- Ngươi muốn tìm đến cái chết!
Hai mắt Sở Vân nheo lại giống như đang ngủ, giọng nói như sấm, làm ra vẻ khinh thường.
Võ tướng kia giận tím mặt, chỉ thương thẳng vào Sở Vân, gào thét:
- Tiểu tử kiêu ngạo kia, đừng có coi thường ta. Ta chính là đại tướng Thủy gia Võ Bi Cự... A!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh!
Bỗng nhiên hai mắt Sở vừa mở ra, đồng thời thúc dục Tật Phong Kính Thảo Hài, Hồng Yêu không màu, thân hình giống như tia lửa điện! Túy Tuyết Đao
giống như cầu vồng giữa trời, nhanh như thiểm địa, quét qua một cái đánh trúng vào võ tướng kia.
Nhất thời võ tướng kia kêu lên thảm
thiết, tiếp đến thân thể đứt thành hai mảnh bay lên không trung, máu
thịt bắn tung tóe. Sau đó phịch một tiếng, từ trên cao rơi xuống đập vào mặt biển.
Nhanh!
Quá nhanh.
Từ lúc Sở Vân chọc tức đối phương, cho đến khi bất ngờ trảm tướng địch, toàn bộ quá trình chỉ trong ba lần hít vào thở ra.
Trong chốc lát, võ tướng có chiến lực cấp Linh Yêu lần đầu tiên xuất hiện
trên chiến đã bỏ mạng. Mà Sở Vân lại đột nhiên biết mất giữa không
trung, khi hắn xuất hiện đã tới sau lưng Phương Hồng.
- Phương Hồng!
Hắn bất ngờ hét lớn một tiếng, giống như sấm nổ bên tai đối phương.
Rốt cục Phương Hồng là đại tướng thành danh đã lâu, đang đánh cùng Hoa Anh, bỗng nhiên nghe thấy tiếng Sở Vân ở phía sau lưng hét lớn, nhất thời
toàn thân rung lên. Cảm nhận được nguy hiểm bao phủ toàn thân hắn.
Kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã cứu mạng hắn. Bấy giờ trước sự sống và
cái chết, hắn không cần suy nghĩ, lập tức vung tay lại phía sau, Kim
Đồng Oanh Thiên Chùy hung hăng đánh trúng Túy Tuyết Đao.
Ầm!
Một tiếng nổ mãnh liệt rung chuyển trời đất, một thanh Oanh Thiên Chùy văng ra, Phương Hồng vội vã nắm lấy thanh còn lại, thúc dục một môn đạo
pháp, thân thể xoay tròn điên cuồng vùng vẫy, chuy ảnh bay lượn, công
thủ vẹn toàn.
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú, Sở Vân
cũng tương tự như vậy. Một kích không trúng liền lui về phía sau, tránh
né Phương Hồng phản kích điên cuồng.
- Hãy đón một đao nữa của ta!
Sở Vân lại lần nữa quát lớn, thúc dục đạo pháp Tăng Quang Thiểm Thải và
đạo pháp tăng phúc Tuyết Nha. Túy Tuyết Đao bành trướng lớn như ván tấm, mãnh liệt đánh vào chùy ảnh u ám.
Phịch một tiếng trầm mặc,
Phương Hồng giống như đạn pháo từ trên cao rơi xuống. Tiếp đến đập xuống khoang thuyền địch ầm một tiếng, sống chết không rõ.
Hoa Anh tận mắt trông thấy cảnh tượng này, khóe mắt liền co rúm lại.
Đây không phải là bổ chém mà là chụp. Trực tiếp chụp lấy Phương Hồng.
Từ trận đánh thất tinh tuyệt sát trận, Sở Vân đã thu hoạch được lượng yêu
tinh rất lớn. Sau khi tiêu hóa, ba đầu yêu vật Túy Tuyết Đao, Thiên Hồ,
Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi đã tăng tới hơn 1900 năm tu vi. Chỉ kém một
bước nữa, đạt tới cảnh giới Kiếp Yêu.
Đồng thời năm đầu Linh Yêu
Tật Phong Kính Thảo Hài, Mệnh Tuyền Ngọc Tỷ, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, Hồng Yêu không màu, Cụ Phong Cung trung bình cũng đạt khoảng chừng 1800 năm tu vi.
Hiện tại chiến lực của hắn đã được đề thăng tới mức
vô tiền khoáng hậu. Lúc này nếu như thất tinh tuyệt sát trận xuất hiện
thêm một lần nữa, thậm chí hắn cũng không phải dùng đến Bát Quái Trận,
mà chỉ cần dựa vào 8 yêu vật trong tay là có thể trực tiếp chém địch phá trận.
Tăng Quang Thiểm Thải Đại Long Văn!
Sở Vân từ trên
cao nhìn xuống, huy đao mạnh mẽ chém tới. Trong tiếng long rống, đao khí sáng như tuyết tạo thành đầu long, trực tiếp đánh xuống. Ầm một tiếng,
Chiến hạm phía dưới liền vỡ vụn.
Phương Hồn vống đã hôn mê, cho nên đao khí Đại Long Văn từ trên trời giáng xuống, lập tức xé rách thân thể hắn thành từng mảnh.
Ngay cả khi Sở Vân chém hai tướng, cũng không hề buông xuôi. Hắn hiên ngang
đứng trên không trung, mắt như điện xạ, lại nhắm về phía người chỉ huy
kỵ binh Tiễn Ngư. Chính là võ tướng quân địch Dạ Phong đang chiến đấu
cùng Vương Trạch Long.
- Ngươi, cũng đến nếm thử lợi hại Túy Tuyết Đao của ta chứ!
Hắn mở miệng khiêu chiến.
Ngay tức khắc, toàn thân Dạ Phong run lên lẩy bẩy, một luồng khí lạnh thấu
xương từ sâu trong đáy lòng hắn bốc lên. Hắn ấm ức không đáp lại, binh
khí trong tay nhoáng lên, lập tức buống tha Vương Trạch Long thay đổi
phương hướng, thúc ngựa chạy đi.
Sở Vân đang định truy sát, bỗng nhiên từ phía sau lưng gầm lên hai tiếng.
- Tiểu Bá Vương chớ có càn rỡ. Có Trương Ẩn ta ở đây!
- Oa nha nha, giết hai viên đại tướng, ngươi chắc chắn sẽ phải chết là điều không phải bàn cãi!
Người tới không phải ai khác, chính là hai đại tướng Trương Ẩn và Lỗ Khải Kim
- E là các ngươi không đủ sức?
Trong mắt Sở Vân chợt lóe ra quang mang, không chút sợ hãi, lấy một địch hai, liều chết xông tới.
Ba người đại chiến giữa không trung, đao kiếm tấn công, rung động trời
đất. Thân ảnh truy đuổi lẫn nhau, khiến cho ngươi ta cảm thấy hoa mắt
chóng mày. Các loại đạo pháp được thôi động, phát ra vô số tia sáng kỳ
dị.
Hai vị đại tướng này và một số người khác chính là võ tướng
do Giang Hán Quốc đào tạo mà thành. Rất am hiểu tác chiến, bốn yêu vật
trong tay cũng đều đạt cấp Linh Yêu. Trong lúc này Sở Vân cũng không
chiếm được thế thượng phong.
- Nhìn chung cũng tạm thời ngăn cản được Tiểu Bá Vương.
Dương Vạn Toàn thở dài một hơi, đưa mắt từ trên cao nhìn xuống, cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
Toàn bộ chiến trường, quân Thư gia đã nắm giữ quyền chủ động. Chiến hạm của
Thủy gia đã bị phân tách thành nhiều mảnh, lọt vào vòng vây.
Dương Vạn Toàn lập tức điều chỉnh, thế nhưng mỗi lần điều chính, quân Thư gia cũng đều phản ứng kịp thời.
Sau mỗi lần điều chính, quân Thủy gia càng tổn thất nghiêm trọng. Mồ hôi
lạnh bao phủ toàn thân Dương Vạn Toàn, thần tình hắn xen lẫn sự hoảng sợ và chấn động.
Nếu như không tận mắt trông thấy, sẽ chẳng ai biết được Hoàng Hiếu chỉ huy kinh khủng đến vậy. Dương Vạn Toàn cảm giác
được, hạm đội Thủy gia nguyên bản dễ dàng làm theo ý muốn, hình như đã
rơi vào vũng bùn, càng giãy dụa lại càm chìm sâu.
Càm làm cho hắn vạn phần đau đớn. Chính là lúc trước dùng xích sắt nối liền 20 chiến
hạm lại với nhau, vẫn còn lưu lại trong trận địa của chính mình, trong
nháy mắt chính mình khó lòng có thể điều khiển.
Trách cũng bằng thừa, khí thế của Sở Vân quá mạnh, cho nên hai vị đại tướng chỉ kịp dỡ bỏ một bộ phân, đã phải buộc lòng lui về.
- Từng bước từng bước sai lầm, vừa mới bắt đầu nhằm vào, sau đó lại gặp
trở ngại chết tiệt này. Cuối cùng bên ta đều phải bị động chịu đòn,
chẳng bao giờ nắm giữ được quyền chủ động!
Sắc mặt Dương Vạn Toàn tối sầm, đấm mạnh vào mạn thuyền.
Hắn càng đánh càng mất lòng tin, trong lòng nảy sinh ý nghĩ thoái lui.
Thực ra bàn về việc thoái lui, hai vị đại tướng Trương Ẩn và Lỗ Khải Kim còn mong muốn hơn hắn nhiều.
Trong trận giao chiến, Sở Vân lần lượt xuất ra 8 đầu Linh Yêu, đã khiến hai
người rơi vào thế hạ phong. Sở Vân càng đánh càng mạnh, khí thế như lửa, bọn họ chỉ có thể liều mạng chống đỡ mà thôi.
- Lui! Không thể tiếp tục đánh nữa. Nếu tiếp tục đánh, toàn bộ hạm đội sẽ bị tiêu diệt!
Sau nửa khắc, rốt cục Dương Vạn Toàn đau đớn hạ quyết tâm, truyền lệnh thoái lui.
Phía trước Trương Ẩn và Lỗ Kim Khải hung hăng giao chiến, lúc này nghe được
lệnh rút lui, nhất thời như được đại xá, hăng hái hưởng ứng.
Tất
nhiên Sở Vân không bỏ cơ hội tốt này, truy đuổi đến cùng. Bất quá trên
đường truy kích lại xuất hiện sát thủ Ám Các. Dựa vào những sát thủ này
cản đường, phần lớn hạm đội còn sót lại của Thủy gia đều thoát ra khỏi
chiến trường.
Sau trận chiến, quân Thư gia thương vong hơn 3000
người, không thể tiếp tục chiến đấu. Tổn hại hơn 70 chiến thuyền, trong
đó có 1 lâu thuyền, 2 bảo thuyền và 7 chiến thuyền đại thuyền.