Thư Thiên Hào nói một hồi khiến Sở Vân vô cùng rung động. Suốt cả đêm, hắn cũng không thể ngủ ngon giấc.
Đương nhiên, hiện nay hắn có sức chiến đấu hùng hậu. Dù không ngủ ngon giấc, tinh thần vẫn có thể tỉnh táo.
Sáng sớm hôm sau đã có người rất không khách khí, trực tiếp xông vào phủ thiếu chủ của hắn.
- Thiếu đảo chủ à, ngày hôm qua uống say suýt nhỡ việc rồi. May là người
chưa xuất phát, người bảo ta sửa Ngũ Hành Thiên Luân. Giờ ta đã luyện
chế được rồi.
Người tới không phải ai khác, chính là Du Nha Đại Sư.
- Du Nha đại thúc không cần sốt ruột. Một lát nữa đi cũng không sao. Ta
phải tiến hành chuẩn bị rất nhiều thứ. Hử? Sao Ngũ Hành Thiên Luân lại
biến thành lớn như vậy?
- Ha ha.
Du Nha đắc ý chà xát chà xát thủ.
- Ta đã cải tạo Ngũ Hành Thiên Luân thành một hệ thống tổ hợp các yêu
binh. Yêu vật Ngũ Đức Vương thượng cổ cũng là một phần trong đó. Yêu
binh này đã thay da đổi thịt, không gọi Ngũ Hành Thiên Luân nữa, mà nên
gọi là Ngũ Đức Luân.
Truyền thừa Ngũ Đức Vương thượng cổ được di truyền đến nay, còn sót lại lớn nhất, chính là năm kiện yêu vật khí vận.
Năm kiện yêu vật khí vận này, lúc quan trọng đã bảo hộ Chư Tinh Quần Đảo
khỏi bị rơi vào tay người ngoài. Đồng thời nó cũng là nguyên nhân dẫn
đến sự nổi loạn ở Chư Tinh Quần Đảo trong nhiều năm như vậy năm.
Trước kia, Thư gia tại Hải Hỏa động, thu hoạch được một vật. Trong cuộc hải
chiến thu được vật thứ ba. Cuối cùng, Thiết Ngao đích thân dâng lên một
vật cuối cùng.
Nhìn chung đã thu thập được toàn bộ năm kiện yêu vật khí vận.
Để tránh cho kẻ khác tới tranh đoạt khí vận, trong quần đảo nổi loạn, tất
nhiên muốn đúc các năm kiện yêu vật khí vận thành một vật. Thư Thiên Hào chưa đủ linh quang.
Còn lại duy nhất một người, chính là Sở Vân.
Sở Vân vốn còn quá trẻ, cũng không có tư cách. Thế nhưng hắn đã có Thông
Linh Xà trong tay, đồng thời đúng lúc cũng bắt giữ được Cuồng Nho Tương
Quân. Sở Vân hấp thu linh quang của hắn, lập tức đạt được tiêu chuẩn.
Dù sao đi nữa, hiện nay Cửu Sắc Lộc ngồi trấn giữ ở Chư Tinh Quần Đảo,
cũng không sợ không có khí vận bao phủ Thư gia. Mà cũng chỉ Sở Vân mới
có thể thu được năm kiện yêu vật khí vận.
Chẳng qua hắn thật
không ngờ chính là, Du Nha Đại Sư bỗng nhiên linh cảm được, cầm lấy năm
kiện yêu vật khí vận kết hợp với Ngũ Hành Thiên Luân trở thành một yêu
binh Khí Vận tuyệt thế.
- Thiếu chủ, người ngàn vạn lần không nên xem thường năm kiện yêu vật khí vận này. Ta kiểm tra qua rất nhiều tư
liệu, đồng thời cũng tự mình nghiệm chứng, năm kiện yêu vật khí vận này
thật sự có không gian tăng trưởng rất lớn.
Du Nha Đại Sư tiếp tục giải thích:
- Sở dĩ Ngũ Đức Vương thượng cổ được gọi là “Đức Vương”, là vì họ có giới hạn rất lớn, lần lượt đại diện cho ngũ hành Tinh Châu. Trong năm kiện
yêu vật này, Hỏa đức vương Bất Tận Mộc, có thể thu được lửa trong thiên
hạ. Trấn Yêu tháp của Kim Đức Vương, có thể tập trung được vàng trong
thiên hạ. Nhánh trên Đào Nguyên Thụ của Mộc Đức vương có thể ghép được
yêu thực trong khắp thiên hạ. Quy Lưu Đàn của Thủy đức vương, có thể
chuyên chở được nước trong Tinh Châu. Phi Lai Phong của Thổ đức vương,
thu thập được rất nhiều thổ tinh đặc biệt. Uy lực của nó lại càng mạnh.
- Hiện nay, năm Yêu vật lớn, trải qua trăm vạn năm chết sống đánh nhau
hao tổn, tất cả các chi tiết bên trong đều tiêu tan hết sạch. Trên thực
tế, uy lực được biểu hiện ra ngoài, chỉ ở mức độ rất thấp. Chỉ cần sau
này thiếu chủ người thu thập được càng nhiều chân tinh ngũ hành trong
thiên hạ, là có thể nâng cao uy lực của chúng, cuối cùng sẽ có được ngũ
hành thái đấu, đạt tới trình độ Đạo pháp quy nguyên.
- Hả? Thì ra còn có bí mật như vậy?
Sở Vân nghe câu chuyện kỳ lạ như vậy, bắt đầu dùng ánh mắt hoàn toàn mới quan sát Ngũ Đức Luân này.
Yêu binh này giống như một bánh nhỏ. Thật giống như là một viên kim cương
lớn màu trắng. Độ rộng của bề mặt vượt quá nửa cánh tay. Trên viên kim
hoàn trắng có năm lỗ trống, rõ ràng là lưu lại dùng để chờ lắp năm yêu
vật Khí Vận.
Đầu tiên, Sở Vân lấy Trấn Yêu tháp ra, đặt vào. Chợt nghe thấy một tiếng động khẽ.
Ngũ Đức Luân tự động bay lên, toàn thân phát ra ánh sáng lấp lánh màu vàng. Trấn Yêu tháp hóa thành hoa văn, dung nhập vào trong toàn bộ vòng tròn
khổng lồ của Ngũ Đức Luân.