Chí Tôn Khuynh Thanh

Chương 6: Chương 6: Không tha




Thời gian nhanh chóng mà qua, mặc dù ở nội vây Vụ Nguyệt rừng rậm, không có người đến quấy rầy, nhưng là, Khuynh Thành vẫn là phi thường khẩn trương.

Mỗi ngày khi trời tờ mờ sáng, Khuynh Thành liền đi ra ngoài thu thập các loại thảo dược, thu thập dược thảo và một chút trái cây ăn sau đó bắt đầu tu luyện. Đến giữa trưa cùng buổi tối, Khuynh Thành còn làm các loại món ăn ngon cho hai Huyết Long ăn. Buổi chiều luyện dược, buổi tối tiếp tục tu luyện. Tóm lại liền một chữ: Việc!

Vốn Huyết Long tộc là tiên tộc huyết mạch, căn bản là không cần ăn đồ của nhân loại gì đó. Nhưng là, mỗi lần Khuynh Thành ở phòng bếp bận rộn, toàn bộ trúc ốc đều tản mát ra từng trận mùi hương mê người ( thật ra là mê long :)2 ), Huyết Long nhấm nháp cá nấu, rốt cuộc là không chống lại được hương vị mê người của thức ăn, tính cả Tiểu Huyết Long, mỗi ngày hai bữa cơm, kiên trì.

Cho nên, thời gian của Khuynh Thành càng thêm khẩn trương, muốn luyện công, muốn thu thập thảo dược, muốn luyện chế đan dược, còn muốn an bài thức ăn cho ba người, có thể không khẩn trương sao?

Buổi sáng hôm nay, Dạ Khuynh Thành liền mang theo rổ trúc nhỏ của nàng bắt đầu một ngày thu thậpthảo dược.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua thật rừng cây, nhiều điểm phân tán trên người Khuynh Thành, nghịch ngợm tinh linh bàn chớp động, Khuynh Thành tóc đen như mực thả tự nhiên ở trên vai, dài đến thắt lưng, gió thổi mái tóc tung bay, tô thêm vô hạn thanh tú, dung nhan xuất trần của Khuynh Thành càng tăng thêm vài phần tiên khí.

Tiểu Huyết Long lười biếng nằm trên giỏ trúc của Khuynh Thành, huyết sắc long mâukhông chớp mắt nhìn Tiểu Khuynh Thành, mỗi ngày buổi sáng đều nhìn Khuynh Thành như vậy, đã muốn trở thành hưởng thụ lớn nhất của hắn.

"Long Diệp, ta đến bây giờ còn chưa có gặp qua phụ hoàngngươi, cũng chưa thấy qua những người khác trong tộc các ngươi, các ngươi đây là muốn ở tại phiến đại lục cả đời sao?" Khuynh Thành một bên hái thuốc một bên cùng Tiểu Huyết Long, cũng chính là Long Diệp, nhàn nhạt trò chuyện.

Ở nơi này cả đời sao? Ý tưởng này cũng không sai, chẳng qua --

Tiểu Long Diệp không khỏi suy nghĩ sâu xa, "Phụ hoàng ta ở trong tộc phải xử lý rất nhiều chuyện, hiện tại trong Long tộc chúng ta thực không yên ổn, xem mẫu hậu ta trúng độc sẽ biết, bất luận kẻ nào cũng không dám tin, cho nên phụ hoàng mới vận dụng truyền đại trận ( giống truyền tống trận) đem mẫu hậu đưa đến này phiến đại lục này." Long Diệp dừng một lúc tiếp tục nói: "Chỉ là chúng ta trở về sớm hay muộn, chuyện tìnhbên kia không thể không xử lý. Bất quá Khuynh Thành ngươi yên tâm, chúng ta có linh hồn khế ước, khẳng định là sẽ gặp lại."

Nguyên lai trên đại lục này linh hồn khế ước không phải thời khắc không được phân cách, trừ bỏ có linh hồn khế ước cùng một ít quan hệđặc thù bên ngoài, song phương có thể giống hai cái thân thể độc lập tồn tại.

Tiểu Long Diệp ở trong rổ trúc dày, quyển khởi long thân, mắt xẹt qua tinh quang nói: "Khuynh Thành, ngươi làm thức ăn quá ngon, chờ ta trở lại trong tộc, không có người làm tốt như vậy cho ta thì phải làm sao bây giờ?"

Quả nhiên là tiểu hài tử, tuy rằng tu vi mới ra sinh đã ở trên Khuynh Thành, nhưng là, tâm tính lại đúng là của trẻ mới sinh.

Khuynh Thành nhịn không được cười nói: "Yên tâm, từ giờ trở đi, ta sẽ hảo hảo dạy ngươi làm thức ăn. Nếu vạn nhất có một ngày các ngươi không thể không hồi Long tộc, cũng có thể làm thức ăn cho chính mình."

Tiểu Long Diệp chuyển động long thân, ở trong rổ trúc xoay vài vòng, vui vẻ tiếp tục ngủ. Một chút tâm sự cứ như vậy mà kết thúc, Khuynh Thành đã lấy được không ít thảo dược.

Lấy dược thảo xong, Khuynh Thành trở về phòng tiếp tục cố gắng luyện dược.

Luyện dược cũng là cái chuyện tình phi thường hao phí thời gian, đảo mắt một lúc, màn đêm đã buông xuống, toàn bộ rừng rậm yên lặng bên trong hoàng hôn.

Nhìn trong tay vừa luyện chế ra mấy lạp ích nguyên đan, Khuynh Thành tùy tay nuốt vào một viên, ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường trúc, tập trung tâm chí, nhắm hai mắt, cố gắng tu luyện.

Nửa đêm, vạn vật yên tĩnh, Tinh Nguyệt ( trăng sao) không ánh sáng, Khuynh Thành hai chân xếp bằng, vòng eo thẳng, hai mắt khép hờ, cảm thụ được linh khí trong không khí bốn phương tám hướng hội tụ trong thân thể chính mình, cuồn cuộn không ngừng, thẳng đến đan điền, đột nhiên trong lúc đó, Khuynh Thành cảm giác được trong đan điền cao thấp tả hữu như bài sơn đảo hải quay cuồng, chân khí như lưu thủy trong kỳ kinh bát mạch kịch liệt lăn lộn. Đan điền có cái lốc giống lốc xoáy, tham lam hút chân nguyên khí vĩnh không biết thoả mãn.

Lòng bàn chân chậm rãi dâng lên một cỗ tử khí (khí màu tím), tiếp theo cổ tử khí chậm rãi hướng lên trên lan tràn, thẳng đến khi tử khí này lan tràn quá đỉnh huyệt Bách Hội*. Cả người Khuynh Thành đều đắm chìm bên trong một mảnh tử quang.

* Huyệt Bách hội: Nằm ở trên đỉnh đầu

Tiểu Huyết Long đang cũng mở to hai tròng mắt lửa đỏ, bị cảnh trước mắt làm rung động. Khuynh Thành quả nhiên là kỳ tài quái thai, mới có ba năm, cư nhiên liền từ Lam huyễn chi cảnh phi thăng tới Tử huyễn chi cảnh.

Ba năm, Tiểu Huyết Long nhìn kỳ cảnhnày, ngưng mắt nhớ lại. Cùng Khuynh Thành ở cùng một chỗ đã ba năm, ba nămnày, thói quen mỗi buổi tối vụng trộm đi tới giừng trúc của Khuynh Thành, cũng có thói quen cắm chốt ở rổ dược của Khuynh Thành nghỉ ngơi, tựa hồ thói quen ở bên người Khuynh Thành im lặng nằmnhư vậy, giống một trẻ con mới ra sinh đối mẫu thân ỷ lại.

Làn da trắng tuyết của Khuynh Thành trong tử quang xung quanh, tóc đen dài giống hắc đoạn tùy ý vương lên trên vai, lông mi dày che đi hai tròng mắt hắc bạch phân minh, thanh thuần mang theo nhè nhẹ kiều mỵ, mềm mại đáng yêu lại có chứa vô hạn tươi mát.

Long Diệp ngơ ngác nhìn Khuynh Thành, thời gian lại một khắc đọng lại.

Một đêm dàinhư vậy, trời rốt cục sáng, Long Yên, cũng chính là Huyết Long, mẫu thân đại nhân của Long Diệp, cầm trong tay ngọc bàiđưa tin vội vàng chạy tới phòng Khuynh Thành.

"Khuynh Thành, Long tộc phát sinh đại sự, ta cùng Long Diệp phải lập tức đi qua, ngươi cùng Long Diệp là linh hồn khế ước, có chuyện gì chỉ cần trực tiếp dùng linh hồn đưa tin ( chắc là nói chuyện cùng nhau qua linh hồn) là được, chuyện quá khẩn cấp, chúng ta đi trước một bước, chờ sự tình xử lý tốt ta sẽ kêu Diệp Nhi đến cùng ngươi. Diệp nhi, ngươi mau sửa sang lại một chút, chúng ta lập tức rời đi." Long Yên vừa nói vừa giúp đỡ Long Diệp cùng nhau sửa sang lại hành trang, tất cả ném vào không gian giới chỉ.

Khuynh Thành thấy vậy, vội vàng hỗ trợ Long Diệp sửa sang đồ dùng gì đó.

Sửa sang lại không sai biệt lắm, Long Diệp nhìn Khuynh Thành, long mâu nồng đậm không muốn, vẫn cố ra vẻ thoải mái mà để ý tóc dài của Khuynh Thành. "Khuynh Thành, chờ ta xử lý xong chuyện tìnhtrong tộc, lập tức sẽ đi tìm ngươi, chờ ta --" Nói xong, cắn răng một cái, quay người, hướng ngoài phòng trúc đi đến.

Khuynh Thành, tạm thời biệt ly chỉ là vì lần sau gặp nhau tốt hơn. Đã sớm biết sẽ cómột ngày như vậy, chính là thật không ngờ cư nhiên sẽ đến sớm như vậy, mắt thấy ta cũng sắp hóa thành hình người, nhưng là, lại không kịp cho ngươi xem. Gặp lại, không biết nếu có một ngày như vậy, cho đến lúc đó, ta hóa thành hình người, ngươi có nhận rakhông, có thích không?

Long Diệp trong lòng mặc dù có vô số không cam lòng, nhưng là, hắn có thuộc loại của hắn trách nhiệm, mặc kệ cái gì chủng tộc, nếu là không có kia phân thuộc loại trách nhiệm của chính mình tâm, kia liền cùng cầm thú không khác. Đặc biệt đối với nam tính mà nói, trách nhiệm tâm lại nam tính thứ hai sinh mệnh.

Khuynh Thành không nói gì nhìn theo Huyết Long mẫu tử rời đi, nàng biết, giờ phút này, nói giữ lại đều không hề có ý nghĩa, không bằng đem lời nói đặt trong lòng, lưu đến ngày gặp lại đi.

Đem tất cả không tha chôn sâu vào đáy lòng, Khuynh Thành tiếp tục trong rừng rậm phong phú sống. Nếu mẫu tử này chưa bao giờ xuất hiện, chính là chỗ sâu nhất trong đáy lòng kia sẽ tiếp tục thản nhiên vướng bận, đối với dị thế này, không hề giống với thời điểm vừa xuyên qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.