Mắt thấy ba vị Vương giả này, tiến qua phía mình vây giết, đôi mắt Long
Đế co lại, giọng nói đè thấp từng tiếng vang rền như sấm:
- Tuy
rằng các ngươi đều là người sống, nhưng trên người lại tràn ngập tử khí. Ha ha, thú vị thú vị. Tuy nhiên chỉ dựa vào các ngươi đã muốn giết ta,
còn quá non! Ly Sơn!
Hắn thở nhẹ một tiếng, núi lớn nghìn trượng
dưới chân, lập tức chấn động. Hoa Chi khắp núi đồi rung chuyển. Long
Tình Quả liên tục chớp động, bắn ra triệu ánh sáng màu sắc rực rỡ.
- Hóa Đạo!
Tam Vương nhất tề hô lớn, như ba thanh lợi kiếm, sắc nhọn đâm tới, tốc độ
không giảm còn tăng, xung phong liều chết về hướng long Đế.
Hốc
mắt Long Đế đang tối đen, đồng tử bùng lên, ánh mắt vàng ròng ngưng
thành thực chất, như đèn pha, hung hăng bao lấy m Dương Vương.
Tuy rằng m Dương Vương nhắm hai mắt lại đúng lúc, nhưng bị ánh mắt này
chiếu tới, lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, tốc độ giảm xuống dữ dội.
Hai Vương khác vội vàng ra tay, đỡ lấy m Dương Vương.
- Cẩn thận, hồn phách của hắn quá cường đại. Xích Kim Đế Long Đồng đã có
thể bắn xuyên qua mí mắt, ta vừa bị hắn liếc mắt nhìn một cái, trong
nháy mắt hồn phách
đều tan!
m Dương Vương chật vật không chịu nổi thét to.
Tuy rằng bản thân hắn có hồn phách Dạ Đế, nhưng cũng chỉ có một phần năm,
chỉ tương đương với một vị hồn phách Vương cấp đỉnh phong.
- Đây
cũng không phải là hồn phách m Dương Vương không mạnh, mà là hồn phách
Long Đế quá cường đại. Mấy trăm vạn năm đau khổ dày vò, hồn phách chịu
đủ
tra tấn, lúc này mới có uy lực khủng bố như vậy. Tuy nhiên,
khi hồn phách tới trình độ Vương cấp, mặc dù là tản ra cũng có thể ở
trong nháy mắt ngưng tụ lại.
Trong lòng Sở Vân cân nhắc.
Vừa nãy, hắn và Long Đế vừa liếc mắt nhìn nhau một cái, trong nháy mắt hồn
phách bị đánh xơ xác. Lúc này đã sớm ngưng tụ lại. Thừa dịp Long Đế và
Tam Vương dây dưa với nhau, hắn lập tức phi thân rời khỏi.
Nhưng đúng lúc này, Mộng Ngôn Sư thần bí cưỡi Yêu thú, bay nhanh đến, vừa tới gần vừa hô to:
- Dùng chiêu kia!
Sở Vân và Mộng Ngôn Sư thần bí cách xa nhau không đến trăm mét, sát tới bên cạnh nhau, không ai để ý tới ai.
- Được!
Tam Vương cùng kêu lên đáp ứng. Mỗi người đều dừng lại cùng tập hợp với Mộng Ngôn Sư thần bí.
Toàn thân Mộng Ngôn Sư thần bí vẫn bao phủ một lớp sương mù màu đen. Lớp sương này tăng mạnh thêm, nuốt cả Tam Vương vào.
Ngay sau đó, hắc vụ ngưng tụ thành một hình người, không thua gì uy áp của
Long Đế khuếch tán ra xa, phóng tới phạm vi tám trăm dặm!
- Linh áp Đế Cấp?!
Sở Vân chấn động.
Không chỉ có hắn, mọi người đang nhìn lên trời cao cũng giật mình cắn phải đầu lưỡi.
Bọn họ xem như hoàn toàn có phúc mới được thấy được cảnh tượng này.
Một trận chiến này, không chỉ có các Vương giả xuất hiện, lại nghĩ tình
huống sau khi kết thúc, rồi lại nhấc lên sóng triều rất cao. Một vị Đế
Giả còn chưa đủ, lúc này không ngờ lại xuất hiện vị cường giả Đế cấp thứ hai!
Đây là có một kỳ cảnh có một không hai!
Trong lịch sử Tinh Châu, chưa bao giờ xuất hiện tình huống này.
Trong lịch sử, Tam Hoàng Tứ Đế cũng không cùng một thời đại. Đều là ngươi đi ta đến, chưa bao giờ đọ sức với nhau.
Nhưng hiện nay, cũng hai Đế cùng ra.
- Thời đại lớn đã đến!
Không biết là ai, bỗng nhiên vươn yết hầu, tru lên một tiếng.
Những lời này, nói ra tiếng lòng của mọi người.
- Ngươi là Dạ Đế? Ta từng xem qua bức họa của ngươi ở trong thành Dạ Đế. Không ngờ ngươi lại còn chưa chết!
Nhìn đế vương hắc bào trước mặt, Long Đế nhíu mày thật sâu.
- Không đúng, linh áp của ngươi mạnh mẽ không thật, tốt mã dẻ cùi. Ta
hiểu được, dĩ nhiên ngươi là ngươi từ Quỷ châu trở về. Xem ra thân xác
thực sự của ngươi đã bị hủy diệt.
Hiện nay chỉ có thể sống nhờ trong thân thể của bốn người.
- Ngươi chỉ là một kẻ vừa mới tấn chức thành Đế, biết cái gì? Chịu chết đi!
Dạ Đế hừ lạnh một tiếng. Bên hông hắn lộ vẻ một loạt tiên nang. Chụp lấy Quỷ Vương, lập tức bay ra hơn mười bóng đen.
Trong phút chốc, tạo thành một không gian chiến trận khổng lồ. Không có bất
kỳ ánh sáng nào. Toàn bộ đều là hắc ám, quỷ khí dày đặc.
Trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng của Dạ Đế.