Long Phụng Ngọc rời
khỏi hoàng cung không lâu, Thừa tướng Vinh Bân liền nhận lệnh kiến giá.
Hắn quỳ sụp trên mặt đất, hô vạn tuế vạn vạn tuế.
"Vinh ái
khanh bình thân, bình thân. Nơi này không phải là trong triều đình, ái
khanh không cần quá giữ lễ tiết." Hoàng thượng mỉm cười đem Vinh Bân đỡ
đứng lên, xoay người phân phó thị nữ bên người "Ban Vinh ái khanh ghế
ngồi."
"Hoàng thượng, người làm vi thần sợ hãi vô cùng."
Hoàng thượng ân sủng, làm Vinh Bân được sủng mà hoảng. Hoàng thượng từ
trước đến giờ có ban cho Vinh Bân hắn chỗ ngồi bao giờ đâu?
"Vinh ái khanh, ngươi quá khách khí. Đây cũng không phải là triều đình,
không cần lúc nào cũng lễ nghĩa quân thần. Ngồi xuống đi." Hoàng thượng
lôi kéo Vinh Bân, cùng nhau ngồi xuống. Vinh Bân mặc dù ngồi xuống,
nhưng trên mặt đã toát ra chút mồ hôi lạnh.
"Hoàng thượng
tìm vi thần có chuyện gì không?" Vinh Bân lau mồ hôi, trấn an tinh thần
kinh hoảng, mới hỏi thăm nguyên nhân hoàng thượng triệu kiến hắn.
"Thừa tướng, chúc mừng ngươi!" Hoàng thượng chúc mừng, khiến Vinh Bân
rất nghi ngờ. Hắn có chuyện hỉ?. Hoàng thượng nhìn thấu nghi ngờ của
Vinh Bân, mỉm cười nói đến chuyện nạp thiếp của Ngọc Nhi "Thừa tướng,
Ngọc Vương gia coi trọng Tứ tiểu thư tướng phủ Vinh Lệ Nhi. Ngọc Vương
gia muốn một ngày nào đó cưới nàng, để Vinh tiểu thư được cưới vào cửa.
Thừa tướng, từ nay về sau, trẫm và ngươi chính là thông gia rồi."
Ngọc Vương gia coi trọng Lệ Nhi? Cưới vào cửa?
Ngọc Vương gia nhìn trúng Lệ Nhi, theo lý thuyết là một chuyện tốt. Bất luận Ngọc Vương gia về thân phận và tướng mạo, đều là ngàn dặm mới tìm
được một. Lệ Nhi gả cho Ngọc Vương gia, vào Ngọc Vương Phủ làm vương
phi, thế nào cũng không bôi nhọ nàng! Nhưng trước cửa nhà hắn, dù sao
còn có một Lê Thải Nhi!
Hôn sự Lê Thải Nhi và Ngọc Vương
gia, là hoàng thượng cùng Đại Tướng Quân chỉ phúc vi hôn định xuống. Lê
Thải Nhi này, nói thế nào cũng vẫn là vương phi danh chánh ngôn thuận
của Ngọc Vương gia. Lê Thải Nhi là chính phi, vậy nữ nhi bảo bối của hắn không phải là thị thiếp hay sao?
Đường đường thiên kim
tướng phủ lại trở thành thị thiếp, thật sự Thừa tướng hắn đã mắt hết
mặt mũi rồi! Coi như hắn miễn cưỡng đáp ứng, tâm cao khí ngạo như Lệ
Nhi sẽ đáp ứng sao? Để cho nàng đi theo phía sau cỗ kiệu của nha đầu xấu xí kia vào cửa Ngọc Vương Phủ? Khiến người của toàn kinh thành biết,
kinh thành Đệ nhất mỹ nữ Vinh Lệ Nhi thành thị thiếp của Vương gia? Tâm cao ngất của nàng, có thể cam tâm sao?
"Hoàng thượng, Ngọc
Vương gia sắp tới tổ chức hôn sự. Muốn cưới Lệ Nhi, có gấp rút quá hay
không? Bằng không, chờ một thời gian lại nói?" Vinh Bân là Thừa tướng,
làm sao không biết hôn sự của Ngọc Vương gia? Đám cưới là hai mươi sáu
tháng sáu, cách hiện tại chỉ còn lại sáu ngày. Trong sáu ngày, cưới nữ
nhi của hắn, là quá gấp rút rồi.
Hoàng thượng vừa nhìn Vinh
Bân từ chối, cũng biết suy nghĩ trong lòng hắn. Sắc mặt trầm xuống, cố
làm vẻ tức giận, nói: "Thừa tướng có phải hay không cảm thấy nhi tử của
trẫm không xứng với nữ nhi của ngươi?"
Vinh Bân lập tức quỳ
sụp trên đất, đầu dập như dã tỏi ."Hoàng thượng, vi thần là sợ. . . . . . Sợ Lệ Nhi không muốn làm thị thiếp! Nếu như nàng không chịu xuất giá,
thần cũng không có cách nào bắt ép được!"
"Thừa tướng, ngươi là phụ thân của nàng. Chẳng lẽ có chuyện này mà cũng không làm được? Nữ nhi của ngươi, không hiểu được tam tòng tứ đức sao? Lệnh của cha mẹ,
lời của mai mối, đạo lý này nàng cũng không hiểu sao? Nếu như ngay cả
cái này cũng không hiểu, vậy thì dứt khoát ở trong khuê phòng luôn đi."
Hoàng thượng cố ý giận tái mặt, nói ra lời nói lạnh lùng.
Ở
trong khuê phòng? Ý hoàng thượng là? Lệ Nhi không gả cho Ngọc Vương gia, thì không thể gả cho những người khác? Trời ạ? Cái này là chuyện tốt gì đây?