Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn Ngón

Chương 7: Chương 7: Kinh thành đệ nhất mỹ nhân




Hoàng hậu vừa nhìn, cũng cảm thấy hoàng thượng đã làm khó Vinh Bân rồi. Nhẹ nhàng bước tới, đi tới trước mặt Thừa tướng. Nàng vội vàng đem Vinh Bân đỡ đứng lên, thay hoàng thượng trấn an hắn.

"Thừa tướng, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, Ngọc Vương gia tại sao muốn ở đám cưới cưới Tứ tiểu thư? Còn không phải là bởi vì coi Lê Thải Nhi không ra gì? Nếu coi Lê Thải Nhi không ra gì, vậy hắn có thể bạc đãi nữ nhi bảo bối của ngươi sao? Lệ Nhi mặc dù thân phận là thị thiếp, nhưng chắc chắn không thua kém gì chính phi là Lê Thải Nhi! Một khi Lệ Nhi sinh hạ hài tử cho Vương gia, mẫu bằng tử quý là lẽ phải. Đến lúc đó, hoàng thượng cũng có lý do, phong nàng trở thành đích vương phi!"

Vinh Bân vừa nhìn hoàng hậu cho mình bậc thang đi xuống, vội vàng mượn dốc xuống lừa.

"Vi thần ngu dốt, lại không nghĩ tới điểm này! Nghe hoàng hậu vừa nói như thế, vi thần đã hiểu ra. Vi thần sẽ trở về phủ ngay, chuẩn bị hôn sự." Vinh Bân khấu tạ hoàng thượng hoàng hậu, trở về phủ. Đi ra cửa lớn của hoàng cung, hắn vội vàng lau mồ hôi trên mặt. Trong lòng âm thầm suy tư: "Có câu cửa miệng, gần vua như gần cọp, đúng là sự thật! May nhờ hoàng hậu thay mình giải vây, bằng không, sợ rằng sẽ chọc lão hoàng thượng giận a!"

Vừa đi vào đại sảnh tướng phủ, thừa tướng phu nhân Lãnh Vân liền đón. Lãnh Vân đã bốn mươi lăm tuổi, vẫn xinh đẹp đoan trang. Phu nhân tướng mạo xinh đẹp như vậy, khó trách có thể hạ sinh mỹ nhân kinh thành đệ nhất.

"Lão gia, ngươi đã trở về! Tiểu Ngư Nhi, nhanh đi chuẩn bị nước tắm." Nhìn thấy gương mặt lão gia đầy mồ hôi, phu nhân vội vàng phân phó nha hoàn Tiểu Ngư Nhi chuẩn bị nước tắm.

"Vân nhi, không cần chuẩn bị nước tắm. Ngươi nhanh sai người đi gọi Lệ Nhi, ta có việc cần nói với nàng." Vinh Bân không quan tâm một thân mồ hôi bẩn thỉu, mặt sầu lo nói.

"Tiểu Ngư Nhi, không cần chuẩn bị nước tắm. Ngươi nhanh đi khuê phòng, mời Tứ tiểu thư đến đây." Lãnh Vân nhìn sắc mặt của lão gia, biết có chuyện không ổn. Nàng vừa kêu Tiểu Ngư Nhi đi mời nữ nhi, vừa dùng quạt tròn quạt cho lão gia."Lão gia, có chuyện gì sao?"

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đây? Lão gia làm Thừa tướng, còn có chuyện gì là hắn không thể giải quyết? Chẳng lẽ có liên quan tới Lệ Nhi?

"Hoàng thượng triệu ta vào cung, là vì Lệ Nhi. Ngọc Vương gia coi trọng Lệ Nhi, muốn vào ngày tổ chức hôn lễ đó, nạp Lệ Nhi vào vương phủ làm thị thiếp." Vinh Bân thở dài, nói hết sự tình với phu nhân.

"Thị thiếp? Lệ Nhi chắc chắn sẽ không đáp ứng!" Lãnh Vân vừa nghe, cũng cả kinh trợn mắt há mồm. Nàng dung mạo xuất chúng, nữ nhi được phong là kinh thành đệ nhất mỹ nữ. Không nghĩ tới, lại trở thành thị thiếp trong vương phủ."Lão gia, ngươi không cự tuyệt hoàng thượng sao?"

"Ta có cự tuyệt! Bởi vì cự tuyệt, chọc cho hoàng thượng giận dữ. Nếu không phải là hoàng hậu giải vây, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn rồi?" Vinh Bân vỗ cánh tay phu nhân, khuôn mặt cầu xin."Phu nhân, bất kể Lệ Nhi có đồng ý hay không, ngươi đều phải khuyên nhủ nàng. Vì mấy trăm mạng người tướng phủ này, chỉ có thể uất ức nữ nhi của chúng ta."

Một hồi thanh âm leng keng, Vinh Lệ Nhi mang theo nha hoàn thướt tha đi tới phòng khách.

Con ngươi xinh đẹp được bao phủ bởi lông mày cong được kẻ đen. Da thịt trắng nõn, lộ ra ửng hồng. Tóc đen nhánh bóng loáng, giống như thác nước đổ xuống trên vai trên lưng. Tóc mai chen vào trâm phượng bích ngọc. Áo màu xanh nhạt, thêu hoa văn đan phượng triêu dương. Làn váy xanh biếc, bên hông dùng tơ vàng Yên La cột thành một cái nơ con bướm, vóc người thon dài, thân thể thướt tha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.