Xung quanh Bạch Ngọc Thành, đều là một tầng mây mù màu trắng lượn lờ.
Trên bầu trời cũng như thế, chồng chất những mảng Sữa Đường Vân, to lớn
giống như bọt biển, cực kỳ dày. Nếu từ trên cao nhìn xuống, căn bản là
nhìn không thấy Bạch Ngọc Thành, đều bị
Sữa Đường Vân che khuất.
Hành động của Vân Bạch Tham, khiến Sở Vân có chút khó hiểu. Thật ra Vân Oản
Thanh ở bên cạnh giống như đã sớm biết chân tướng, khóe miệng không khỏi nhếch lên, mỉm cười.
Sở Vân theo Vân Bạch Tham bay vào trời cao, vẫn không ngừng tiến sâu vào trong mây.
Bay cũng không lâu, Vân Bạch Tham đã dừng lại, trong giọng nói ẩn chứa sự chấn động không che dấu được:
- Tới nơi! Vô Danh huynh, thỉnh nhìn lên trên xem.
- Nhìn cái gì?
Mới đầu Sở Vân còn lơ đểnh, nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn mở lớn như hai viên bi.
Hắn thấy được Đệ nhị linh quang đan!
Không ngờ viên đan dược tuyệt phẩm này lớn như thế, quả thực chính là một tinh cầu mầu trắng.
Sở Vân ở trước mặt nó, giống như con kiến dưới chân voi.
Nó quá lớn, có thể khiến cả tòa Bạch Ngọc Thành đều thua chị kém em không thể sánh bằng.
Đan dược to lớn như thế!
Ngay cả Sở Vân có kiến thức rộng rãi cũng chưa từng thấy. Đây tuyệt đối là
khó tưởng tượng trên thế gian này. Không ngờ có đan dược lớn như vậy.
Trong tay hắn sớm có thần đan tuyệt phẩm Tiểu Bao Tử, hóa thành nguyên hình,
tuy nhiên chỉ lớn bằng bàn tay. Cái này khiến vô hình trung khiến lối
suy nghĩ trong tiềm thức của hắn có phần bình thường hóa.
Đệ Nhị
Linh Quang Đan lại lớn như thế, khiến mặc dù hắn sớm thấy được viên đan
dược này, nhưng lại không tinh tế quan sát, còn tưởng lầm là tầng Sữa
Đường Vân.
- Ha ha ha, lần đầu tiên ta nhìn thấy viên đan dược này, cũng có vẻ mặt giống Vô Danh huynh.
Vân Bạch Tham cười không ngừng, rất đắc ý.
- Đây là đệ nhị linh quang mẫu đan, mấy nghìn năm qua từng giọt từng giọt vất vả luyện thành, hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết của các vị
tiền bối tổ tiên. Đợi sau khi đan thành, có thể dựa vào viên mẫu đan
này, không ngừng mạnh mẽ sinh ra tử đan.
Có đệ nhị linh quang tử
đan, Vân gia chúng ta tổng hợp lại thực lực, tăng lên gấp bội, lập tức
vượt lên trên bảy nhà khác, trở thành gia tộc đứng đầu tám gia tộc lánh
đời!
Một bên, Vân Oản Thanh cũng dùng giọng điệu hưng phấn giới thiệu.
Lúc này Sở Vân sớm không phải người thường, mà là nhân vật cấp Tông Sư trong đan đạo.
Hắn biết, mặc dù ở Đan Châu, đan dược tuyệt phẩm cũng là loại hiếm thấy.
Thường thường chỉ cường giả Đế Hoàng cấp mới nắm giữ một hai viên như
vậy.
Đan dược tuyệt phẩm vượt hơn bất kỳ đan dược thượng đẳng,
bán tuyệt phẩm nào. Vì vậy tại Đan Châu được mọi người xưng là thần đan, cũng xưng là mẫu đan.
Mỗi một viên đan dược tuyệt phẩm đều có
công hiệu chế tạo với số lượng lớn tử đan. Mỗi một viên tử đan đều có
chất lượng thấp nhất là thượng đẳng, thậm chí là bán tuyệt phẩm.
Nói ví dụ, viên đệ nhị linh quang mẫu đan này, chỉ cần luyện thành, có thể
chế tạo đệ nhị linh quang tử đan. Mọi người dùng tử đan, ở trong cơ thể
có thể hình thành linh quang thứ hai.
Tính quan trọng của linh
quang đối với Ngự yêu sư, chắc chắn không cần phải nhiều lời, tiểu hài
tử ba tuổi cũng biết. Linh quang thứ hai có khả năng rất lớn có thể
trưởng thành đến mức độ của chủ linh quang, lại bởi vì là đan dược,
không bị hạn chế bởi tố chất thân thể.
Linh quang nhiều hơn gấp
đôi, sẽ có ưu thế lớn tới cỡ nào. Chỉ cần suy nghĩ một chút, bất luận kẻ nào cũng thấy được sự kinh khủng trong đó.
Mượn Sở Vân mà nói,
hắn có linh quang Đế cấp sơ đoạn. Một khi linh quang thứ hai cũng đạt
được mức độ ngang bằng với chủ linh quang, liền tương đương với có hai
linh quang Đế cấp sơ đoạn.
Đây cũng không phải đơn giản chỉ là hiệu quả chồng chất "một cộng một là hai" như vậy, mà là hiệu ứng dây chuyền.
Đến lúc đó, trí tuệ của hắn, thời gian hắn nghiên cứu đan phương, tốc độ hắn ngộ đạo, chắc cũng có bước tiến tăng vọt rất lớn.
- Rất có ý tứ, thần đan tuyệt phẩm này thật sự rất có ý tứ. Nếu ta đoán không sai, hẳn nó là thuộc loại thuộc về đan tâm?
Sở Vân rất nhanh đã bình tĩnh xuống, tinh quang trong mắt không ngừng lóe ra.
Vân Oản Thanh kinh sợ liếc mắt nhìn Sở Vân một cái. Nàng đã sớm nghe nói
thiếu niên trước mắt có thiên phú đan đạo, nhưng không dự đoán được
nhanh như vậy hắn đã lĩnh ngộ được bản chất của viên đan dược này.
- Đúng vậy.
Vân Bạch Tham liếc mắt nhìn về phía Sở Vân đầy tán thưởng, gật đầu thừa nhận.
- Đệ nhị linh quang đan, chính là căn cứ vào quan niệm đan tâm để chế
luyện đan dược. Sau khi chúng ta dùng vào, tử đan sẽ hợp thành một thể
với đan tâm ban đầu của chúng ta, hình thành đan tâm mới. Vô Danh huynh, huynh còn nhớ rõ điều ta nói với huynh về mục tiêu cuối cùng của đan
đạo không?
- Mục tiêu chân chính của luyện đan sư chúng ta, chính là ở trong đan tâm chế luyện ra sinh mạng thứ hai. Đan tâm chân chính
nhất định là cấp số tuyệt phẩm. Nó không chỉ là linh quang thứ hai của
chúng ta, cũng thân thể thứ hai, hồn phách thứ hai. Khi thân thể, hồn
phách, linh quang chúng ta đều hoàn toàn bị tan biến, nhờ có đan tâm,
chúng ta là có thể sống lại! Đây là ý nghĩa sống lại chân chính, đây là ý nghĩa bất diệt không chết chân chính!
Vân Bạch Tham càng nói
càng hưng phấn, nói xong lời cuối cùng, hắn nhìn lên Đệ nhị linh quang
đan, trên mặt tràn ngập một loại hào quang tín ngưỡng.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Sở Vân cũng có rất nhiều suy nghĩ quay cuồng, rất xúc động.
Dựa theo lời Vân Bạch Tham nói, tuy rằng Đệ Nhị Linh Quang Đan là thần đan
tuyệt phẩm, nhưng chỉ là đan dược tối cao một phần ba bán thành phẩm.
Đan Châu là vùng đất khởi nguồn của đan đạo trong Cửu Châu, cũng thánh địa
đan đạo hưng thịnh nhất. Ở trong này, luyện đan sư có lý tưởng cuối
cùng, chính là chế luyện ra một viên đan tâm tối cao, dưỡng thành linh
quang thứ hai, thân thể thứ hai, hồn phách thứ hai của bọn họ. Một khi
bọn họ hoàn toàn chết, có thể dựa vào viên đan tâm tối cao này, tiến
hành sống lại hoàn toàn triệt để, mà không phải nông cạn như Dạ Đế mượn
xác hoàn hồn.