- Kim sinh Thủy, mời thiếu chủ đặt Quy Lưu Đàn lên trên.
Du Nha
nhắc nhở nói. Tất nhiên cũng phải chú ý về trình tự lắp ráp. Kim khắc
Mộc, Hỏa khắc Kim. Nếu vật thứ hai được đặt vào là Bất Tận Mộc, Trấn Yêu tháp sẽ bắn ra ngoài. Về phần Đào Nguyên Thụ, thì căn bản lại càng
không nên đặt lên.
Sở Vân lần lượt đặt Quy Lưu Đàn, Đào Nguyên
Thụ, Bất Tận Mộc lên. Trên Ngũ Đức Luân lần lượt tăng thêm các màu sắc.
Màu xanh lam đại biểu cho Thủy. Màu xanh lục đại biểu cho Mộc. Màu hồng
tuyệt đẹp đại biểu cho Hỏa.
Sau cùng, Sở Vân thêm Phi Lai Phong
lên trên, màu vàng đất đại diện cho Thổ liền xuất hiện, và gắn liền với
bốn đạo quang khác thành một mảnh, tác động qua lại lẫn nhau, rực rỡ
không gì sánh được.
Năm lỗ trống trên viên bạch kim đã được lấp đầy, lúc này đã hoàn mỹ không một vết trống.
Năm kiện yêu vật khí vận liền hóa thành năm hình vẽ, thông qua Ngũ Hành
Thiên Luân tạo thành vòng tuần hoàn hoàn thiện ngũ hành tương sinh tương khắc. Lúc này, Ngũ Đức Luân không chỉ bay lơ lửng trong không trung, mà còn tự quay chậm rãi theo chiều kim đồng hồ.
Gần như đồng thời với lúc lắp ráp xong, chợt nghe ầm một tiếng!
Trong không gian đột nhiên phát ra một tiếng sét đánh vang dội.
Trong lòng Sở Vân và Du Nha đều chấn động, còn tưởng rằng sẽ xuất hiện Thiên
Kiếp, giương mắt nhìn về phía bầu trời. Nhưng trong chốc lát lại không
thấy động tĩnh gì.
- Thật tuyệt, đây là yêu vật Khí Vận, được trời đất chiếu cố, thiếu chút nữa đánh xuống Thiên Kiếp.
Du Nha Đại Sư thở hắt ra một cái, sau lại nói.
- Thiếu chủ, trong mỗi một yêu vật Khí Vận đều có một đạo pháp tuyệt
phẩm, chính là đạo pháp Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ Đức chân thân. Sau này, nếu Thiếu chủ cùng một lúc sử dụng cả năm loại đạo pháp này là có thể
tổ hợp lại, hình thành Ngũ đức chân thân. Theo
ghi chép, Chân
thân này có uy lực huyền diệu đến mức không thể tưởng tượng được. Đạo
pháp ngũ hành được đánh ra, ngược lại sẽ trở thành dinh dưỡng tiếp tế.
- Ta hiểu rồi.
Sở Vân vừa gật đầu, vừa bỏ ra nửa tâm thần, kiểm tra linh quang trong cơ thể.
Hiện nay, linh quang của hắn đã tăng lên hơn mười lần. Thực lực cũng tăng
một cách nhảy vọt. Lúc đầu, hắn vốn phải nghĩ một lúc, mới có thể thấy
được Linh quang trong cơ thể. Hiện nay chỉ cần chuyên tâm một chút, tâm
thần khẽ động, là có thể cảm thụ được.
Hiện nay, linh quang của Sở Vân như chiếc xe ngựa lớn.
Tại trung tâm linh quang, vẫn là thác nước kiếm khí yên lặng không một
tiếng động, chảy thẳng xuống dưới, như con rồng trắng ngạo nghễ cười,
trấn áp trung tâm, liếc nhìn bốn phía.
Trong không gian Kiếm khí, chính là hình ảnh hư ảo của Ngũ Đức Luân, giống như là một mặt trời
nhỏ, tỏa ra năm ánh sáng xanh lam, xanh lục, vàng kim.
Xung quanh kiếm khí, còn có Tám đầu Kiếp Yêu, trấn thủ tám hướng.
Bên ngoài, chính là Thiên Hồ, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, Hồng yêu không màu… Tất cả đều là Linh Yêu đỉnh phong.
Ở sát phía bên ngoài là Nguyệt Thỏ, Thông Linh Xà, Tâm Ý Cổ Tiên vân vân.
Toàn thể cảnh tượng sầm uất bày ra trước mặt trông thật phồn thịnh.
Nhìn mầm biết cây, Sở Vân liếc mắt xem qua liền biết Ngũ Đức Luân có lực lượng hùng hậu cỡ nào.
- Năm yêu vật Vận Khí, ngoại trừ Trấn Yêu tháp là Linh Yêu tám nghìn năm, còn lại đều là Linh Yêu đỉnh phong. Hiện nay tổ hợp lại, theo ngũ hành
mà nói, địa vị dĩ nhiên có thể ngang với Tám Kiếp Yêu. Quả thật là một
cánh tay đắc lực, có tiềm lực phát triển cực lớn!
- Chỉ là, cái
này cũng đã ký kết khế ước liên kết liên minh với Tám đầu Kiếp Yêu, quan hệ với ta cũng không chặt chẽ lắm. Tương lai đợi đến khi đám Thiên Hồ
phát triển đến cảnh giới Kiếp Yêu, cho dù là Kiếp Yêu mười vạn năm, ta
cũng sẽ lập tức đưa Tám đầu Kiếp Yêu ra ngoài.
Trong lòng Sở Vân
biết rõ ràng, trải qua kinh nghiệm quyển trục Vạn Thú Vương, hắn đối với con đường phía trước đã vô cùng rõ ràng.
“Hiện tại, cảnh linh
quang của ta cũng đã phồn thịnh như vậy. Thật khó có thể tưởng tượng
được, Vạn Thú Vương khống chế ngàn vạn yêu thú, lại càng không thiếu yêu thực, sẽ có linh quang tráng lệ hùng mạnh và kỳ lạ đến mức nào!”
Nghĩ tới đây, Sở Vân rất không lý do chờ mong hướng về.
Hắn cũng không còn chút cảm giác kiêu ngạo nào. Hắn biết rất rõ ràng, còn
phải đi một chặng đường rất dài chính mình mới có thể leo lên đỉnh núi.
Mấy ngày sau đó, hắn vẫn chưa vội vàng xuất phát, mà một mặt điều dưỡng thể xác và tinh thần, một mặt tích cực chuẩn bị các loại đan dược dùng khi
khẩn cấp, mang theo một lượng lớn thạch tệ để tiêu dùng. Bên cạnh đó,
hắn cũng chuẩn bị một ít yêu kiếm, tính thi triển Kiếm Bộc Thuật cùng
với con bài còn chưa lật, vân vân.
Đường đi còn rất dài, nóng vội thì không thành công.
Mặc dù hắn còn trẻ tuổi, qua năm nay mới vừa tròn mười sáu tuổi, thế nhưng
tâm trí đã sớm trưởng thành, đầy thận trọng, hoàn toàn không sự nóng vội của những người tuổi còn trẻ, thật sự làm cho người ta thấy yên tâm.
Trong mấy ngày này, hắn luyện chế một số lượng lớn Thanh Đà đan. Yêu thú đang cầm trong tay có tu vi càng ngày càng cao. Chúng rất háu ăn, đối với
nhu cầu nguyên khí, cũng càng ngày càng cao.
Nuôi một con Linh Yêu Đỉnh phong còn tốn hơn nhiều so với nuôi một vạn đại quân.
Nuôi một đầu Kiếp Yêu, ngang với nuôi ba đội Tinh binh. Mỗi một đội tinh binh có số lượng hơn một nghìn người!
Kiếp trước, một là cơ thể Sở Vân không đủ linh quang, hai là thật sự không
có đủ tiền để nuôi dưỡng yêu vật tu vi cao. Mỗi ngày, một con Linh Yêu
Đỉnh phong thu vào một lượng nguyên khí lớn tương đương với năm nghìn
Địa sát Thạch tệ. Nếu nguyên khí không đủ, tu vi sẽ không thể bảo trì
được, mà tụt xuống.
Đây mới chỉ là Linh Yêu bình thường. Linh Yêu tuyệt phẩm lại còn cần nhiều hơn.
Nếu Sở Vân không nguồn tài chính lớn của Thư gia chống đỡ ở sau lưng, sao
có thể nuôi được nhiều yêu vật như vậy? Hơn nữa lại còn có Du Nha đại sư luyện binh, làm cố vấn hậu cần cho mình.
Điều kiện tu hành này
tốt hơn gấp nghìn lần so với kiếp trước. Khí vận tăng nồng hậu, không
ngừng gặp những kỳ ngộ, bản thân hắn lại hăng hái nỗ lực, mới có được
thành tựu như hiện nay.
- Hiện nay, Thư gia đang trong quá trình
phát triển, là nam nhân nên tự lực cánh sinh, không thể hoàn toàn dựa
vào sự cung cấp của người trong gia tộc. Việc này sẽ hoàn toàn liên lụy
tới sự phát triển của Thư gia. Đúng lúc này Sa Nhãn ở Đôn Hoàng mở ra.
Đây là một cơ hội tuyệt hảo. Nơi này ẩn chứa thiên tài địa bảo rất dồi
dào. Trong đó lại có mấy báu vật tốt mà khắp các thành phố trên mặt đất
đều khó có thể nhìn thấy được.
Ngay Sở Vân âm thầm vạch mưu kế. Thời gian khởi hành sắp đến gần, hắn bỗng nhiên nhận được một tin tức làm hắn phải ngạc nhiên.
- Thiết Ngao đã chết?
Điều này không thể xem là một tin tức tốt. Thiết Ngao là tướng đã đầu hàng,
đang còn trẻ tuổi, cường tráng, sau khi đầu hàng lại chết. Nếu được
truyền ra, không biết sẽ có bao nhiêu phỏng đoán, điều này sẽ ảnh hưởng
rất lớn đối với danh tiếng của Thư gia.
- Có thể là thần tướng thứ ba làm hay không?
Đầu tiên, Sở Vân nghĩ đến một người.
Tại kiếp trước, hắn và Hoàng Hiếu, Bạch Miễn hợp lại tự xưng là tam thần
tướng. Rất am hiểu về hành động tập kích doanh trại vào ban đêm, ám sát
tướng quân của địch. Hắn từng là người chỉ huy đội quân ám sát ưu tú
nhất.
Kiếp này đã có biến hóa quá lớn. Thần tướng thứ ba vốn rất nổi danh, lúc này ngay cả một tin tức cũng không có.
- Hồi bẩm thiếu chủ, Thiết Ngao bị bệnh mà chết. Từ đảo chủ nhân hậu, đặc xá cho hành vi phạm tội của hắn, cho phép hắn tiếp tục sống tại thiên
đảo của Thiết gia. Nhưng Thiết Ngao vẫn buồn bực sầu não rầu rĩ không
vui. Các thầy thuốc cũng phán đoán nguyên nhân của cái chết, là do buồn
bực tích tụ thành bệnh mà chết.
Binh sĩ bẩm báo.
- Chuyện
là vậy sao? Ôi, Thiết Ngao là một đối thủ tốt. Đáng tiếc, một con rồng
lớn đã chết. Hắn giống như chim ưng mất nửa cánh, muốn bay cũng bay
không cao. Làm sao có thể trở thành đối thủ của văn thần võ tướng Thư
gia ta đây? Ta muốn đi lễ truy điệu hắn.