- Những sĩ tốt này, cũng không làm ảnh hưởng tới đại cục. Sớm muốn gì
cũng biến thành quỷ dưới lưỡi đao của quân ta, hoặc là sẽ trở thành tù
binh.
Cuồng Nho Tướng Quân coi thường những người này không hề động thủ, mở miệng cho đi.
Quân lệnh như núi, Sở Vân ra lệnh một tiếng, toàn bộ hạm đội cấp tốc rời xa, rất nhanh đã biến mất khỏi nơi này.
- Ngươi biết vì sao ta buông tha cho bọn chúng không? Đây chính là vì
ngươi là một thống soái tốt, có thể có binh sĩ tốt. Ta thực không muốn
động thủ với bọn họ, để rời đi như vậy, chỉ cần ngươi có thể tiếp được
ta ba chiêu, ta cũng cho ngươi rời đi. Nếu không chống đỡ nổi, phải chủ
động đầu hàng, ngươi nghĩ sao?
Khẩu khí của Cuồng Nho Tướng Quân
trở nên rất lợi hại, một một câu một từ đều làm tan rã ý chí chiến đấu
của Sở Vân. Nếu như Sở Vân không có ký ức của kiếp trước, ý chí kiên
định, cũng đã sớm buông tay đầu hàng.
- Ba chiêu? Có thể, chỉ là
ta xuất ra ba chiêu, nếu như ngươi có thể chống đỡ được, nhưng Kiếp Yêu
không có bị thương, ta sẽ chủ động đầu hàng. Nếu như bị thương, ta sẽ
rời đi, ngươi nghĩ sao?
Sở Vân nói.
- Ha ha ha! Ngươi đã quá coi thường uy lực của Kiếp Yêu. Chỉ dựa vào tám đầu Linh Yêu của ngươi, thi triển Đạo Pháp Hồng Lưu?
Cuồng Nho Tướng Quân lắc đầu, hắn tường tận cảnh báo với Sở Vân. Ngữ khí rất ung dung.
- Ta đứng trên con thuyền này, không cần nói đến việc ngươi đánh ta bị
thương, chỉ cần khiến ta di chuyển nửa tấc, chính là ngươi thắng. Ngươi
có thể tự ý rời đi, ta tuyệt đối không gây khó dễ.
- Được, hãy xem Đạo Pháp Hồng Lưu của ta!
Hai mắt Sở Vân chợt lóe ra thần không, không chút do dự, bay thẳng lên trời.
Tiếng tiêu vang lên, tám đầu Linh Yêu hợp thành Bát Quái Trận, lại lần nữa thi triển Đạo Pháp Hồng Lưu.
Nước lũ rửa sạch thiên địa, xen vào đó là tiếng nổ long trời nở đất, giống
như trời cao sụp đổ, Thiên Hà trút xuống, ầm ầm đánh về phía Cuồng Nho
Tướng Quân.
- Rõ ràng tám đầu Linh Yêu đều đạt tu vi đỉnh phong.
Khó trách ngươi tự tin như vậy. Chỉ có điều... Vô ích thôi. Bát Thiên
Thanh Sơn Bút?
- Chủ nhân, ta vẫn luôn ở đây.
Một lão nhân khô gầy vẫn luôn đứng sau lưng Cuồng Nho Tướng Quân, lần đầu tiên mở
miệng nói. Thanh âm của hắn trầm thấp, thế nhưng lại vang vọng khắp
thiên địa!
Theo Kiếp Yêu xuất hiện, một luồng lục quang hình cầu, xuất hiện không tiếng động, bao phủ xung quanh con thuyền.
Đạo Pháp Hồng Lưu trút xuống, đánh vào lớp lục quang mỏng manh, thế nhưng
không thể tiến thêm được nữa, ngược lại bị bắn ra xa, toàn bộ đều đổ
xuống biển.
Nước biển gặp hại, ngoài mặt chu vi khoảng ba trăm
dặm, đều bị đánh ầm một tiếng toàn bộ thay đổi. Trên mặt biển hình thành một hố sâu bán kính lên tới một trăm trượng.
Thuyền nhỏ dưới sự
bảo vệ của lục quang, quả thực vẫn đứng yên tại chỗ. Trôi nổi giữa Đạo
Pháp Hồng Lưu, không hề dao động khiến cho kẻ khác phải tuyệt vọng.
- Đây chính là thực lực của Kiếp Yêu sao?
Sắc mặt Sở Vân trầm xuống, Đạo Pháp Hồng Lưu này là sát chiêu hắn dựa vào
đặc tính của Thiên Hồ mà sáng tạo ra, lần đầu tiên bị thất bại, không
thấy bất cứ hiệu quả gì.
- Vốn muốn giữ lại con bài chưa lật này, xem ra không thể giữ lại được.
Sở Vân cắn răng, gọi ra hai thanh Linh Yêu kiếm đoạt được của Yến Đông Lưu.
Hắn xuất ra binh khí, trong đó có rất nhiều bảo kiếm. Tất cả đều là hắn thu được trên chiến trường, tuy rằng không có Linh Yêu kiếm, nhưng mà có
hơn tám Đại Yêu kiếm, hơn nữa còn có hơn ba trăm Tiểu Yêu kiếm.
“Yến Đông Lưu chỉ cần một thanh Linh Yêu kiếm, có thể hóa giải Bát Quái
Trận. Dùng một thanh Linh Yêu kiếm thống lĩnh gần sáu trăm binh Tiểu Yêu kiếm, có thể áp chế được Đạo Pháp Hồng Lưu. Lúc này, ta có kiếm trong
tay, tất cả đều bạo phát, thi triển đạo
pháp Kiếm Bộc, không biết uy lực sẽ mạnh như thế nào?”
Sở Vân liếm môi, trong lòng vô cùng kỳ vọng. Hắn dựa theo đạo pháp Kiếm
Bộc, ngay lập tức suy nghĩ phải làm thế nào để môn đạo pháp thần thông
này được sử dụng hiệu quả nhất. Hiện tại có đối tượng thử nghiệm tốt như vậy, đương nhiên hắn cầu còn không được.
- Chiêu thứ nhất đã
qua. Tiểu Bá Vương, nếu như ngươi là người hiểu biết, hoàn toàn có thể
sớm thu tay lại... Ách! Đây chính là đạo pháp Kiếm Bộc!
Cuồng Nho Tướng Quân còn chưa nói dứt lời, bỗng nhiên thốt lên một tiếng kinh hãi.
Hắn kinh ngạc khi trông thấy kiếm quang bao phủ thiên địa, trải dài vô tận. Kiếm quang giống như biển lớn, trút xuống đầu hắn.
Không có ngôn từ nào có thể miêu tả được một kích này.
Trong lúc đó, khắp nơi đều là kiếm quang. Kiếm quang kéo dài vô tận, dời núi
lấp biển, tung hoành ngang dọc, phá hủy thiên địa, quét sạch sinh linh,
tẩy sạch trần tục.