Hôm nay cô có hẹn đi chơi với Long vì anh ý bảo anh buồn muốn đi chơi cho khuẩy khỏa, cô thì rất sẵn lòng mua vui cho anh
- hôm nay đi đâu bây giờ - anh long
- đi theo em- cô dẫn anh đi
Đài phun nước, cô với anh lấy nước nghịch tung tóe hết cả chỗ đấy anh và cô cười k để đâu cho hết đặc biệt là Long anh thấy mình thật bình yên khi bên cô gái này. Đi đến chợ đêm anh và cô đi xem đồ, gian hàng mặt nạ cô vs anh thi nhau đeo xong hù dọa trêu đùa nhau rất vui. Tối anh đưa cô về k quên tặng cô quà cảm ơn đã cho anh cười nhiều đến thế. Long cũng chính là bang chủ của cái nhóm muốn cướp ngôi của Hoàng là ng lạnh lùng khó gần và rất tàn nhẫn vậy mà bên cô k hề có những bản chất ấy và lại là con ng khác. Đầu tiên anh tiếp cận cô vì muốn lợi dụng nhưng sau đó ý đồ đã bị chi phối vì tình cảm anh dành cho cô 1 ngày tăng nhưng cô k hề hay biết, cô chỉ coi Long là bạn.
- em về rồi à, đi đâu đấy- anh hỏi khi đang ngồi chờ cô
- có việc sao k anh?- cô
- k anh chỉ hỏi thế thôi- anh đã có nghi ngờ, cô thì làm gì có việc chứ chắc là lại đi chơi với ai đó k phải là yun vì nếu đi chơi vs yun cô có thể ns thẳng ra mà.
Sáng hôm sau, anh đề nghị đèo cô đến trường cô cũng chẳng nói gì đi cùng anh
- Mấy giờ em tan để anh đón- anh nói khi cô bước ra khỏi xe
- không biết được chắc như mọi hôm, anh hỏi làm gì?- cô
- anh muốn đưa em đi chơi- anh
- cứ biết thế đi nhé, có gì alo cho em sau hôm nay em mang đt này, nên gọi thoải mái- cô, phải nói rằng từ khi quen anh đến giờ cô cũng bớt kiểu bất cần điện thoại vì trc cô dùng cũng bằng không
- ừ, vào đi anh đi làm đây- anh
- ờ biết rồi, anh đi cẩn thận- cô
Lớp học hôm nay hơi có vấn đề cả lớp ngồi im trong lớp học bài mặc dù chưa vào giờ
- Sao cả lớp hôm nay lạ thế- cô ns to
- m hỏi ngu thế, hôm nay kiểm tra toán văn này, k ôn à?- lớp trưởng
- ờ nhờ t quên mất- cô, cô biết từ hôm qua và cũng học bài rồi chả qua sáng nay quên thôi
- này yun m đang ôn cái gì đấy?- cô
- rose ơi m ôn đi tí kiểm tra văn trước học cái này nè- yun đưa vở cho cô
- oh vậy hả hôm qua t mới học 1 nửa mà- cô nhìn rồi bắt đầu học
Giờ thi đã đến, không khí nặng nề bao trùm khi phát đề kiểm tra ai ai cũng muốn xem đề văn có trúng tủ k và
- oh yeaah alee aloo al ê...yeah ho ho- cả lớp loạn, đề có thể làm được k chết đâu
- được rồi làm bài nhanh k hết giờ- cô giáo hô to
Xong giờ văn mệt mỏi baay giờ lại đến toán, hix hix đề toán sao lại oan trái thế này, troll học sinh ý mà
- an ới an ơi an ời an ới, câu này làm kiểu gì- yun gọi cứu trợ và hát bài ca than vản hết cả giờ và chẳng làm đc gì
- chết cha rồi, bài nào em cũng làm đc 1 mẩu thế này thì 5 điểm phúc lắm rồi- cô bực bội
- ê rose m làm đc câu 2 chưa- lớp trưởng ns thầm
- t chịu chết m ra phương trình chưa? lần này t k giúp đc đâu- cô
- t chưa khó lắm- thằng học giỏi và lớp trưởng cùng ns
XOng giờ toán ai kêu tạch hết, mặt buồn thui
- hix hix sao số đen thế này, mình đúng là kém toán mà - cô mặt ngán ngẩm
- chết chung đi còn gì nx- ng1
- cả lớp tạch mà- ng2
Tan học, mọi ng đâng về và còn sót một ít yun cũng về rồi, cô thì đang thu dọn đồ tiển thể chờ anh đến, đang đi xuống càu thang anh đến rồi
- đợi anh lâu k?
- ko mới ra mà- cô
- sao buồn thế, vừa thi toán xong, tạch rồi hix hix- cô sụt sịt
- thôi nào về đi ăn kem nhé, đợi đến lúc có điểm đã rồi hẵng nói- anh ns rồi khoác vai cô ủn cô đi
* phịch ..phịch*
- ay da...đau quá..xui xẻo thế là cùng- cô xoa xoa chân khi vừa nãy k may anh làm cô ngã trượt chân mấy bước cầu thang liền
- có k ổn chứ, anh xin lỗi- anh lo lắng
- quá ổn luôn, bực mình ghê- cô mặt khó coi
- để anh cõng em nhé, chắc chẹo chân rồi, hay anh bẻ chân lại cho- anh
- k cần đâu, anh đi lấy xe đi- cô
- chết cái gì kìa- anh nói rồi cô quay ra
* cậc*
- a ..a..â đau anh lừa tôi- cô nhăn mặt
- k làm thế chắc còn lâu mới cho, đứng dậy đi nào- anh đưa tay ra cho cô cầm
Đi xuống hết cầu thang cô thở hổn hển vì mệt, xong lại đi giày hơi cao nên đau chân lết chân đi theo sau anh nhưng anh lại quá xa với cô
- anh có đi chậm lại k thì bảo đi gì mà nhanh thế- cô ns vì anh cách cô 1 khoảng
- vừa nãy bảo cõng thì k cho, bây giờ lại kêum, nhanh lên- anh nói rồi tiếp tục đi ra chỗ để xe
- t nói mà anh k nghe à? chết này..- cô ns rồi cầm guốc phi đúng vào anh cái *ĐỐP*
- NÀY EM ĐỊNH ÁM SÁT ANH À?- anh quay lại hết to
- anh đợi em với, em k đi nhanh được chân đau lắm- cô rưng rưng nước mắt
- hả cái gì nói to lên- anh cười
- Em bảo rằng, anh đợi tôi với chân tôi đau k đi được- cô thay đổi giọng vì bực mình
Anh liền đi ra phía cô bê bổng cô lên đi ra chỗ để xe
- anh bỏ tôi ra, bỏ xuống- cô
- em nói ít thôi kén cá chọn canh, nói đợi biết đến bao giờ phải hành động luôn- nói xong anh quẳng cô vào xe cái * bịch*
- nhẫn tâm- cô
- em nhẫn tâm hơn khi để anh phải giúp em bao nhiêu lần liền k có anh em chết từ đời nào rồi
- anh rủa em chết hả? em đâu cần anh giúp là do tự nguyện mà- cô vênh mặt
- thôi k nói chuyện vs em hại não lắm- anh ns rồi phóng xe đi , cô ức chế nên chẳng nói gì
Đến nhà
- ôi sướng quá thoải mái quá, xóa tan hết mệt nhọc nào- cô ns rồi thả mình tõm vào ghế sofa
- em ăn gì k anh mua, hôm nay anh k muốn ăn cơm- anh
- gì cũng đc tùy anh- cô
TRên bàn là một đống đồ ăn
- Anh mua gì lắm thế như kiểu đi tránh nạn k bằng- cô
- em ăn như heo ý, toàn món em thích mà- anh cười
- có loại anh ý, mà sao anh biết?- cô
- vợ anh mà hì hì- anh lắc lắc mũi cô
- xí ...k quan tâm- cô ns rồi ăn luôn
Anh thì k ăn căn bản vì k đói chủ yếu là muốn nhìn cô ăn, trông cô ăn rất ngon lại đáng yêu và hồn nhiên nữa
- GUể??? sao anh k ăn nhìn tôi làm gì? anh ăn đi chứ- cô
- em ăn đi, em ăn hết phần anh luôn rồi- anh nói rồi lau vết bẩn trên khóe môi cô - ăn bẩn chưa này, muốn phần ai à?
- cảm ơn nha phần anh đấy, - cô cười
- Ngốc- anh
- xí..nào há mồm ra nào k ăn k đc anh mua thì phải ăn chứ- cô nói rồi gắp cho anh miếng gà viên đưa đến mồm anh - há ra nào, em mỏi tay lắm rồi
- hì hì ầm ầm đúng thật em bón cho anh ăn nên nó mới ngon thế này- anh cười rồi nhai thịt
- bớt xạo đi- cô cười
Ăn xong đi lên phòng nghỉ ngơi, anh rủ cô sang phòng mình chơi, nghĩ một lúc thì cô cũng sang vì ở nhà rộng thế này có mỗi anh để chơi thôi
- này chiều nay đi đâu đấy?- cô
- em muốn đi đâu?
- anh rủ mà còn hỏi hay bảo anh NAm chị Hằng sang đây nhá- cô
- thôi đừng gọi hôm nay k đc để khi khác- anh nói thật sự anh cũng muốn đi chơi nhưng nếu ở nhà nghỉ ngơi thì cũng tốt vì bận công việc mấy ngày liền nên hơi mệt
Đt cô kêu
- hôm nay mát mẻ này em đi chơi với anh k?- long gửi
- đi đâu hả anh- cô
- đi đâu cũng được nếu em muốn- long
- em xin lỗi để hôm khác vậy nha- cô
- ừ nếu lúc nào em rảnh thì đi chơi sau- long
-nhắn tin với ai thế- anh ns
- k có gì , có việc ý mà- cô
- bớt điêu đi, nt với trai thì cứ nói ra- anh
- vớ vẩn mà nt với trai thì có làm sao k- cô
- k sao chỉ là em là ng ngoại tình và là đồ phản bội thôi- anh ns mặt tỉnh bơ
- muốn chết à.. chết đi này- cô cầm cả cái gối phang vào ng anh
- em giỏi - anh ns rồi cũng cầm gối đánh cô
Chiến tranh chăn gối xảy ra, sách vở cũng có thể làm vũ khí phang nhau cô vs anh cười như điên thật sự là cười như k còn hơi, nhảy hết lên giường rồi xuống đất...., 1 đống hỗn loạn phòng anh từ gọn gàng trở thành tang hoang bừa bộn, chơi mệt xong kệ thể nào tí chả gọi ng lên dọn
- e mệt quá, muốn ngủ- cô
- vậy ngủ đi- anh
- về phòng đây mệt lắm rồi- cốn rồi bị kéo tay xuống ngồi cái bịch xuống giường
- đây k phải phòng à, ngủ ở đây đi- anh
- k được nam nữ thụ thụ bất thân- cô
- văn với chả thơ, k phải lần trc em cũng ngủ rồi sao- anh
- lần trước là tôi k biết, bây giờ thì k đc- cô giằng tay anh
-cứ để phải động chân động tay- anh nói rồi ôm cô đè cô xuống cù cô
- ha..haa.hâ a bỏ em ra đừng cù nữa ha hahaa..- cô cười đến nỗi chảy cả nước mắt
- thế có ngủ ở đây k ?- anh
- k đấy - cô kiên quyết
- vậy thì lại cù thôi- anh cù cô
- đừng dừng lại đi- cô ns to
- thế bây giờ thế nào - mặt anh gần sát mặt cô
Cô đỏ mặt ng nóng ran tim đập nhanh
- anh đi ra đi- cô ủn anh ra
- ngượng đỏ mặt kìa- anh trêu
- khó chịu k thể thở đc- cô làu bàu
- thôi anh xin lỗi mà, ngủ ở đây đi- anh ns ánh mắt cầu xin trông lúc này sao anh đáng yêu thế
- giường rộng anh nằn một nửa tôi nằm một nửa k cần phải lấy gối chắn, tự anh phải có ý thức tuân theo- cô ns rồi nằm xuống
- rõ- anh nói rồi tiến sát bên cô
- anh xê ra kia đi t hết chỗ giờ- cô ủn anh
- chõ em đầy kia kìa ki bo vừa thôi
- đi ra, anh k dịch ra t về đấy- cô đạp anh
- đau.. biết rồi- anh
NGủ liên miên mấy tiếng liền, tư thế rất bá đạo chân cô gác lên anh ng cô quay lưng về mặt anh. anh ôm cô chân gác lên ng cô
- cậu chủ ơi, tối rồi xuống ăn cơm ạ- ng hầu
- ư..ừm....ờ...- anh ngái ngủ
- này bỏ ra đi nặng quá k thở được - cô vương mình
- kệ đi ngủ tiếp- anh vẫn om eo cô
- bỏ ra đồ lợi dụng, dậy đi , nhanh còn chưa đưa tôi đi chơi đấy- cô lay lay ng anh
- ờ biết rồi- anh
Sau khi tắm rửa sạch sẽ ăn cơm xong cô bắt anh đưa cô đi xem phim. hôm nay mát nên cô mặc áo bó đến ngực rồi xèo ra phần dưới như váy kết hợp quần soosc kaki ngắn để lộ đôi chân trắng ngần của cô đôi chân là chiếc giày bệt màu đen trông rất dễ thương . anh thì mặc đúng kiểu teen, quần ngố này xanh biển nhạt cơ vin áo phông lôn rõ phần săn chắc của bụng và cánh tay chân đi giày lười.
Đến rạp chiếu phim ai ai cũng đều nhìn cô và anh, vì anh quá đẹp hại bao nhiêu con mắt phải để ý đến anh , cô thì siêu cu te nụ cười tỏa nắng đc lộ ra khi ns chuyện với anh. Xem phim hài cô với anh lại được cười 1 trận đau cả bụng, xem xong anh đi mua kem cho cô còn cô thì ngồi đợi anh ở cái ghế ngồi chờ , ngồi lâu thấy tê nên đứng dậy đi đi lại lại đầ ngẩng lên ngẩng xuống vì ngóng anh, bất chợt cô va vào ánh mắt quen thuộc, một ng đã khiến cô đau mãi k thể quên cô đã cất rồi bây giờ trái tim lại đc mở ra cào xé cô là Đạt. Anh đang được một cô gái khác khoáng tay , cô ấy rất xinh và nhìn họ rất đẹp đôi nữa vừa nãy khi anh chưa nhận ra cô họ còn nói chuyện rất vui vẻ hạnh phúc. Nước mắt cô dâng trào, đau khi nhìn thấy thế nhưng cũng vui khi anh tìm đc ng mới là tốt rồi. Cô chào Đạt rồi đi thẳng mặc cho lòng khó xử đến đâu. Đạt quay lại nhìn theo nhưng k nói gì, cười buồn , anh vẫn nhớ đến cô
- alo em à , đang ở đâu đấy sao k ngồi yên ở đấy- anh gọi
- em đang ở chỗ sảnh chính chỗ bán vé này chỗ bán vế nhìn về phí cửa có cái ghế dài ý- cô
- ừ đợi anh- anh
Anh đã tìm thấy cô
- kem em này- anh đưa
- em xin- cô
- sao thế, em khóc à ?- anh
- k sao.. em chỉ..- cô
- gặp đạt chứ gì anh thấy rồi- anh ns giọng trầm xuống
- sao anh biết- cô ngạc nhiên
- thì thấy thì biết- anh ns vừa nãy đi mua kem trở về thấy đạt ở đấy nên anh nghĩ thế
- thế là tốt rồi.... về thôi anh- cô ns nước mắt vẫn rơi
- ừ, thôi nào nín đi xấu hết rồi em xem mọi ng nhìn như kiểu anh bắt nạt em ý mất hết hình tượng- anh
- đừng trêu emn nữa, lấy xe đi - cô
Về nhà cô vào phòng mệt nhọc nước mắt vẫn chưa hết chỉ trực trào ra, đi ra phía ban công lộng gió cô ngồi đấy ngước mặt lên trời đeo heaphone nghe nhạc balat buồn. Gió thôi bay những lọn tóc xoăn của cô và nước mắt cô. Anh cũng đi ra ngoài hít thở gió trời và nhìn thấy cô đượm buồn
- NÀy làm gì mà tâm trạng thế- anh
im lặng
- bơ anh à?
- này giận tên đó nên giận luôn anh à- anh ns mà k động tĩnh đây là lần đầu tiên anh bị ng khác coi thường lời nói
Bực mình nên trèo sang ban công phòng cô vỗ vai cô khiến cô giật mình
- làm em hết hồn- cô
- em làm gì mà k nghe anh nói- anh
- nghe nhạc -cô tháo 1 bên tai nghe ra
- lại khóc ad ,nín đi anh ghét khi thấy em khóc lắm- anh làu bàu
- .......- cô im lặng, bỗng anh bế cô mang sang ban công mình ngồi
- đấy em xem phòng anh ban công mát hơn trăng rọi vào sáng hơn lại còn vui tươi nữa ai như phòng em- anh ns
- như nhau cả- cô
- khác đấy- anh bĩu môi
- im lặng 1 chút đi, đưa vai đây em mượn- cô ns rồi dựa vai vào anh, nước mắt rơi 1 cách tự nhiên từng gọi từng giọt mọt
- em khóc nhiều quá ướt hết vai anh rồi- anh nói quay sang cô thì cô đã lim dim ngủ rồi
- CHắc lại khóc mệt quá nên ngủ gật gù rồi- anh cười rồi bế cô vào giường ngủ, anh ôm cô chặt như kiểu sẽ mất cô khi chỉ buông nhẹ cô ra.
Anh đã thấy mình yêu cô rồi, đã phải lòng cô, khi cô đau anh đau gấp đôi nhưng cố giả vờ giấu đi để làm cho cô cười để cô có thể dựa vào, lúc cô giận anh anh k hề oán trách lại còn cảm thấy taast cả lỗi là mình, cô nhắn tin với ai đó k phải là anh anh cũng ghen đấy chứ chả qua k nói thôi. TÂt cả anh nhận ra hết từ khi anh quan tâm cô nhiều hơn 1 chút và bên cô anh rất vui và hạnh phúc. MOng sao sẽ được như này mãi mãi nhưng số phận anh sẽ k cho vì anh là ng trong thế giới ngầm nguy hiểm sẽ rất kho tránh khỏi nếu như chuyện k may xảy thì có phải anh sẽ mất cô mãi mãi sẽ k còn đc bên cô nữa. NGhĩ đến đây anh rất sợ ôm cô đau quá khiến cô nhăn mặt khi đang ngủ