Chí Tôn Khuynh Thanh

Chương 7: Chương 7: Số mệnh gặp nhau




Sáng sớm dương quang lười biếng chiếu khắp Vụ Nguyệt rừng rậm, ánh mặt trời chiếu xuốnggiọt sương tạo ra thất thải quang mang, rạng rỡ sinh huy, ánh mặt trời xua tan sương mù, cũng làm tỉnh lại nhóm điểu thú sống trong Vụ Nguyệt rừng rậm, thanh âm líu ríu như hòavào toàn bộ rừng rậm.

Khuynh Thành thời gian này rất bận rộn thu thập dược thảo, bởi vì ngoại công vẫn đưa tin cho nàng, gần nhất lại dùng ngọc bài đưa tin thường xuyên thúc giục nàng về nhà, nàng tính đem toàn bộ không gian giới chỉ đều lấp đầy sau đó thu thập bọc hành lý về với ngoại công. Không gian giới chỉ này chủ yếu cũng là thu thập một ít ma thú tinh hạch cùng kì trân dị thảo cộng thêm một ít khoáng thạch trân quý.

Không gian giới chỉ là này ở dị thế có vẻ trân quý , bình thường chỉ cónhân tài trong quý tộc mới có được, Tiểu Khuynh Thành còn có một cái, đại khái cũng hơn mười m², là bảo vật phi thường khó có được, đủ thấy ngoại công đối với Tiểu Khuynh Thành yêu thương.

Vị trí hiện tại của Khuynh Thành có vẻ trung tâm của Vụ Nguyệt rừng rậm. Vụ Nguyệt rừng rậm trung tâm này, cũng không phải là thường nhân có khả năng tiến vào. Nơi này trừ bỏ chút cao cấp ma thú, nhân loại rất ít, cũng bởi vậy lưu lại trạng thái nguyên thủy hoàn mỹ nhất, bảo vật trân quý bên trong nhiều giống như sao trời, Khuynh Thành thu thập không cũng duyệt hồ.

Buổi sáng sớm, Khuynh Thành bắt đầu đi thu thập bảo bối trong rừng rậm.

"Không cho phép tới gần ta, ngươi đi mau!" Một giọng nam tử réo rắt cũng không mất uy nghiêm trong rừng rậm vang lên.

"Ly ca ca, ngươi không cần thương tổn chính mình, theo ta trở về đi!" Nữ tử đau khổ cầu xin.

Khuynh Thành đi qua xem thử, chỉ thấy một tuyệt sắc nam tử cầm trên tay chủy thủ, chủy thủ còn máu tươi không ngừng rơi xuống đất, mà trên người tuyệt sắc nam tửnày rõ ràng có thể thấy được máu chảy đầm đìa trên miệng vết thương. Nam tử dáng người thon dài, hai tròng mắt lạnh lùng che kín màu đỏkhả nghi. Trên mặttrắng nõn tinh thuần cũng là che kín mây đỏ.

Khuynh Thànhtinh thông y thuật vừa thấy là biết nam tử này trúng mị dược, vốn định làm bộ như cái gì cũng chưa nhìn thấy tiếp tục lấy dược vật. Nhưng trong lòng vẫn là bị hai tròng mắt lạnh lùng kiên nghị kia rung động, đi vào thế giới này, Khuynh Thành cảm thấy chính mình đã có điểm không giống chính mình, thường xuyên bị cảm động.

Xem tình thế này mị dược nhất định là do nữ tử này hạ, lại không lường trước đến nam tử cư nhiên thà rằng lựa chọn thương tổn chính mình cũng muốn bảo trụ trong sạch. Khuynh Thành không khỏi có điểm bội phục người nam tử này, bình thường trong sạchđối với nữ tử mà nói luôn yêu cầu nghiêm khắc, mà nam tử, có lẽ chẳng ai để hai chữ này trong đầu đâu. Liền nể phục hắn thà bị thương cũng giữ mình trong sạch, hôm nay, Khuynh Thành quyết định ra tay quản phiền phức lần này.

Chậm rãi theo cây cối đi ra, nắng sớm đemdáng người tuyệt sắc của Khuynh Thành chiếu sáng làm cho người ta không thể đến gần. Nga Mi đạm tảo*, hai tròng mắt hắc bạch phân minh, môi đỏ mềm mại nở nang hơi hơi nhếch lên, da thịt trắng tuyết ẩn ẩn phấn hồng.

* Trên GG viết là lông mày tô sơ

Hai người trong rừng cây, ngơ ngác nhìn Khuynh Thành như thiên tiên hạ phàm, không biết rốt cuộc là nhân hay là tiên.

Khuynh Thành chậm rãi đi đến bên cạnh nam tử bị thương, vươn hai tay, đỡ lấy nam tử.

"Nếu không muốn đi cùng nàng, vậy đi theo ta đi!" Không có nhiều lời vô nghĩa, vừa nói vừa giúp đỡ nam tử rời khỏi nơi này.

"Ngươi, ngươi là ai? Ly ca ca sao có thể tùy tùy tiện liền cùng người chạy!" Hồng y nữ tử sợ ngây người, chưa thấy qua người kiêu ngạo như vậy.

"Nếu như vậy liền để hắn đổ máu đến chết đi, ngươi có thể ngăn cản thử." Khuynh Thành lười nhiều lời, giúp đỡ nam tử, thẳng mình đi về phía trước.

Tử Ly hơi giật mình nhìn Khuynh Thành, hắn không dễ dàng tin tưởng người khác liền cứ như vậy đi theo Khuynh Thành, không có lý do, hắn chính là tin tưởng Khuynh Thành sẽ không hại hắn.

"Ngươi này làm sao có thể không biết xấu hổ như vậy, còn không mau mau thả Ly ca ca ra! Ly ca ca, ngươi trăm ngàn không cần đi, ngươi trúng mị độc, không có nữ tử hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ngươi vẫn là theo ta trở về đi! Ngươi cùng nam tử đi là không thể giải độc nha!" Nữ tử nóng nảy, cắn chặt môi đỏ mọng, đôi môi bị cắn đến xuất huyết, nàng chính là không rõ, Ly ca ca làm sao có thể đối với nàng như vậy, thà rằng tử (chết) cũng không cần nàng, nàng rốt cuộc có chỗ nào không tốt!? Nàng Hồ Mị Nhi nói như thế nào cũng là Hồ tộc đệ nhất mỹ nữ, bị cự tuyệttrước mặt mọi người còn chưa tính, hiện tại cư nhiên ngay cả hạ mị dược cũng không làm gì được Tử hồ ly, nàng làm sao có thể diện gặp mọi người a.

Nhưng là, Tử Ly cùng Khuynh Thành đều như không có nghe thấy lời của nàng, vẫn nhằm thẳng phía trước mà đi.

Hồng y nữ tử ngôn ngữ đều không nói, hai tay vừa lật, một Liễu diệp loan đao (đao hình lá liễu)lấytốc độ sét đánh không kịp bưng tai hướng Khuynh Thành bay đi, Khuynh Thành hai tay áo vung lên, cũng không quay đầu lại liền cải biến phương hướngphi đao, phi đao thẳng tắp hướng hồng y nữ tử bay đến.

Hồng y nữ tử nhún một cái, hiểm hiểm địa tránh đi loan đao, song chưởng tề phiên, thúc dục chân khí, một cỗ sương mù màu xanh chậm rãi ngưng tụ thành cầu, hướng Khuynh Thành bay tới, Khuynh Thành xem nam tử kia cũng sắp ngất đến nơi, lười đánh lại, trực tiếp ôm lấy nam tử, thi triển lăng ba vi bộ, thẳng đến tiểu trúc ốc.

Vừa đến tiểu trúc ốc, Khuynh Thành đầu tiên nhẹ nhàng đem nam tử đặt ở trên giường trúc, dùng băng gạcsạch sẽ băng bó miệng vết thương trên người nam tử, sau đó trên da thịt tuyết nộn của chính mình nhẹ nhàng hóa thành một đạo lỗ hổng, dùng máu tươichính mình cấp nam tử uống, nam tử mị độc đã muốn vào tâm mạch, nếu không phải máu Khuynh Thành có thể giải thiên hạ kì độc, thì có là Đại La thần tiên cũng cứu không được.

Uy máu tươi xong, Khuynh Thành dùng băng gạc tùy tiện băng bó cho chính mình một chút, lập tức lại xuất ra một loạt kim châm cứu tinh xảo, dùng kim châm cứu cắm vào huyệt đạo quan trọng của nam tử. Lại từ trong không gian giới chỉ trung xuất ra Ích nguyên đan uy nam tử uống.

Nâng dậy nam tử, Khuynh Thành dùng song chưởng đánh vào Mệnh Kỳ môn của nam tử , đem chân khí chậm rãi đưa vào trong cơ thể nam tử. Khuynh Thành từ sau khi dùng Hỏa Phượng tinh quả, chân khí liền cùng người thường không giống nhau, có thể khống chế tất cả các loại độc vật. Lúc trước thời điểm giúp Long Yên đỡ đẻ cũng là đem chân khí truyển vào cơ thể Long Yên, Long Yên mới có thể thuận lợi sinh sản.

Thời gian bận rộn lặng yên trôi qua, nam tử được Khuynh Thành trị liệu rất nhanh khôi phục.

Cùng nói chuyện với nhau, Khuynh Thành hiểu biết đại khái tình huống của nam tử .

Nam tử không phải là nhân loại, mà loài phi thường hiếm thấy cửu vĩ Tử hồ, chính là Tử hồ tộc Thái tử điện hạ. Đều nói hồ ly yêu mị, nhưng là Tử hồ trước mắt thật là thật là ngoài dự kiến. Nhưng lại tìm không ra một chút khí chất yêu mị dụ dỗ. Từ đầu đến chân, tươi mát hợp lòng người, liền ngay cả hai tròng mắt hẹp dàimàu tím , cũng là mâu quang mát lạnh như cam tuyền.

Khí chấtthanh nhã tinh thuần, ở Hồ tộc cực vì hiếm thấy, cho nên có danh hiệu Hồ tộc đệ nhất mỹ nam.

Hỏa Hồ tộc Hồ Mị Nhi, diễm lệ yêu mị, đã sớm đối Tử hồ thèm nhỏ dãi ba thước, nhiều lần thổ lộ bị cự tuyệt, nên giở thủ đoạnhạ tam lạn.

Nguyên bản thủ đoạn hạ tam lạn này là không có khả năng thành công. Chính là cha mẹ Tử hồ, cũng chính là Hồ Vương cùng Hồ Hậu, gặp con vẫn thanh tâm quả dục, cảm thấy sốt ruột, giúp đỡ cùng nhau thiết kế Tử hồ, thử hỏi trong thiên hạ lại có người nào sẽ đi hoài nghi phụ mẫu của chính mình đâu? Chờ Tử hồ phát hiện, mị độc đã muốn phát tác.

Hồ Mị Nhi vốn nghĩ đến đây là tuyệt đối là dễ như trở bàn tay, ai biết Tử hồ thà chết chứ không chịu khuất phục, còn phát cuồng thoát đi khỏi Hồ tộc, Hồ Mị Nhi một đường đuổi theo, cũng không lường trước cư nhiên ngộ gặp Khuynh Thành.

Tử Ly tà tà dựa vào nệm, nâng mắt nhìn Khuynh Thành vội vàng hầm dược, trong lòng tràn ngập cảm kích, cũng tràn ngập rung động. Vốn nghĩ hắn hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Hắn biết rõ chính mình, cho tới bây giờ hắn là một người thanh tâm quả dục, không có tình cảm, đối nữ nhân lại tránh như tránh tà. Lần này trúng mị dược, nếu không phải gặp Khuynh Thành, thì hắn sẽ bị nữ nhân làm bẩn trong sạch, người hắn thà rằng lựa chọn tử vong.

Hắn thích cuộc sống thanh tịnh chân thành tha thiết, Hồ tộc có trứ danh là giảo hoạt, đặc biệt là nữ nhân Hồ tộc, xem ngươi lừa ta gạt, Tử Ly thầm nghĩ rời xa này hết thảy, một người tự do tự tại du lịch thiên hạ.

Vốn nghĩ đến loại mị dược trừ bỏ nam nữ ân ái ( là cái khụ khụ ấy), tuyệt không có phương thức cứu trị, cũng chính vì như vậy, Tử Ly nghĩ mệnh số của hắn đã hết. Nhưng ai biết cư nhiên còn có phương thức cứu trị, hơn nữa cứu trị xong một chút ít dư độc cũng không tồn tại.

Khuynh Thành, ngươi thật sự là cứu tinhcủa ta .

Nếu như vậy cả đời ta liền đi theo ngươi, kia có lẽ đó hạnh phúc lớn nhất của Tử Ly.

Tử Lychưa bao giờ có tình cảm ỷ lại đối với ai, lần đầu tiên, đối với nhân loại là Khuynh Thành sinh ra mãnh liệt ỷ lại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.