Chí Tôn

Chương 109: Q.6 - Chương 109: Long Đế ra tay, thiên hạ náo động (thượng)






- Được gặp bệ hạ, là may mắn lớn nhất của tiểu tử. Tiểu tử sợ hãi, nguyện ý suốt đời đi theo bệ hạ, ra sức vì bệ hạ!

Hoang Ngô không dám ngẩng đầu, chỉ nhìn một đôi chân to lớn giống như bằng đá đi đến mình trước mặt. Kem theo đó, là một linh áp khổng lồ cuồn cuộn, giống như biển rộng.

Đây là linh áp Đế Cấp.

- Ha ha, suốt đời đi theo ta? Những lời này rất giả. Tuy rằng bề ngoài ngươi kính cẩn, nhưng bên trong đã có lòng lang dạ thú, chỉ cần tình huống cho phép, ngươi nhất định sẽ lập tức thay ta!

Long Đế nhìn xuống người thanh niên dưới chân này, thản nhiên nói.

Trong nháy mắt Hoang Ngô ướt đẫm mồ hôi. Giờ phút này hắn cảm giác mình thật sự nhỏ bé.

Giống như đã qua một thế kỷ, Long Đế chợt cười ha ha:

- Ha ha ha, ngươi sợ cái gì? Bản đế muốn nhất thống Tinh Châu, tự nhiên biển nhận trăm sông. Bản đế nhìn thấy dã tâm của ngươi, nhưng cũng không để ở trong lòng. Từ nay về sau, ngươi sẽ theo bản đế tung hoành thiên hạ.

- Tạ ơn bệ hạ!

Hoang Ngô vui mừng quá đỗi, vội vàng dập đầu tạ lễ.

Thành công!

Trong mắt hắn, lóe ra vẻ mừng như điên.

Khi ở gần Thạch Chuy Thành, ngoài ý muốn phát hiện Long Đế đang bị trọng thương, hắn đã biết cơ hội của mình đã đến.

Hắn là người có dã tâm rất lớn, thiên phú cũng cực kỳ xuất sắc, chỉ hơn hai mươi tuổi cũng đã đạt tới độ cao người thường khó có thể với tới, trở thành cường giả Quân cấp.

Hắn được Hoang Long Hội mạnh mẽ bồi dưỡng, được cao thấp trong môn phái siêu nhất lưu này công nhận là ngôi sao tương lai. Tiền đồ của hắn sáng lạng, được mọi người xem trọng. Trong đó, đương nhiên cũng bao gồm chính hắn.

Thẳng đến ngày nào đó, hắn lên đảm nhiệm Thạch Chuy Thành, lại gặp Sở Vân.

Linh áp Quân cấp khiến hắn ngạo nghễ đụng phải linh áp Hầu cấp của Sở Vân. Ở trước mặt Sở Vân, tất cả kiêu ngạo của hắn đều bị đạp nát.

Uy tín của hắn giảm mạnh. Thạch Chuy Thành cũng bị Sở Vân cướp sạch. Vốn đang lớn mạnh thuận buồm xuôi gió, sau khi gặp phải cảnh này liền suy sụp, không bằng trước đây, không thể gượng dậy nổi.

Đó là một sỉ nhục thật lớn. Hoang Ngô luôn nhớ kỹ trong lòng. Hắn càng thêm hăng hái cố gắng, muốn vượt lên trên Sở Vân, muốn đem sự sỉ nhục gấp trăm lần, nghìn lần để trả lại cho Sở Vân.

Nhưng tu vi của hắn còn vướng ở Quân Cấp, đã nghe tin Sở Vân tấn chức thành Vương.

Hắn gần như đã tuyệt vọng. Mãi đến hắn phát hiện ra Long Đế, trong nháy mắt hắn liền hiểu được, đây là cơ hội duy nhất của hắn! Chỉ có dựa vào Long Đế hắn mới có thể có vượt lên trên Sở Vân! Mới có thể có báo thù rửa hận!

- Bệ hạ muốn chinh chiến Tinh Châu, nhất thống thiên hạ. Hoang Ngô nguyện cống hiến Thạch Chuy Thành. Trong thành có ba nghìn binh giáp, hai vạn tiền tài.

Hoang Ngô xoay người liền bán Hoang Long Hội vẫn bồi dưỡng hắn, dập đầu hướng về Long Đế nói.

- Hả, ngươi đứng đầu một thành? Tốt lắm, sự thống trị của bản đế sẽ bắt đầu từ Thạch Chuy Thành! Ha ha ha...

Tiếng cười của Long Đế chấn động thiên địa.

Đầu tháng 1 năm 757 Tinh lịch, Long Đế lại xuất hiện ở Đại Hoang quốc, lấy tư thế của Đại Đế vô thượng, quét ngang chư địch. Chỉ trong một ngày hạ hai mươi tám thành. Ngày hôm sau, dưới sự thiết kế của con rắn Hoang Long Hội - Hoang Ngô, cao tầng Hoang Long

Hội bị Long Đế một lưới bắt hết. Hoang Long hội chủ không hàng, bị Long Đế nghiền sát, số còn lại phải khuất phục.

Long Đế lệnh cho Hoang Ngô làm đại tướng, kết hợp Hoang Long Hội, gây ra cuộc chiến tranh xích mích toàn diện. Đại Hoang quốc lập tức bị kỵ binh dày xéo, sinh linh đồ thán, một mảnh hỗn loạn.

Tin tức truyền đến, chấn động khắp nơi. Vô số người, chạy tới Đại Hoang quốc, đầu nhập vào Long Đế. Thậm chí không chỉ có người, còn có rất nhiều Kiếp Yêu, Linh yêu đỉnh phong đều cùng khởi hành, bái nhập dưới trướng Long Đế, nguyện phục vụ hắn.

Chư Tinh Quần Đảo, Hỏa Đức Thành.

- Cuối cùng Long Đế đã ra tay. Hơn nữa vừa ra tay liền mạnh tay như vậy, muốn trực tiếp nuốt Đại Hoang quốc.

Sở Vân cầm tin tức trong tay, khẽ thở dài một tiếng, sau đó nhìn về người phía bên cạnh.

- Quốc sư có ý tưởng gì đối với việc này?

Đây là thư phòng Sở Vân. Người ngồi bên cạnh hắn, không phải ai khác, chính là Thụy Lão Nhân.

Trong trận chiến với Lục Kình Vương, hắn trực tiếp tìm tới Mộng Ngôn Sư thần bí, một trong những phân thân của Dạ Đế, lại bị sư đệ Túy Nhất Sinh gây rối.

Sau một trận chiến đấu gian khổ, Túy Nhất Sinh bị hắn giết chết, hắn thắng hiểm, bị trọng thương.

Hai tháng nay, hắn vẫn ở trong Hỏa Đức Thành nghỉ ngơi lấy lại sức, được Sở Vân bái làm Quốc sư, chỉ điểm sai lầm cho Sở Vân.

- Không đến đến một tháng, nhất định Đại Hoang quốc sẽ rơi vào tay Long Đế. Uy vọng Đại Đế thật sự vô cùng đáng sợ. Hắn giống như một lá cờ, thu hút vô số kẻ có dã tâm. Sau đó, nhất định sẽ có càng nhiều người đi đầu nhập hắn.

Thụy Lão Nhân chậm rãi nói nói.

- Không chỉ có là người, còn bao gồm cả yêu. Rất nhiều Linh yêu đỉnh phong, vì thành công vượt qua Kiếp yêu kiếp, liền chủ động đầu nhập trong tay Long Đế. Rất nhiều Kiếp Yêu, cả đời đều tránh né Thiên Kiếp, nơm nớp lo sợ. Quy thuận trong tay đại Đế, tuy rằng mất đi tự do, nhưng là phương pháp tự bảo vệ mình.

- Tuy nhiên cũng may mắn, hiện tại trong Tinh Châu không chỉ có một vị đại Đế, còn có Dạ Đế. Điều này cung cấp cho người khác một lựa chọn khác. Rất nhiều người còn đang chờ đợi. Nếu không, thật sự chính là bốn phương đến đầu, bát phương bái triều. Chúng

ta muốn chống lại Long Đế, căn bản là không có hy vọng.

Nói tới đây, Thụy Lão Nhân tổng kết:

- Cho nên muốn chống lại Long Đế, quan trọng nhất vẫn phải xem hành động của Dạ Đế sau đó. Chỉ có song Đế tranh phong, chúng ta mới có cơ hội.

Sở Vân gật đầu, biểu thị sự tán thành:

- Quả thực Long Đế và Dạ Đế, là hai kẻ cực đoan. Long Đế cuồng ngạo, lấy sức áp người, mỗi lần động thủ đều là lôi đình vạn quân, uy danh hiển hách. Dạ Đế âm u,

luôn mưu rồi sau đó mới hành động. Bình thường vô thanh vô tức, một khi động thủ chính là sát chiêu trí mạng, khiến người rơi vào đường cùng. Trận chiến với Lục Kình Vương, nếu không do Long Đế đột nhiên xuất hiện, tất nhiên cũng sẽ giống Lạc Anh Vương, Vạn Độc Vương, lọt vào sự sát hại của Dạ Đế.

Hiện tại Sở Vân đã biết được tin tức Lạc Anh Vương, Vạn Độc Vương đã chết. Đây đều là do Thụy Lão Nhân suy diễn ra.

- Tuy rằng đám người Lạc Anh Vương đã chết. Nhưng đã có người ngụy trang bọn họ, tiếp tục hoạt động. Không cần đoán cũng biết, đây chính là do Dạ Đế ra tay. Hiện nay Dạ Đế đã bí mật nắm Nhân Ngư Quốc, An Định Quốc trong tay. Hơn nữa còn có cả Quỷ Đằng quốc. Đã có ba đại quốc trong tay, một khi động thủ, nhất định sẽ chấn động thiên hạ.

Thụy Lão Nhân vuốt râu nói.

- May là những quốc đảo này, đều cách Chư Tinh Quốc tương đối xa. Để bọn họ đấu trước. Chúng ta phải tranh thủ thời gian quý giá này, tập trung lực lượng sẵn sàng ra trận. Đáng tiếc ta còn cách Vương giả đỉnh phong một đoạn lớn. Hy vọng trong khoảng thời gian ngắn tấn chức thành Đế là quá xa vời. Mong quốc sư chỉ điểm cho ta nên làm như thế nào.

Sở Vân hỏi tiếp.

- Ha ha. Diệu kế thì không hẳn, chỉ có bốn chữ hợp tung liên hoành.

Thụy Lão Nhân cười rộ lên.

- Đại Đế cũng là người, cũng là Ngự yêu sư, chỉ giành được thành tựu mà người thường khó có thể làm được thôi. Cũng không phải là không thể chiến thắng. Một mình đối kháng đại Đế là không thể thực hiện được. Vậy tập hợp các chư Vương cùng đối phó là được rồi.

Cường giả Đế cấp cũng không phải là vô địch. Người có thể đối kháng chính là cường giả Vương cấp. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dạ Đế muốn âm mưu sát hại cường giả Vương cấp. Dạ Đế muốn cướp đoạt vận mệnh của mình, sớm dọn sạch chướng ngại, để lót con đường trọng sinh xưng bá.

Tuy rằng trên Đằng bảng chỉ có bảy Vương giả. Nhưng trong Tinh Châu tàng long ngọa hổ, những Vương giả ẩn tu cũng không ít. Theo ta được biết, trong Giang Hán quốc có một vị Vũ Si Vạn Hách Vương. Trong Khổ Đà Tự cũng đang có một vị lão Vương gia. Chỉ là khí vận của bọn họ không bằng Thất Vương trên Đằng bảng, mai danh ẩn tích, khổ tu có thể tiết kiệm khí vận của bản thân. Ngoài ra, ta tin tưởng trong tương lai cũng sẽ có

thiên tài tấn chức thành Vương. Chỉ cần chúng ta có thể liên hợp những người này đứng vững trong song Đế tranh phong, hình thành cục diện thiên hạ ba phần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.