Tử Điệp trống rỗng nhìn tiền phương, trên mặt không có một tia ưu
thương, vì muốn cho ánh mắt sớm ngày hồi phục thị lực, Tử Điệp rất phối
hợp với yêu cầu của Thái y, không kích động cũng không tức giận, tâm
tình thản nhiên cũng đối với thân thể của mình mới là có lợi.
Đã lâu không có đi Đông Phương khách sạn, Tiểu Như ở nơi đó hẳn là đã có tin tức của Lạc Hàn đi, Phong Lạc Hiên cũng có nhưng khẳng định sẽ
không nói cho mình, nhưng làm sao mới có thể nhìn thấy Tiểu Như đây, Tử
Điệp vắt hết óc nghĩ.
Đang lúc Tử Điệp vắt óc nghĩ, Tiểu Như cũng như con kiến trên chảo
nóng xoay quanh, Tử Điệp ít nhất cũng đã nửa tháng không có đi gặp Tiểu
Như, điều này sao có thể làm cho nàng không vội, Tiểu Như biết Tử Điệp
rất coi trọng chuyện về Lạc Hàn, chuyện này không thể tiếp tục nữa , hôm nay, nhất định phải nhìn thấy chủ nhân, Tiểu Như nghĩ cái gì cũng không thể chờ đợi.
Tiểu Như hấp tấp cầm chiếc áo khoác hướng phía ngoài đi ra, Tiểu Như
cố ý đi qua Nguyệt lâu, rất xa liền thấy dây buộc tóc trên cây hồng
trong gió thu tung bay, chủ nhân quả nhiên chưa từng tới, đã xảy ra
chuyện gì? Tiểu Như buồn bực nghĩ.
Tiểu Như xoay người đi vào ngõ nhỏ đi tắt hướng đến nhà Tử Điệp.
Hai tòa thạch sư uy nghiêm đứng ở hai bên đại môn, đại môn gắt gao
đóng cửa, Tiểu Như do dự một lúc lâu mới kiên trì tiến đến gõ cửa, cửa
chi một tiếng mở ra, quản gia xuất hiện ở trước mắt, quản gia nhìn tiểu
cô nương trước mặt hòa ái hỏi:
“Cô nương có chuyện gì sao” ?
“Ngài tốt, xin hỏi Lam Tử Điệp tiểu thư ở nhà không? Ta có việc tìm nàng gấp” Tiểu Như lễ phép hỏi.
“Nga, là tìm tiểu thư nhà ta , xin hỏi ngươi là?” Quản gia thử hỏi.
“Quản gia việc này nói đến rất dài, nhất thời cũng nói không
rõ, tiểu thư nếu ở nhà thì cho ta tiến vào đi, ta còn có việc gấp muốn
lập tức nhìn thấy nàng” Tiểu Như vội vã nói.
“Tiểu thư không ở nhà, tiến cung đã lâu, gần đây ở tại trong
cung, nếu có việc gấp chỉ có thể vào cung mới thấy nàng, chỉ là muốn vào cung cũng không phải dễ dàng như vậy, ngươi có chuyện gì không ngại nói cùng phu nhân nhà ta, thật sự là việc gấp còn thương lượng biện pháp” quản gia nhắc nhở nói.
Tiểu Như do dự , nàng không biết có nên cùng lão gia phu nhân nói rõ
hay không, cuối cùng, Tiểu Như vẫn quyết định tạm thời không nói , không có mệnh lệnh của chủ nhân, ai nàng cũng không nói cho.
“Vậy được rồi, cám ơn quản gia” Tiểu Như nhu thuận nói.
Tiểu Như dưới sự dẫn dắt của quản gia, ở trước tiền thính liền nhìn
thấy mẫu thân của Tử Điệp, quản gia tiến lên từng bước đem chuyện của
Tiểu Như kể lại cho Lam mẫu một lần mới đi xuống, Lam mẫu đánh giá Tiểu
Như, Tiểu Như tuy rằng trong lòng có chút khẩn trương nhưng trên mặt vẫn làm một bộ dáng bình thường.
“Tiểu Như, phải không? Ngồi xuống đi” Lam mẫu cười nói.
Người hầu đem một ly trà thượng đẳng đặt ở trước chỗ ngồi của Tiểu Như .
“Cám ơn phu nhân” Tiểu Như ngọt ngào trả lời.
“Tìm Tử Điệp có chuyện khẩn cấp gì, nha đầu kia có thể có cái việc gấp gì đây” Lam mẫu vừa uống trà vừa cười hỏi Tiểu Như.
“Ưm, chuyện của tiểu thư làm hạ nhân không tiện nói lung tung, việc này chỉ có thể cùng nói với tiểu thư” Tiểu Như khó xử nhìn Lam mẫu.
Lam mẫu gật đầu tỏ vẻ hiểu được.
“Các ngươi quen biết thế nào “ Lam mẫu tò mò hỏi.
“Ta bị bố dượng bán, là tiểu thư đã cứu ta, tiểu thư tìm cho ta một công việc sinh sống, tiểu thư là ân nhân cứu mạng của ta” Tiểu Như giải thích nói.
“Nha đầu kia càng ngày càng có lòng nhiệt tình “ Lam mẫu hiểu ý nói.
“Đúng vậy, tiểu thư có tấm lòng nhân hậu, phu nhân, không biết tiểu thư khi nào hồi phủ, ta thực có việc gấp muốn tìm người” Tiểu Như nhìn Lam mẫu hỏi.
“Ta cũng không biết, Tử Điệp nửa tháng đã không có về nhà , cũng
không biết ở trong cung có việc gì, trước kia trễ như vậy đều sẽ trở về , không biết bị chuyện gì quấn lấy đây” Lam mẫu có chút lo lắng nói.
“Như vậy đi, chờ lão gia trở về hỏi một chút, lão gia vào
triều sẽ mau trở lại , nói không chừng Tử Điệp hôm nay cũng trở lại,
ngươi đợi lát nữa nhìn xem” Lam mẫu tiếp nói.
Tiểu Như mỉm cười gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.