Chuyện mới xảy ra tuần trước nhưng Hạ Yên chẳng muốn nhớ lại chút nào.
Đinh Nam đi công tác cả tháng mới về, vì chuyện đó nên Hạ Yên nghỉ luôn tiết học chiều thứ 6 để đến chơi với anh. Bình thường mỗi cuối tuần cô đều ngoan ngoãn về nhà để ba mình yên tâm, nhưng lần này thì khác, cảm thấy nghỉ học một buổi chiều còn chưa đủ, cô nói dối ba là trong trường có hoạt động tập thể, cuối tuần không về nhà được. Mặc dù thấy có lỗi trong lòng, nhưng chỉ cần nghĩ đến sắp được gặp Đinh Nam là cô lại vui quên hết tất cả.
Từ nhỏ cô đã lớn lên bên cạnh anh, chưa bao giờ hai người xa nhau lâu đến vậy, thế nên vừa lên xe, được nhìn thấy anh là cô đã quấn quýt mãi không buông.
Đinh Nam ôm chầm lấy cô gái nhỏ đang xà vào lòng mình.
“Nhớ anh như vậy sao”.
Vừa nói môi anh đã tìm đến môi cô, nuốt hết tất cả ngọt ngào của cô vào miệng. Hạ Yên bị anh hôn đến đắm đuối, mãi một lúc sau cô mới nhớ ra đây là cổng trường đại học, vội vàng giãy giụa thoát khỏi người anh.
“Ở đây không được, anh mau lái xe đi, đừng để người khác nhìn thấy”.
Hạ Yên bị anh hôn đến mức đôi môi sưng đỏ lên, ánh mắt ngày càng mơ màng, bộ dáng quyến rũ đến chết người. Đinh Nam nhìn cô mà lòng ngứa ngáy không yên, anh phải cố dằn lòng cho xe chạy.
Nhân lúc đèn đỏ, hai người lại quấn quýt lấy nhau không buông, Hạ Yên như con rắn nhỏ bám chặt lấy anh, vừa hôn vừa cắn mút như tiểu yêu tinh khiến Đinh Nam không thể nào chịu nổi. Đèn vừa chuyển sang màu xanh, anh ngay lập tức tăng tốc độ. Chiếc xe thể thao băng băng trên đường, quẹo trái rồi lại phải, cuối cùng dừng lại trước một ngõ cụt vắng người qua lại.
Hạ Yên mờ mịt nhìn anh.
Nhà anh đâu phải là ở đây, chẳng lẽ mới chuyển nhà sao.
“Tiểu yêu tinh, em gây họa rồi bây giờ lại làm như vô tội sao”.
Giọng anh trầm khàn như thôi miên, Hạ Yên nhìn thấy đám lửa nhỏ trong mắt anh, cơ thể bỗng chốc trở nên nóng bừng.
“Em…em có làm gì đâu…”
Lời nói của cô bị nụ hôn đột ngột của anh nuốt chửng. Đinh Nam thèm khát chiếm giữ từng chút nhỏ trong khoang miệng cô, bàn tay cũng không chịu yên phận, chỉ bằng một vài động tác đơn giản đã lột sạch quần áo của cả hai người.
Trong lúc đó Hạ Yên vẫn đắm chìm trong cơn mê man, chậm rãi đáp lại nhiệt tình như lửa của anh. Hai người đã một tháng rồi chưa làm, cô cũng rất thèm khát anh.
Bàn tay to lớn của Đinh Nam nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực của cô, anh yêu đến chết sự mềm mại của cô lúc này, vừa to lại vừa mềm khiến anh chỉ muốn bóp nát nó mà thôi. Nụ hôn của anh từ từ di chuyển xuống bên dưới, ngậm mút hai đầu nhũ hoa Hạ Yên.
“Đau, anh nhẹ chút đi”. Hạ Yên bất mãn, mỗi lần anh kích động quá thường dùng sức cắn cắn bầu ngực cô, nơi đó vốn là chỗ mẫn cảm của phụ nữ, anh kích thích trực tiếp như vậy khiến cô không chịu nổi.
Đinh Nam đặt cô ngồi trên đùi mình, bàn tay dần di chuyển xuống phía dưới, sờ đến bộ phận nữ tính của cô. Có trời mới biết lúc này anh chỉ muốn vất bỏ tất cả để trực tiếp đi vào, nhưng sợ cô chưa chuẩn bị kịp nên anh mới phải cố gắng nhẫn nại.
Hạ Yên hơi bất ngờ bởi sự nóng vội của anh, thường ngày Đinh Nam đều kích thích cô rất lâu, đợi đến khi cô không chịu được cầu xin anh đi vào thì anh mới chịu cử động. Thế nhưng sự nóng lòng lúc này của anh càng khiến cô cảm thấy kích thích, nước ở phía dưới vì thế cũng càng ra nhiều hơn.
Một ngón tay của Đinh Nam khẽ vuốt nhẹ nơi nữ tính khiến Hạ Yên run lên vì phấn khích, cô nũng nịu xoay xoay bờ mông căng mọng, vô tình càng làm cho cậu bé của Đinh Nam phấn khích hơn.
“Anh đi vào nhé”. Giọng anh đang rất kiềm chế hỏi cô.
“Không được, anh to lắm”.
Mặc dù rất muốn nhưng cô vẫn hơi sợ vật đó của anh, nó to một cách khủng khiếp, mỗi lần anh đi vào chỉ cần vài cú nhấp đã khiến cô có thể lên đỉnh, nó vừa dài lại to như cánh tay em bé, ma sát mọi ngóc ngách trong cơ thể, đầu khấc còn chen vào tận tử cung, mặc dù Hạ Yên thấy mình rất dâm đãng, nhưng loại kích thích đó cô vẫn không tài nào chịu nổi.
“Lần trước không phải em rất thích sao”.
Đinh Nam nhẹ giọng dụ dỗ cô, anh hơi nâng người cô lên một chút, khi anh hạ cô ngồi xuống đùi mình thì vật đàn ông của anh đã thành công chen sâu vào trong âm đạo cô.
Hai người đều đồng thời thở dài thỏa mãn.
“ahhh….”
“Mới như vậy đã thích rồi sao”. Đinh Nam khẽ cười bên tai cô.
Động tác của anh vẫn rất đều đặn ra ra vào vào, Hạ Yên lúc này chẳng còn suy nghĩ được gì nữa, cô chỉ biết nhắm mắt hưởng thụ loạt khoái cảm mà anh mang đến. Mỗi lần anh vào sâu bên trong đều khiến cơ thể cô run lên bần bật, rất nhanh Hạ Yên đã chẳng còn chút cảm giác e dè nào cả. Thậm chí cô còn muốn vật kia của anh to và dài thêm nữa.
“Một tháng qua có nhớ anh không”. Vừa nói anh vừa cố ý xoay tròn vật đàn ông của mình trong cơ thể cô khiến Hạ Yên đầu váng mắt hoa.
“Nhớ”
“Nhớ anh hay nhớ cậu bé của anh”. Lời anh nói ra càng lúc càng bỉ ổi.
Hạ Yên không dám trả lời, có trời mới biết một tháng qua cô đã nhớ anh nhiều thế nào, thỉnh thoảng cảm giác trống vắng lại xuất hiện khiến cô không biết phải làm sao. Nam nữ trưởng thành chỉ cần một lần nếm trải loại chuyện này thì đều sẽ thèm khát nó. Hơn ai hết Hạ Yên biết mình dâm đãng như thế nào, mỗi lúc thèm khát cô chỉ muốn ngay lập tức có một người xuất hiện để chơi cô. Cho dù là ai cô cũng không từ chối. Thế nhưng Hạ Yên vẫn cố gắng kiềm chế bản thân mình, cô rất thích Đinh Nam nên chỉ nguyện ý quan hệ với một mình anh thôi.
Lúc này đây cô bé của cô đã được lấp đầy, Đinh Nam mạnh mẽ ra vào hết lần này đến lần khác, âm thanh dâm đãng vang lên khắp xe. Anh biết đây không phải nơi thích hợp để làm loại chuyện này, nhưng nếu nhịn đến khi về nhà thì anh sẽ hỏng mất. Cô mềm mại, ngọt ngào lại nhiều nước như vậy, phàm là đàn ông thì không ai có thể cưỡng lại được sức quyến rũ từ cô. Từ rất lâu anh đã muốn cùng cô lăn lộn trên giường, muốn thỏa sức chơi cô cho chán thì thôi, và quả thật anh cũng làm như vậy. Từ khi Hạ Yên 16 tuổi đã lăn lộn trên giường của anh, bao nhiêu năm qua cơ thể cô vẫn có ma lực mạnh mẽ đối với anh, không làm cô khiến anh không thể nào chịu đựng được.