Nhân viên Thư viện nhìn Sở Vân, trong lòng cảm khái. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng Ngụy Lục Huy đại sư đang vô cùng cơn tức. Có thể lấy thân
phận một hậu bối khiến Ngụy Lục Huy đại sư tức đến như vậy. Thật sự là
rất giỏi!
- Vậy bắt đầu thôi. Nội dung luyện binh lần này, là lợi dụng vật liệu giống nhau, chế luyện một Tiểu Yêu binh búa lửa. Vật liệu có thể lấy hay bỏ, nhưng không thể tùy ý tự tiện tăng thêm. Trong vòng
nửa ngày phải chế luyện thành công, sau đó tiến hành đánh giá. Bên nào
có chất lượng cao hơn, bên đó thắng được tích điểm. Bên thất bại, thì
không được tích điểm, tiến vào tổ bại.
Nghe được nội dung này, Ngụy Lục Huy đại sư mừng rỡ ngửa mặt lên trời cười:
- Lão phu cũng không muốn chiếm tiện nghi của một tiểu bối như ngươi. Nếu ngươi có thể dùng pháp môn của ngươi, cái gọi là Phi Dương lưu phái,
chế luyện ra Tiểu Yêu binh búa lửa này, khiến lão phu hài lòng, lão phu
sẽ tự động nhận thua.
Trong lòng Sở Vân vui vẻ, lão nhân này
không phải tự tìm đường chết sao? Hắn vừa định đồng ý, nhưng nghĩ lại,
vẫn thản nhiên nói:
- Không cần. Ngươi sống nhiều tuổi như vậy, cũng không dễ dàng, không bằng dựa vào bản lĩnh đi.
Lời này lập tức khiến Ngụy Lục Huy đại sư nghẹn tới mức nói không ra lời.
Nhân viên Thư viện đứng ở bên cạnh, hai mắt cũng mở lớn, không thể tin
được một hậu bối như Sở Vân, dám dùng giọng điệu như thế nói chuyện với
Ngụy Lục Huy đại sư.
Bọn họ cũng không biết, lúc này Sở Vân cũng
không phải đại biểu cho chính hắn, mà là Phi Dương Tiên Tử phía sau
lưng. Phi Dương Tiên Tử cũng luyện binh đại sư, ngang hàng với Ngụy Lục
Huy. Dựa vào cái gì phải nhận ơn huệ của Ngụy Lục Huy?
Nếu Sở Vân đồng ý Ngụy Lục Huy, ngược lại chính là tổn thương đến tôn nghiêm của Phi Dương Tiên Tử.
- Tốt tốt tốt, quả thật là Trường Giang sóng sau xô sóng trước. Lần này
lão phu sẽ toàn lực ra tay, cho ngươi biết thế nào là luyện binh thuật!
Ngụy Lục Huy đại sư phẩy tay áo bỏ đi, chui vào trong mật thất.
- Sở Vân, cám ơn ngươi.
Trong lòng Sở Vân vang lên giọng nói của Phi Dương Tiên Tử. Tiên tử biết Sở
Vân luôn luôn làm việc hạ thấp, sở dĩ làm như vậy, vì suy nghĩ tới cảm
nhận của mình. Vì tâm ý này của Sở Vân, nàng có chút cảm động.
- Sau đó phải nhờ đến tiên tử!
Sở Vân cười ha hả, khẽ nói với trong lòng.
- Tuyệt đối không có vấn đề! Phi Dương lưu phái chúng ta am hiểu nhất
chính là chế luyện yêu binh hỏa hệ, lão nhân Ngụy Lục Huy chắc chắn phải thua!
Phi Dương Tiên Tử hừng hực ý chí chiến đấu.
Nửa canh giờ sau, Ngụy Lục Huy đại sư đẩy cửa tiến ra đầu tiên, trong tay cầm một thanh búa lửa.
- Không hổ danh là Ngụy Lục Huy đại sư tự mình ra tay, nhanh như vậy đã chế luyện được.
Nhân viên Thư viện kinh ngạc.
- Cái này cũng không có gì. Tiểu Yêu binh mà thôi, rất đơn giản.
Ngụy Lục Huy đại sư chậm rãi gật đầu, hào quang kiêu ngạo chợt lóe lên qua ánh mắt.
Lần này hắn đã dùng toàn lực chế luyện, chính là muốn sau đó mượn này giáo
huấn Sở Vân một phen, phát tiết ra tức giận trong lòng.
- Tuy
nhiên đại sư ngài vẫn phải chờ một thời gian. Dù sao đề thi trận này,
chỉ có hạn chế thời gian, nội dung quan trọng còn phải xem phẩm chất yêu binh.
Nhân viên Thư viện tươi cười nói.
- Không có vấn đề gì, vậy chờ hậu bối cũng tốt. Chúng ta là trưởng bối, thật ra cũng
không nên chấp nhặt với tiểu bối này làm gì?
Trong lòng Ngụy Lục Huy đại sư vô cùng đắc ý, khóe miệng mỉm cười, bộ dạng cực kỳ có phong độ.
Nhưng Ngụy Lục Huy đại sư vừa nói xong, Sở Vân cũng đã đẩy cửa mật thất đi ra.
- Nhanh như vậy sao? Chẳng lẽ hắn cũng là đại sư?
Hai mắt Nhân viên Thư viện mở trừng trừng, vẻ mặt càng thêm kinh ngạc.
- Ha ha a, thì ra là thế.
Ngụy Lục Huy đại sư cười yếu ớt một tiếng, hai mắt nheo lại tự cho là đúng nhìn Sở Vân nói.
- Luyện binh, cần kiên nhẫn. Dục tốc tắc bất đạt, tiểu tử ngươi quá vội
vàng. Chế luyện thất bại cũng không sao. Nhớ kỹ bài học lần này là được.
- Ai nói ta chế luyện thất bại?
Sở Vân liếc mắt nhìn lão nhân này một cái đưa tay vào tiên nang, lấy ra
thành quả do Phi Dương Tiên Tử tự mình động thủ chế luyện ra.
- Không ngờ thật sự chế luyện ra!
Nhân viên Thư viện mở lớn miệng, giật mình kêu to.
- Này, này, này!
Ngụy Lục Huy đại sư lại không chịu nổi, hai mắt hắn lồi ra, hầu như muốn rơi khỏi hốc mắt. Hắn nhìn Tiểu Yêu binh búa lửa trong tay Sở Vân, sắc mặt
chấn động, toàn thân đều run rẩy.
Ta không có nhìn lầm đi?
Ta không có nhìn lầm đi!
Ánh sáng lưu chuyển như vậy, khí tức như vậy, thật sự là luyện binh thuật của Phi Dương lưu phái!
Hắn đã từng nghiên cứu với luyện binh thuật lưu phái này quá lâu. Bằng vào
kinh nghiệm thâm hậu, liếc mắt một cái liền nhận ra kết quả.
Nhân viên Thư viện thu hồi ánh mắt trợn trừng nhìn Sở Vân, cố gắng trấn
tĩnh, cầm yêu binh, của hai người trong tay đang muốn so sánh.
-
Không cần so sánh. Lão phu nhận thua. Luyện binh thuật của Phi Dương lưu phái, cực kỳ am hiểu chế luyện yêu binh hỏa hệ, lão phu thật sự không
bằng. Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được.
Giờ phút này, Ngụy Lục Huy đại sư ngửa mặt lên trời thở dài, tràn ngập cảm khái.
- Không ngờ thật sự bị ngươi hoàn trả như vậy. Ta là thật sự là già rồi.
Quả thật là Trường Giang sóng sau xô sóng trước. Thế hệ sau nhanh hơn
mạnh hơn thế hệ trước.
Tiểu tử, ngươi tên là gì? Lão phu nguyện ý trả bằng bất kỳ giá nào, để lãnh giáo luyện binh thuật Phi Dương.
Ngụy Lục Huy hoàn toàn thay đổi thái độ. Thật ra bản tính hắn cũng không
xấu, chỉ một người cuồng luyện binh. Kết quả tỷ thí khiến hắn nhận rõ
hiện thực.
Tuy rằng tuổi tác hắn đã lớn, gần tới giới hạn cuối
cùng. Nhưng tất cả điều này đều cũng không cản trở được nhiệt tình theo
đuổi của hắn đối với luyện binh thuật trên thế gian này.
Hắn
thích làm dáng, lấy thân phận trưởng bối giáo huấn vãn bối. Nhưng khi
hắn hiểu Sở Vân cũng có thực lực luyện binh đại sư, hắn lập tức ra giá
chuẩn bị luận giao ngang hàng.