rất rõ có kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện, nhưng ông ta không thể đoán ra được người đó là ai.

Không phải là ông ta không có đối thủ cạnh tranh, nhưng sự cạnh tranh hàng ngày cũng không đến mức phải xuống tay tận tuyệt không chừa đường lui cho ông ta như vậy. Chuyện này nếu làm không khéo, kẻ đó còn có thể phải cùng ông ta đồng quy vô tận.

Rốt cuộc thì kẻ này là ai?

Vương Trường Tín nghiến răng nghiến lợi, nhưng ông ta không có bất cứ manh mối nào.

Và vào ngày hôm sau, một tin xấu hơn đã đến.

Trong số những nguyên liệu cần cung cấp cho công ty dược phẩm Derek, có một loại dược liệu Hoa Hạ rất hiếm, sinh trưởng cần có thời gian dài. Vì vậy bộ phận thu mua đã nhanh chóng cử người đến đó tìm hiểu xem thời gian sinh trưởng của dược liệu đã đạt tiêu chuẩn hay chưa.

Kết quả đến nơi thì mới biết, toàn bộ nơi trồng loại dược liệu đó đã được người khác mua lại. Bây giờ muốn vào nơi đó, dù muốn hái thuốc hay muốn đi dạo cũng phải xin phép người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.