Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dưới tin nhắn này, là tấm ảnh chụp của một người đàn ông.
Nhìn tuổi tác cũng tầm gần bốn mươi tuổi...
Đây hình như không phải tuổi tác hơi lớn một chút, mà là rất lớn chứ nhỉ?
Khóe môi trợ lý Trương run lên, thấy đầu ngón tay Hàn Kinh Niên lướt màn hình, liền tiếp tục duỗi cổ nhìn xuống.
“Giáo sư Triệu, 27 tuổi, cha mẹ là cán bộ về hưu, trong nhà có người chị nhưng bởi vì khó sinh mà qua đời, để lại một đứa bé giao cho giáo sư Triệu và cha mẹ của cậu ấy nuôi dưỡng, giáo sư Triệu có hai căn nhà ở Bắc Kinh, mua tiền đặt cọc, giáo sư Triệu có hai điều kiện kết hôn, một là đối xử tốt với con gái của chị, hai là ít kinh nghiệm sống, cái gọi là ít ý chỉ vẫn phải còn lần đầu tiên.”
Dưới tin nhắn này, vẫn là ảnh chụp của một người đàn ông.
Nhìn trẻ tuổi hơn người đầu tiên, đeo kính mắt gọng vàng, hào hoa phong nhã.
Có điều điều kiện của anh ta là sao, làm mẹ kế thì thôi, còn đòi phải còn trinh... Bây giờ là thời đại gì rồi mà còn phong kiến như thế!
Trợ lý Trương trợn trắng mắt, tiếp tục nhìn tiếp theo Hàn Kinh Niên.
“Đây là ông chủ, trong nhà rất có tiền, có căn biệt thự lớn ở Bắc Kinh, tuổi tác cũng không lớn, mới hai mươi sáu tuổi...”
Ảnh kèm theo tin nhắn, là một người đàn ông tóc trên đầu đã rụng sạch, nhìn tuổi tác không giống hai mươi sáu tuổi, mà là như sáu mươi hai tuổi.
Trợ lý Trương suýt nữa cười phun, có điều trước khi anh ta cười, anh đột nhiên nghĩ đến trọng điểm...khoan đã... sao đây giống tài liệu xem mắt vậy? Hàn tổng là người đàn ông đã kết hôn, tại sao lại xem tài liệu xem mắt? Dù có xem cũng phải xem về nữ chứ?
Hàn tổng ngài ấy, ngài ấy sẽ không phải là... đang tìm bạn trai đấy chứ?
Trợ lý Trương bị suy nghĩ kinh người này hù dọa đột nhiên mở to hai mắt, ngay sau đó, anh ta đã thấy ngón tay Hàn Kinh Niên lướt đến tin nhắn mới: “Cô gái, cháu xem trước xem ba người này có thích hợp hay không, nếu có thì cháu nói với cô một tiếng, cô sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt, nếu như không có, cô sẽ tìm tiếp giúp cháu, mặt khác là, cô không có mật mã tầng 27, không lên nổi tầng 27, cháu xem xem có thể nói mật mã cho cô được không, để cô đi tìm cháu...”
Cô gái, tầng 27...
Cùng với những từ ngữ quan trọng này hiện lên, đầu óc của trợ lý Trương lập tức trở về từ cõi chết thở phào nhẹ nhõm.
Hóa ra những tin nhắn này là gửi cho phu nhân nha, dọa chết anh ta rồi, anh ta còn tưởng rằng là Hàn tổng chứ? Nếu là Hàn tổng thật sự có ham mê đặc thù, chẳng phải bà cụ sẽ làm thịt anh ta sao?
Ách... Không đúng... Hình như đây không phải trọng điểm, trọng điểm là tin nhắn là nhắn cho phu nhân, sao lại xuất hiện trên điện thoại di động của Hàn tổng? Chẳng lẽ lại là có người hỏi Hàn tổng số điện thoại của phu nhân, Hàn tổng lại cho của mình? Từ buổi sáng đến bây giờ, Hàn tổng vẫn áp suất thấp...
Trợ lý Trương suýt nữa thì nhảy cẫng lên.
Mẹ ơi! Tin nóng nha!
Nghĩ hồi lâu, hóa ra vừa rồi Hàn tổng áp suất thấp cả buổi sáng, không phải tâm tình không tốt, mà là... Là ăn dấm?
Cưới sau hai năm, Hàn tổng một mực thờ đối với phu nhân... Đây đúng là bước tiến lớn!