Chí Tôn

Chương 105: Q.3 - Chương 105: Đuổi giết ngươi chạy trối chết (trung)






Hắn mạnh mẽ đứng lên, Trấn Yêu Tháp hóa thành kim quang bàng ngạc, bao phủ quanh thân thể hắn. Sau một luồng hào quang chói mắt, liền xuất hiện một vị cự nhân màu vàng thân cao hai trượng. Trên người hắn đồng dạng cũng là tiên y thụ đái, khuôn mặt giống hệt Thiết Ngao , mang theo uy nghiêm của một vị thần linh thời Thượng Cổ. Hắn so với Sở Vân dưới hình dạng Hỏa Đức chân thân cao hơn nửa trượng, nguyên nhân chủ yếu chính là do Thiên Hồ chỉ có đẳng cấp Đại Yêu, mà Trấn Yêu Tháp thi triển ra Kim Đức chân thân, đã có đẳng cấp Linh Yêu.

- Thiết Tuyến Long Du Thương!

Thiết Ngao hét lớn một tiếng, yêu thương đã rơi mất trong cuộc chiến khi nãy, giống như là du long, chỉ chốc lát sau đã bay trở về trên tay của hắn. Sau khi kim mang phủ lên toàn thân Thiết Tuyến Long Du Thương, hình dáng của nó lập tức biến đổi.

- Có thể tự động tìm về chủ nhân?

Nội tâm Sở Vân khẽ động, đạo pháp bên trong Thiết Tuyến Long Du Thương khiến cho hắn sinh ra hứng thú.

- Giết!

Thiết Ngao dậm chân một cái, bay lên trên không trung, hướng Sở Vân đâm tới một thương. Sở Vân không chút nào yếu thế, cũng đạp mạnh một cái, Hỏa Đức chân thân bay thẳng lên, vọt tới Kim Đức chân thân.

Ầm!

Trường thương cùng Túy Tuyết Đao va chạm, sóng khí bắn ra, khiến mặt biển nổi nên vô số cơn sóng dữ.

Song phương kẻ tám nạng người nửa cân bất phân thắng bại.

- Không ngờ đạo pháp Hỏa Đức chân thân này còn có cách vận dụng như vậy.

Ánh mắt Sở Vân ngưng tụ. Túy Tuyết Đao là Linh Yêu binh, mà Thiết Tuyến Long Du Thương của Thiết Ngao bất quá chỉ là Đại Yêu binh. Nhưng được Kim Đức chân

thân gia trì, dựa vào uy lực của Trấn Yêu Tháp, Thiết Tuyến Long Du Thương hiện tại có thể ngạnh kháng Túy Tuyết Đao của Sở Vân, bất phân thắng bại.

Tâm niệm Sở Vân tâm niệm vừa động, cũng bao phủ Hỏa Đức Chân Thân lên Túy Tuyết Đao. Kết quả, tạo ra phản lực trùng điệp, thân đao khẽ ngâm một tiếng, đao mang lập tức sáng chói, thiếu chút nữa đánh sụp cả Hỏa Đức chân thân.

- Chuyện này..!

Sở Vân sững người, hắn cấp tốc suy nghĩ, lập tức hiểu rõ:

- Hỏa Đức chân thân là đạo pháp hành hỏa, Túy Tuyết Đao mang thuộc tính băng là biến chủng của thủy hành. Xem ra nếu muốn phối hợp với Hỏa Đức chân thân, ta cần có một thanh yêu binh hành hỏa!

Đúng thời điểm này, Thư Thiên Hào khống chế Thương Lam Hải Long kịch chiến cùng Thiết Ngao. Song phương ngươi tới ta lui, tung hoành ngang dọc. Đủ loại đạo

pháp đan xen vào nhau, lưu quang dị thải chói lọi, tràn đầy một cỗ khí tức thảm liệt.

- Tại sao lại có thể như vậy? Rõ ràng Thư Thiên Hào đã bị chặt mất một tay, nhưng chiến lực không hề giảm sút, vẫn ở trạng thái đỉnh phong, còn cao hơn cả ta một chút!

Thiết Ngao càng đánh càng khiếp sợ, vì thực lực thâm sâu của Thư Thiên Hào mà cảm thấy giật mình. Nhưng hắn chợt minh bạch chân tướng, liên tưởng đến Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi.

- Một tên Thư Thiên Hào đã là kình địch, hơn nữa còn có Sở Vân...

Hắn vừa đánh vừa lui, trong nội tâm tuy rằng cực độ không cam lòng cùng phẫn hận, nhưng hắn vẫn còn tỉnh táo, chưa đến mức ngu muội.

- Thiết Ngao ngươi còn muốn chạy sao?

Sở Vân cười lớn một tiếng. Hỏa diễm cự nhân kéo theo một đạo hỏa hồng, giơ cự đao lên, hung hăng chém xuống đỉnh đầu Thiết Ngao. Thiết Ngao không kịp chuẩn bị, trợn mắt, vội vàng miễn cưỡng giơ trường thương lên đỉnh đầu.

Ầm!

Sở Vân bổ xuống một đao cực mạnh, lực đạo mãnh liệt, trực tiếp đánh Thiết Ngao bay thẳng vào trong lòng biển.

Ầm!

Sóng lớn cuốn thẳng lên trời, cự nhân màu vàng không ngờ lại ẩn náu xuống lòng biển, không có ý định lộ diện.

- Thiết Ngao, không phải là ngươi lực áp đồng niên, nhất đại hùng chủ sao? Sao lại trốn như vậy?

Sở Vân lớn tiếng quát, đứng ở giữa không trung, nhằm chuẩn vào thân ảnh màu vàng trong lòng biển, giơ Túy Tuyết Đao lên không ngừng chém xuống đao pháp, Đại Long Văn, Tuyết Nha Thiên Trùng một đao nối tiếp một đao, bổ xuống mặt biển, đánh vào trong lòng biển.

Thiết Ngao bị đánh đến mức tối tăm mặt mũi, nhiều lần bị đánh trúng, khiến cho thân thể hắn lảo đảo, té xuống mặt đáy biển.

- Sở Vân!!! Thù này không báo, không phải Thiết Ngao!

Thiết Ngao gần như là nghiến răng nghiến lợi gầm lên, vừa tức vừa hận. Nhưng lý trí lại mách bảo hắn, tuyệt đối không thể ngạnh kháng.

Hắn là thiên chi kiêu tử, là hùng chủ trong tương lai. Nhưng không ngờ lại có ngày bị đuổi giết giống như một con chó chết. Loại khuất nhục này tích tụ trong ***g ngực khiến cho hắn cảm thấy một loại xúc động mãnh liệt muốn thổ huyết.

- Cho rằng trốn dưới đáy biển là đã an toàn sao? Thương Lam Hải Long! Đi!

Thư Thiên Hào nhảy lên bờ vai Sở Vân, chỉ tay một cái, Thương Lam Hải Long gào thét một tiếng, rồng về biển cả.

Hỏa Đức chân thân của Sở Vân, không tiện tác chiến dưới biển. Nhưng Thương Lam Hải Long lại là bá chủ hàng thật giá thật của biển cả. Lúc này tuy rằng lão long gặp phải một chút thương tích, nhưng vẫn thể hiện được huy hoàng cùng dũng mãnh ngày xưa.

Lão long tác chiến cùng Kim Đức chân thân trong lòng biển, kinh nghiệm phong phú, công kích bá đạo, khiến cho Thiết Ngao phải chịu nhiều đau khổ.

Bất đắc dĩ, Thiết Ngao đành phải trồi lên khỏi mặt nước Sở Vân sớm đã chờ ở bên trên, lập tức bổ xuống một đao, đánh bay hắn trở lại lòng biển.

Sóng biển dữ dội, Thương Lam Hải Long càng đánh càng hăng, khí thế mênh mông cuồn cuộn. Biển khơi chính là nhà của nó, cự nhân màu vàng, bị lão long đùa bỡn trong tay.

Thiết Ngao cảm thấy mình bị trêu đùa, phát ra từng tiếng gầm phẫn nộ. Hắn không phải đối thủ của Thương Lam Hải Long, lại đành phải trồi lên mặt nước. Sở Vân cười ha hả, lại chém xuống một đao cuồng bạo, như đập bóng da, đánh bay cự nhân màu vàng trở lại đáy biển.

Ba lần bảy lượt như vậy, Sở Vân bỗng nhiên biến sắc. Hỏa Đức chân thân tán loạn, một lần nữa hóa thành Thiên Hồ. Nó vô cùng mỏi mệt, yêu nguyên cùng thể lực đều đã hạ xuống mức thấp nhất. Đạo pháp Hỏa Đức chân thân này đồng thời hao tổn cả yêu nguyên cùng thể lực, nếu Thiên Hồ không phải là yêu thú tuyệt phẩm, yêu nguyên sung túc, chỉ sợ là đã sớm không duy trì được đến lúc này.

- Vất vả cho ngươi rồi!

Sở Vân thu Thiên Hồ vào trong tiên nang.

Rống!

Thương Lam Hải Long lập tức phá tan mặt biển, đỡ lấy Sở Vân cùng Thư Thiên Hào từ trên không trung rơi xuống.

Phốc!

Long thể của Thương Lam Hải Long bỗng nhiên run lên một cái, phun ra một ngụm long huyết. Thân thể nó vốn đã bị trọng thương, rốt cục cũng không chịu nổi kịch chiến như thế, đã dẫn động thương thế tái phát.

- Ha ha ha! Rốt cục cũng đã đến lượt ta!

Thiết Ngao phát hiện ra chuyện này, vốn đang sững sờ, chợt cười lớn một cách càn rỡ.

Cự nhân màu vàng huy động trường thương, phản giết trở lại. Hắn kích động đến toàn thân run rẩy, lúc này tràn đầy một loại khoái cảm hãnh diện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.