Chi Nhất Trạch Thần

Chương 1: Chương 1: Tuyệt vọng




Bầu trời trong xanh thả từng ánh nắng ấm áp soi gọi trên từng con đường từng viên gạch của bệnh viện nhưng....

Một số việc một số câu nói lại làm lòng người phát lạnh .

Trên hành lang bệnh viện XX khu vực bệnh tim

Nam tử tuấn mỹ như ngọc , gương mặt với đường nét sắc xảo nhìn thật ôn hòa nhu tĩnh nếu không nghe những từ ngữ tàn nhẫn được phát ra từ đôi môi bạc ấy

Được nam tử ôm trong ngực là một nữ tử nhợt nhạt gương mặt xinh đẹp có phần xanh xao , đôi mắt trong suốt thuần khiết đen kịch nhưng ẩn ẩn một vài tia làm người ta không hiểu rõ ý nghĩa nhìn một nữ tử khác đứng trước mặt mình

Cô gái có gương mặt xinh đẹp đến làm người ta kinh diễm đến hít thở không thông , đường nét tinh xảo chứa đầy bi thương tuyệt vọng , đôi mắt ngấn nước nhưng cố tình nó lại quật cường đến cuối cùng vẫn không rơi , đôi môi đỏ bị cắn đến rỉ máu , bàn tay nắm chặt nhìn đôi nam nữ trước mặt

" Nếu cô yêu tôi thì cô nên đồng ý , nếu không có cô ấy thì tôi không thể sống được , nếu cô muốn tôi chết thì cứ việc , nhưng cô không đồng ý tôi cũng sẽ có cách khiến cô đồng ý " Hà Vĩ thản nhiên nói nhưng sâu trong lời nói lại chứa đầy sự lạnh lùng và uy hiếp . Âu yếm nhìn Tuyết Nhi gương mặt nhợt , Hà Vĩ hắn sẽ dùng mọi cách để chữa khỏi trái tim cho cô ấy

Tuyết Nhi cũng mỉm cười an ủi nhìn Hà Vĩ nhưng đâu ai biết sâu trong nụ cười ấy lại chứa đầy đắc ý cùng thỏa mãn .

Chi Nhất nhìn ấm áp hình ảnh hai người lòng đau đến không thể diễn tả , nhưng lại nhiều hơn là lạnh lẽo khôn cùng

Nhà cô tuy giàu có , gia thế hiển hách nhưng vẫn không bằng một phần của Hà Vĩ

Nếu hắn đụng chạm tới gia đình cô , mẹ cô ba cô anh chị dâu cùng đứa cháu mới năm tuổi , họ đều là người vô tội đâu !

Nhắm chặt đôi mắt xinh đẹp nghiêng đầu sang một bên cô gượng người gật đầu

Hà Vĩ thấy thế không hiểu sao lòng bất giác hơi nhói nhưng sau đó liền bị cảm giác hài lòng cùng cái níu kéo của Tuyết Nhi cuốn hút nên một chút cảm giác bỏ qua ấy cũng là điều làm hắn phải hối hận sau này

Nhìn bóng lưng hai người rời đi Chi Nhất lững thững bước ra bệnh viện

Dạo trên con đường đông nghịch người Chi Nhất nhớ lại lúc đầu .

Cô là con gái ngoan của ba mẹ là em gái dễ thương của anh hai nhưng từ khi gặp gỡ Hà Vĩ ở trong quán bar rồi yêu thượng hắn ấy hình như.... cô bắt đầu thay đổi .

Vì hắn cô bất chấp việc học xin vào công ty hắn làm dù chỉ là một công việc chạy vặt

Cô bỏ quên sinh mạng của mình để đi làm sát thủ chỉ vì muốn bảo vệ hắn và người hắn yêu mặc dù biết hắn sẽ không cần

Không muốn thấy hắn đau khổ cô nguyện chia sẻ cùng hắn làm tình nhân bí mật của hắn nhưng đổi lại là sự xa cách đến tàn nhẫn .

Cô không biết mình đến tột cùng từ đầu đến cuối yêu hắn là đúng hay là sai

Nhưng cô chỉ biết , trái tim cô đã dành cho hắn , hắn muốn cô cho người mà hắn yêu , cô sẽ cho , xem như là điều ngu ngốc cuối cùng trên cõi đời này cô làm vì hắn , đưa đi những thứ đau lòng tuyệt vọng cả tình yêu năm năm của cô đi đi , để cho lúc chết lòng cô có điểm thanh thản

Tiếng chuông điện thoại thình lình vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Chi Nhất

Nhìn cái tên A Thần trong điện thoại , ủy khuất trong lòng như sóng biển liên hồi sôi trào lên

Trạch Thần là một người có thế lực rất lớn và cũng là thủ lĩnh sát thủ của cô

Cô biết Trạch Thần rất yêu cô yêu hơn cả cô yêu Hà Vĩ , cô có thể nhờ hắn cứu nhưng cô là không muốn

Cô đã nợ hắn quá nhiều nhưng lại vẫn không cho hắn được cái gọi là tình yêu

Nếu có thể cô sẽ bằng mọi cách để yêu hắn nhưng.... cô luyến tiếc Hà Vĩ

" Alô A Thần "

[ Nhất Nhất em sao vậy , tại sao em khóc ]

Nghe giọng nói dịu dàng quen thuộc , Chi Nhất nghẹn ngào nức nở ôm lấy trái tim đau nhói của mình không để ý cái nhìn quái dị của những người xung quanh mà ngồi thụp xuống khóc .

" A Thần xin lỗi.... xin lỗi !!! "

[ Nhất Nhất có chuyện gì , ngoan từ từ kể anh nghe được không ] bên kia một người đàn ôn hoàn mỹ đến từng chi tiết , gương mặt băng giá ngàn năm nhưng bây giờ lại không để ý hình tượng hay cái nhìn trố mắt của đám thuộc nhảy dựng lên dùng giọng nói nhẹ nhàng nhất dụdỗ .

" A Thần xin lỗi.... xin lỗi vì đã không cho anh được tình yêu "

[... ......] bên kia một trận trầm mặt

" Nếu có thể em sẽ dùng mọi cách để mang tình yêu của em trao hết cho anh hức.... hức..... "

[ Không sao Nhất Nhất là anh nguyện ý vì em , em hiểu chứ ] giọng nói dịu dàng lại một lần nữa vang lên ẩn chứa cả đau khổ dày đặt

" Anh thật ngốc...." Chi Nhất nghẹn ngào trách móc , làm sao đây cô thật muốn yêu Trạch Thần nhưng tình yêu cô không thể miễn cưỡng

--- ------ ---

Đèn phòng cấp cứu tắt

Linh hồn Chi Nhất liu xiu giữa không trung

Nhìn Hà Vĩ im lặng đứng đó không nhíu mày lấy một cái rồi cất bước đi Chi Nhất hoàn toàn chết lặng

Hắn vậy mà cả xác cô cũng không an tán lấy

Chi Nhất linh hồn cứ thế thẩn thờ trôi đắm chìm trong cảm giác đau khổ , cô không biết mình đã trôi đi đâu nhưng khi cô sựt tỉnh thì thấy mình đang đứng trước cửa kính một căn hộ xa lạ

Tiếng khóc từ bên trong truyền ra cồ tò mò cứ thế xuyên đi vào

Trên chiếc giường màu trắng đơn giản , cô gái với gương mặt bầu bĩnh lại đáng yêu đang ôm lấy hai chân của mình trân trân nhìn cái laptop

Đôi mắt đau lòng chảy xuống những giọt nước mắt trong suốt như thủy tinh

Chi Nhất nhìn những dòng chữ trong laptop lòng càng phát khổ

Thì ra cô chỉ là một cái tiểu thuyết nhân vât , còn là một cái nữ phụ

Vậy cô cố chấp yêu Hà Vĩ chỉ vì tác giả viết thôi sao

" Tên Hà Vĩ và con nhỏ Tuyết Nhi khốn kiếp , nếu ta là Chi Nhất ta liền yêu thượng A Thần đáng thương kia "

Chi Nhất kinh ngạc nhìn cô gái , không hiểu sao lòng dấy lên hi vọng

Nếu kiếp này cô không thể trả nợ tình cho A Thần vậy để cô gái này giúp đi

Cô không biết mình làm gì nhưng nhìn cô gái ngủ ngon kia cô có cảm giác mình hình như..... không được siêu sinh.....nhưng vậy cũng xứng đáng đi.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.