Chuyển ngữ: Nuy
****
“Đây là xảy ra chuyện gì?” Sĩ quan dẫn đầu hơi nhướng mày, lớn tiếng hỏi,
khí trời hôm nay có chút quỷ dị, nếu như thuyền vẫn lắc lư như vậy, sẽ
làm lòng mấy người may mắn sống sót mới lên thuyền sinh ra dị động, coi
như bây giờ không có sao, nhưng không bao lâu nữa cũng sẽ có chuyện!
“Báo cáo trưởng quan, một phần nguyên nhân làm thuyền lắc lư hiện tại chính
là bởi vì sóng gió quá lớn, mà một phần nguyên nhân khác vẫn còn trong
thời gian điều tra.” Bởi vì câu hỏi của trưởng quan, một người lính lập
tức bước ra khỏi hàng, dùng thời gian ngắn nhất mà trả lời vấn đề của sĩ quan, nhưng lại không thể trấn an nhân tâm của mọi người ở đây!
Từ trước tới nay, uy lực lớn mạnh của tự nhiên đều không làm cho bất cứ
người nào khinh thường, hiện tại các cô đi đường thủy, vì sóng quá lớn
mà thuyền có thể tùy thời lật ngã, cho nên mới nói, chỉ cần không cẩn
thận, các cô cũng có thể mất mạng, như vậy có bao nhiêu người không sợ?
Trong lúc nhất thời, không khí trên thuyền có chút hít thở không thông, mà
mặc dù Sở Thanh không sợ, nhưng vẫn có chút bận tâm, cô khác với những
quân nhân (*người thuộc quân đội) đó, rõ ràng cảm thấy dưới thuyền không ổn, thuyền lắc lư lợi hại như vậy, một trong các nguyên nhân dẫn đến
chính là có không ít vật thể có sinh mạng đang dùng sức đụng vào đáy và
thân thuyền, hơn nữa hình như lực lượng của các vật thể sinh mạng kia
không kém!
“Các người nên cẩn thận một chút, dưới thuyền có đồ
(*đồ vật này nọ)!” Âm thanh của Sở Thanh vang lên trong đầu mấy người,
làm cho họ cảnh giác lên, mặc dù không biết dưới thuyền có thứ gì, nhưng nếu A Thanh đã nói vậy, như vậy sẽ hiểu ngay là có nguy hiểm đang tới,
để cho bọn họ cẩn thận một chút.
Mà sau khi truyền âm của Sở
Thanh chấm dứt, quân nhân mới vừa báo cáo đó một lần nữa chạy tới bên
cạnh sĩ quan, một mực cung kính nói: “Báo cáo trưởng quan, mới vừa tra
rõ một nguyên nhân khác, dưới đáy thuyền có một lượng lớn cá đang công
kích thân thuyền, tựa hồ muốn đục thủng thân thuyền của chúng ta!”
Những con cá kia hoàn toàn là liều mạng đụng vào thân thuyền, nếu không phải
thân thuyền làm từ mấy tấm thép dày, đoán chừng hôm nay thuyền của bọn
họ sẽ phải chìm rồi!
“Cá? Chẳng lẽ là thú biến dị?” Sở Nghiên vẫn luôn không lên tiếng, lúc này lại nhỏ giọng thì thầm, trong giọng nói
còn mang theo tia sợ hãi rõ rệt: “Trưởng….Trưởng quan, có phải là thú
biến dị hay không? Chính là mấy con thú biến dị hay xuất hiện trong mấy
bộ phim về tận thế đấy?”
Âm thanh của Sở Nghiên mang theo tia run rẩy, hiển nhiên là bị tưởng tượng của mình hù dọa, cả thân thể đều run
lên, chẳng qua là mọi người không biết, thân thể Sở Nghiên run lên cũng
không phải hoàn toàn vì sợ hãi, mà là bởi vì quá hưng phấn đi!
Đúng vậy! Chính là hưng phấn!
Hôm nay thú biến dị xuất hiện là cho Sở Nghiên vô cùng hưng phấn, cô biết
cơ hội diệt trừ Sở Thanh cuối cùng cũng đã tới, mặc dù Sở Thanh rất lợi
hại, nhưng dù lợi hại thế nào cũng chỉ là loài người, chỉ cần lúc nó
chiến đấu dùng một chút công kích dị năng hệ tinh thần vào đại não của
nó, thì sau khi nó rớt xuống nước, nhất định sẽ táng thân trong miệng
cá, dù sao loài người khi ở dưới nước cũng không thể mạnh hơn loại cá,
hơn nữa những con có biến dị kia được người đời sau gọi là “Thực nhân
ngư (*cá ăn thịt người)“!
“Xin vị tiểu thư này yên tâm, tình
huống như thế, căn cứ đã sớm nghĩ tới, cho nên chiếc thuyền này là đặc
chế, coi như bị công kích cũng sẽ không vì vậy mà chìm, chúng ta nhất
định sẽ an toàn tới thành phố B.” Sĩ quan an ủi như vậy làm cho không ít người ở đây yên tâm một chút, yêu cầu của các cô không nhiều lắm, yêu
cầu duy nhất chính là an toàn, còn sống, chỉ cần có thể sống sót tới
được thành phố B, những thứ khác đều không phải vấn đề lớn!
Chẳng qua, hiển nhiên là vị sĩ quan này có chút coi trọng chiếc thuyền rồi,
dưới sự công kích không ngừng của cá biến dị, thân thuyền mơ hồ lộ ra
những vết nứt nguy hiểm, hơn nữa có không ít con cá đã nhảy khỏi mặt
nước, nhảy lên tới thuyền, một con rồi lại một con đến gần đám người,
hàm răng bén nhọn làm cho mọi người đều thấy lạnh cả xương sống, nếu như thật sự bị cắn vào cổ, đoán chừng sẽ tuyệt mạng tại chỗ ngay lập tức!
Lúc một con cá ở vùng phụ cận nhảy về phía một người may mắn sống sót, tất
cả mọi người đều nhắm mắt lại, cảm thấy chạy trời không khỏi nắng, sau
đó tiếng thét chói tai trong tưởng tượng không có vang lên, mà tiếng dội lại chính là tiếng phốc trầm muộn, lúc mọi người mở mắt ra thì thấy một thanh niên lạnh nhạt đạp xuống con cá vẫn đang cố sức giãy dụa, mắt
lạnh nhìn con cá kia, cuối cùng thì nó cũng tắt thở dưới chân của cậu ta (*Sở Thanh- [!]).
Giờ khắc này, mặc dù mặt trời đang bị che lại, nhưng người ở đây đều thấy được ánh sáng vạn trượng (*cao ngất) từ
người của SỞ Thanh.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Sở Nghiên xanh mét, bất quá sau một khắc lại có chút hòa hoãn.
Hiện tại Sở Thanh biểu hiện càng tốt, thì cuối cùng người được lợi nhiều
nhất vẫn sẽ là cô, hôm nay Sở Thanh nhất định sẽ phải chết ở chỗ này,
chỉ cần thu mua người bên cạnh của nó, làm cho các cô thừa nhận mình là
chị ruột của Sở Thanh, như vậy người sùng bái SỞ Thanh sẽ quy thuận cô,
đây là chuyện tốt nha!
“Không phải trên thuyền có không ít người
dị năng sao? Cùng giết lên đi.” Nói xong câu này, Sở Thanh đứng bên mạn
thuyền, ánh mắt kiên định nhìn mọi người, sau đó, lúc có cá muốn nhảy
lên thuyền, thì có mấy mũi tên nước bắn ra, đâm thủng con cá kia, cá
biến dị chết rơi xuống nước, bị đồng bạn trong nước cắn xé.
Nhìn
qua một màn này, mặc dù vô cùng kinh khủng, nhưng trong mắt mấy người
may mắn sống sót lại là vô cùng phấn chấn lòng người, trong lúc nhất
thời, tất cả người có dị năng đều đi đến bên cạnh mạn thuyền, vận dụng
dị năng mình có thể tưởng tượng ra, đánh rớt hết mấy con cá sắp nhảy lên thuyền.
Mà Sở Nghiên thì lại đang nghĩ cách lấy dị năng của mình đánh lén Sở Thanh, nhưng lại phát hiện bất kể mình làm gì đều không có
hiệu quả nào, điều này là cho cô vô cùng tức giận, nhưng ngay lập tức
không biết tại sao, đại não của cô đột nhiên đau đớn, cả người đều mơ mơ hồ hồ.
“A Thanh, cẩn thận!” Đột nhiên gầm lên một cách giận dữ,
là cho thần trí của Sở Nghiên quay lại, nhưng hiện tại cô đang ở tư thế
hai tay giơ lên, đứng ngay tại vị trí Sở Thanh đứng.
Này…Đây là chuyện gì xảy ra?!
Theo bản năng nhìn về phía mạn thuyền, trong nháy mắt giao ánh mắt với SỞ
Thanh, cô thấy được Sở Thanh cao cao tại thượng mà nhếch miệng lên, sau
đó đôi môi của Sở Thanh khẽ nhúc nhích, không tiếng động nói ra hai chữ.
Cám ơn!
Đáng chết, cô bị gài bẫy, căn bản cũng không phải là cô tự nguyện đẩy Sở
Thanh xuống, mà là bị người khác dùng dị năng hệ tinh thần khống chế cơ
thể đẩy Sở Thanh xuống nước, mà Sở Thanh nhất định là không phải không
thể rời khỏi, nên trước khi nó đi còn hung hăng đào một cái hố cho mình!
Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!
Bất kể hôm nay Sở Nghiên có tức giận như thế nào, cũng không thể tự biện
giải cho chính mình, chẳng lẽ cô còn có thể nói mình bị người nào đó
dùng kỹ năng hệ tinh thần khống chế thân thể của cô để đẩy Sở Thanh
xuống nước sao?
Đừng bảo người khác sẽ không tin, ngay cả chính
cô cũng sẽ không tin, người ở đây đều là lần đầu gặp mặt, ai sẽ đi hại
Sở Thanh chứ, người duy nhất có thể hại SỞ Thanh chính là cô – kẻ từng
muốn tìm cách hại chết Sở Thanh!
“Sở Nghiên, cô đáng chết!” Lúc
Sở Nghiên còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, thì một bàn tay lớn đã bóp ngay cổ của cô, còn Sở ba muốn cứu con gái của mình thì bị Mộ Hi
ngăn lại, về phần Lục Trạch….Anh căn bản cũng không muốn đi cứu Sở
Nghiên, thậm chí trong mắt cũng lóe lên sát ý rõ rệt, loại cảm giác đó
giống như hận không thể bầm thây cô thành vạn đoạn!
__________________
[!] Nuy cũng không nhớ là đã nói qua chỗ này hay chưa nữa, nếu đã có nói
rồi thì cũng xin giải thích lại chỗ này: Vì vẻ hình tượng bề ngoài của
Sở Thanh cho tới tận bây giờ (đa phần là sẽ đến hơn nửa truyện) vẫn là
con trai, nên khi mới gặp mặt, mọi người đều lầm tưởng cô là “con trai”, do vậy sẽ tùy hoàn cảnh, tùy chỗ mà Nuy sẽ dùng “cậu ta”, “anh
ta”..vv.. Cho nên các bạn cũng không nên thắc mắc là tại sao nói về Sở
Thanh lại dùng từ xưng hô nói về con trai như vậy nha :]]