- Bất quá nếu ngươi nếu có thể bồi dưỡng nó chu đáo, Tâm Quỷ này có thể
mang đến cho người tác dụng phụ trợ cực lớn. Tâm Quỷ có thể ẩn nấp sâu
bên trong nội tâm con người, báo lại toàn bộ tâm tư người đó cho chủ
nhân. Nếu sử dụng hợp lý, sẽ là một lợi khí. Nhưng đừng nên cho nó đảm
nhiệm chủ công, nó không hề hợp với vị trí này.
Loại yêu thú Tâm
Quỷ này tại Tinh Châu cũng có. Chỉ là tại Quỷ Châu càng thêm phổ biến,
dù sao đây mới là cái nôi của yêu vật ám hệ.
- Vâng! Ta nhất định sẽ bồi dưỡng cho nó thực tốt!
Tiêu Yến vui mừng, hai mắt híp thành hình trăng rằm, nàng cẩn thận nâng niu quả trứng yêu thú, còn cọ cọ khuôn mặt vào đó.
Sở Vân im lặng.
Bảo vật thứ ba là một vò rượu.
Bên trên giấy hồng là năm chữ màu đen nổi bật - Túy Quỷ Tiên Linh Tửu.
Đẩy giấy dán ra, thấy được rượu bên trong vò không ngờ là thể rắn, quả thực không khác gì bị đông lạnh.
Bên trên vò rượu là một phong thơ.
Tiêu Yến mở ra, nội dung bên trong bức thư đều là bút tích của mẫu thân nàng.
Sở Vân nhìn thoáng qua, mở đầu thư giới thiệu qua một chút về ba bảo vật.
Trong đó, vò rượu này là do hai người bọn họ ngẫu nhiên lấy được từ một
cổ mộ. Nhân loại không thể uống, nhưng lại rất có lợi cho quỷ hồn, là
bảo vật để cho rất nhiều hồn phách tranh đoạt. Trong thư dặn dò Tiêu
Yến, nếu có cơ hội thì tiến vào Vãng Quỷ Thị bán vò rượu này đi, đổi lấy tài nguyên bản thân cần đến.
- Nếu vò rượu này chỉ có tác dụng với hồn phách, vậy thì để cho tiền bối sử dụng đi.
Tiêu Yến đưa vò rượu qua.
- Thực kỳ quái, hồn phách không có thân thể, sao có thể uống rượu? Để ta thử xem.
Sở Vân không khách khí, chui ra từ bên trong Tinh Quỷ Hồn Giới bay về phía vò rượu.
- Gì?
Đồng thời đúng lúc này thanh âm của Vĩnh Trụ Bí Tương Quái đồng thời vang lên, tựa như là tiếng sấm, nổ vang trong hư không.
- Không ngờ có quỷ hồn tránh được dò xét của ta? Điều đó không có khả
năng! Không cần biết ngươi là ai, dám lén lút trốn vào đây, mạo phạm tôn nghiêm của ta, ta sẽ bắt ngươi trả một cái giá thực lớn!
Vĩnh Trụ Bí Tương Quái phẫn nộ gầm thét.
Yêu khí bàng bạc!
Tiêu Yến hoa dung thất sắc, trong nháy mắt cảm thấy không thở nổi.
Toàn bộ hư không tựa như đông cứng lại, không chỉ là Tiêu Yến ngay cả hồn
phách Sở Vân cũng không nhúc nhích nổi, hoàn toàn bị trấn áp.
Đây là không gian bên trong cơ thể Vĩnh Trụ Bí Tương Quái, trong không gian này nó là chúa tể!
- Kẻ khinh nhờn, ta muốn nghiền nát ngươi!
Vĩnh Trụ Bí Tương Quái nộ khí trùng thiên. Chưa từng có tồn tại nào có thể
thoát khỏi ánh mắt của hắn đột nhập vào bên trong không gian này. Chuyện này đối Vĩnh Trụ Bí Tương Quái mà nói là một sự sỉ nhục cực lớn. Sở Vân lập tức cảm thấy một cỗ áp lực vô hình, muốn nghiền nát hồn phách hắn.
Nếu bản thể hắn ở chỗ này há lại để cho Vĩnh Trụ Bí Tương Quái hung hăng càn quấy. Nhưng giờ phút này, chỉ là hồn phách của hắn hơn nữa còn là
một phần nhỏ hồn phách. Hắn không thể triệu hoán bất luận yêu vật gì,
cũng không
thể sử dụng linh áp Hoàng cấp. Chỉ có hồn lực đơn thuần, thứ này hiển nhiên đánh không lại Kiếp Yêu đang phẫn nộ.
- Chờ chút, hắn đi vào cùng ta, là bằng hữu của ta. Vĩnh Trụ Bí Tương
Quái, ngươi phải nhớ kỹ khế ước ký kết cùng tổ tiên Tiêu gia!
Vẻ mặt Tiêu Yến kinh hãi kiệt lực ngăn cản.
- Hừ, ta ký khế ước chỉ là phụ trách bảo đảm cho vật phẩm. Hơn nữa hồn
phách này cũng không phải là người của Tiêu gia, ta muốn nghiền nát hắn, khiến cho hắn hồn phi phách tán. Dám lừa gạt ta, tuyệt đối không thể
tha thứ, không thể tha thứ!
Trong hư không hoàn toàn là tiếng gào thét giận dữ của Vĩnh Trụ Bí Tương Quái. Đối với chủng tộc bọn chúng,
lừa gạt chúng trà trộn vào hư không trong cơ thể chúng không khác gì
nam nhân bị cắm sừng, là sỉ nhục cực lớn!
Tiêu Yến lâm vào tuyệt vọng.
Nàng hiểu rõ, tuy rằng Sở Vân là hồn phách đại năng, nhưng ở Quỷ Châu cũng
không phải là vô địch. Trong hoàn cảnh đặc biệt giống như Quỷ Châu, hồn
phách có thể hiển minh ra bên ngoài, được quỷ khí tẩm bổ, tự do hành
tẩu. Nhưng mà cũng gặp phải vô số thiên địch.
Đầu tiên, hồn phách sẽ bị khắc chế cực lớn bởi yêu vật quang hệ, yêu vật ám hệ cũng rất am
hiểu việc đối phó với những quỷ hồn này. Tỷ như Xuy Tuyết Nữ Yêu, hơi
thể có thể đóng băng quỷ hồn. Cửu Vĩ Hắc Miêu có thể cắn nuốt quỷ hồn đề
thăng tu vi. Mê Mang Chu Mẫu có thể để lại trên người quỷ hồn khôi lỗi
Tiểu Tri Chu khiến cho quỷ hồn bị nó khống chế, từ nay về sau mất đi tự
do, sống không bằng chết.
Tuy rằng Quỷ Châu quỷ vật hoành hành,
nhưng vẫn phải tuân theo chân lý vạn vật cân bằng. Không bao giờ tồn tại tình huống nhất gia độc đại. Đôi mắt Tiêu Yến tràn ngập tơ máu, nàng
muốn phản kháng, chỉ là tu vi của nàng quá thấp, bị hư không giam cầm,
ngay cả
Bạch Cốt Viên cũng không thể triệu ra.
- Không.
Thiếu nữ tràn ngập không cam lòng, phẫn hận. Bất tri bất giác, nàng cùng Sở
Vân đã sống nương tựa vào nhau. Tuy rằng thời gian ở chung không lâu,
nhưng Sở Vân đã trở thành tồn tại duy nhất mang đến cho nàng cảm giác ấm áp.
- Van cầu ngươi, mau dừng tay!
Mắt thấy hồn phách Sở Vân sắp tiêu tán, Tiêu Yến phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Nhưng Vĩnh Trụ Bí Tương Quái sao có thể nghe nàng.
Đúng thời khắc mấu chốt hồn phách Sở Vân sắp biến mất, Tinh Quỷ Hồn Giới vẫn đeo ở trên tay Tiêu Yến chợt bộc phát ra lam mang chói mắt. Hư không
vốn tràn ngập hắc ám, tựa như mọc lên một vầng thái dương màu lam ngọc.
Dưới lam mang chiếu rọi, áp lực
mà Vĩnh Trụ Bí Tương Quái gây nên lập tức tiêu tán.
- Đây là…
Tiêu Yến bị đột biến này dọa đến ngây ngốc, há lớn miệng, trên mặt vẫn còn lưu lại nước mắt.
- Một đầu tiểu Kiếp Yêu, tu vi ngay cả mười ức năm còn chưa đạt tới, cũng dám càn rỡ trước mặt bản nhân?
Thanh âm Sở Vân từ trong Tinh Quỷ Hồn Giới truyền ra.
Tâm thần Tiêu Yến rung lên.
Thanh âm này vô cùng mênh mang cuồn cuộn, nhưng lại không dọa người, ngược
lại khiến cho người ta cảm thấy ôn hòa cùng từ ái. Không giống thanh âm
của Vĩnh Trụ Bí Tương Quái, cuồng nộ như lôi đình, tràn đầy bạo ngược,
khiến cho người ta sợ hãi bất an.
Theo thanh âm này, linh áp
cường đại che kín toàn bộ hư không. Nguy cơ trước mắt, bản thể Sở Vân ở
Tinh Châu xa xôi đã dựa vào truyền tống lực của Tinh Quỷ Hồn Giới,
truyền linh áp đến cứu viện.
- Cái này, không có khả năng... Ngươi là Hoàng....
Vĩnh Trụ Bí Tương Quái không còn chút uy phong nào, kinh hãi kêu to.
Nguyên tưởng rằng đang khi dễ một con mèo bệnh, nhưng con mèo bệnh đột nhiên biến thành một đầu mãnh hổ!
Tiêu Yến giật mình trừng lớn hai mắt, nàng có thể cảm thấy sự thất kinh trong lời nói của Vĩnh Trụ Bí Tương Quái.