Nàng hành tẩu trong hoang dã không có bất cứ mục đích nào, phiêu bạt khắp nơi, dưới áp bách sinh tử, rèn luyện bản thân, đề thăng chiến
lực của yêu vật dưới trướng. Chính là như vậy, trước sau đụng phải hai
bộ hài cốt. Đều là ngự yêu sư ngộ nạn trong m Hủ Hoang Địa. Từ trong
đống xương khô, Tiêu Yến không cần tốn nhiều sức đã thu được hai tiên
nang thượng đẳng này.
Đây chính là khí vận!
Đối với điều
này, Sở Vân cũng âm thầm cảm khái. Nhớ ngày đó, bản thân lấy được vài
chiếc thượng đẳng tiên nang, cơ hồ đều phải tốn sức chín trâu hai hổ. Mà Tiêu Yến chỉ cần đi đến nơi cần đến, cúi người là đã lấy được rồi. Toàn bộ thiên địa Quỷ Châu đều dõi theo nàng, âm thầm mang tài nguyên đến
cho nàng.
- Gì? Có khí người!
- A! Là người sống.
- Chiếm lấy thân thể nàng, đoạt xá, đoạt xá.
Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, khí tức thanh xuân của Tiêu Yến thổi ra
khắp bốn phương tám hướng, lập tức đưa tới vài trăm quỷ hồn. Những quỷ
hồn này, một vài trong số đó là đến từ tám châu, đại đa số đều là nhân
sĩ bản thổ. Bọn hắn gào thét, chen chúc xông về
phía thiếu nữ, âm phong rít gào, quỷ khiếu lang hào. Trong bóng tối, vô số nanh vuốt muốn tập kích Tiêu Yến. Thiếu nữ đối với điều này hoàn toàn thờ ơ, dưới nguy cơ sinh tử, không ngờ khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười.
Trong chớp mắt, Tinh Quỷ Hồn Giới chợt lóe lên.
Sở Vân từ bên trong lao ra. Mặc dù hồn lực không khổng lồ, nhưng vạn phần tinh thuần.
Hắn tạo lên một cơn cuồng phong. Cuốn theo mây đen
trên bầu trời.
Chúng quỷ bị uy thế như vậy dọa cho đến mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán!
- Đây là đại năng, hồn phách đại năng!
- Làm sao có thể. Có thể dẫn động thiên tượng chỉ có thể là Đế Hoàng chi hồn!
- Tha mạng…
Trong lúc nhất thời thanh âm gào thét vang vọng khắp bầu trời. Chỗ bất đồng
chính là, lúc trước đó là thanh âm tràn đầy hung hăng cùng đắc ý, giờ
phút này lại biến thành kinh hoàng cùng sợ hãi.
- Thực quá ầm ĩ.
Sở Vân ung dung.
Vù!
Hắn cổ động hồn lực, âm phong quyển tịch, hút hết đám quỷ hồn này vào Tinh
Quỷ Hồn Giới. Trong phút chốc, thế giới lại khôi phục bình tĩnh. Xung
quanh Tiêu Yến, không còn bất cứ một quỷ hồn nào. Ánh lửa bập bùng,
chiếu rọi lên trên khuôn mặt cô gái, khiến cho đôi mắt to tròn của thiếu nữ càng thêm rực rỡ.
Tinh Quỷ Hồn Giới lại lấp lánh vài lần u quang, sau đó trong đầu Tiêu Yến vang lên thanh âm hơi thỏa mãn của Sở Vân.
- Đúng vậy, lần này hồn phách dẫn đến có vài đầu chất lượng thượng thừa,
là Quỷ Hùng cấp. Xem ra m Hủ Hoang Địa không hổ là gia viên du hồn. Càng xâm nhập sâu vào bên trong, hồn phách du đãng lại càng thêm cường đại.
Trên thực tế, hồn phách cũng được phân chia cảnh giới.
Quân cấp tương đương với Quân quỷ, phía trên chính là Hầu quỷ, Vương quỷ, Đế quỷ, Hoàng quỷ, Thánh hồn.
Sở Vân tồn tại dưới dạng hồn phách bên trong Tinh Quỷ Hồn Giới, đương
nhiên là Hoàng quỷ, chiếm cứ vị trí đỉnh phong. Bất quá tình huống của
hắn có chút đặc thù, chỉ là hồn phách cánh tay trái của bản thể tách ra. Bởi vậy, đối phó với Quỷ Châu Hoàng quỷ nguyên vẹn, Sở Vân không thể
đấu lại. Xuyên qua Quỷ Châu ba cửa ải, hơn nữa trong khoảng thời gian
này cắn nuốt rất nhiều hồn phách, chiến lực hiện tại của hắn có thể đối
phó với hai Đế quỷ.
- Trong khoảng thời gian này ta cắn nuốt rất
nhiều hồn phách, nhưng đám này đều có cấp độ quá thấp, tu vi cũng chỉ là Quỷ Hùng cấp. Nếu ta có thể liên tục thôn phệ hai Đế quỷ, ta có thể so
sánh cùng hồn phách bản thể rồi. Nếu may mắn thôn phệ được một Hoàng
quỷ, lập tức có thể vượt qua bản thể! Quỷ Châu đúng là một nơi tốt để tu hành.
Sở Vân trong chiếc nhẫn âm thầm cảm khái. Thôn phệ càng nhiều hồn phách, hắn càng cảm nhận được thâm ý của Quỷ Thánh.
Bình thường ngự yêu sư muốn tấn thăng đẳng cấp, cần phải bắt đầu từ ba
phương diện thân thể, linh quang, hồn phách. Đề thăng từng phương diện,
ngự yêu sư mới có thể đạt tới cấp độ rất cao. Nhưng hồn phách tu hành,
đã vứt bỏ đi hai phương diện thân thể cùng linh quang. Cũng bởi vì đã
không bị hai phương diện thân thể cùng linh quang liên lụy, tốc độ tu
luyện của hồn phách mới khủng bố như thế. Đương nhiên, ngự yêu sư Đế
Hoàng mà Quỷ Thánh cần, phải là nhân tài có đủ cả ba phương diện thân
thể hồn phách, linh quang.
Bởi vậy hắn mới thiết lập Tửu Trì Nhục Lâm. Một vị Hoàng quỷ dưới sự giúp đỡ của Tửu Trì Nhục Lâm, có thể một
lần nữa phục sinh, có được thân thể cùng linh quang Hoàng cấp, lập tức
có thể tạo thành một cường giả Hoàng cấp. Mà thường thường cường giả
Hoàng cấp khi còn sống có lẽ chỉ là một vị ngự yêu sư Dị Sĩ cấp. Sau khi hắn chết trở thành quỷ sĩ, thông qua không ngừng thôn phệ hồn phách tu
thành Hoàng quỷ. Làm
như vậy, còn có một chỗ tốt cực lớn, đó chính là tiết kiệm tài nguyên.
Một vị ngự yêu sư Dị Sĩ cấp, muốn tấn thăng đến Hoàng cấp tài nguyên cần
đến mười phần khổng lồ. Nhưng một quỷ sĩ muốn trở thành một vị Hoàng
quỷ, chỉ cần đến hồn phách. Mà trong Quỷ Châu, hồn phách không những có
thể tự mình sinh sản, hơn nữa từng giây từng phút đều không ngừng có hồn phách từ tám châu khác được tiếp dẫn vào.
- Hiện tại, hồn phách
của ta so với Hoàng quỷ sơ đoạn kém hơn một bậc. Nhưng chỉ cần không
ngừng cắn nuốt, có thể một đường tấn chức, Hoàng quỷ trung đoạn, Hoàng
quỷ cao đoạn, Thánh hồn cũng có khả năng.
Tâm tư Sở Vân đã sớm
không ngừng rung động. Quỷ Châu thực sự là một bảo địa, là nơi tu hành
tuyệt hảo đến hồn phách có thể thăng tiến. Hiện tại, Sở Vân đã sớm có
tiên thiên đạo thể. Nếu như hồn phách có thể lại có thể trở thành Thánh
hồn, không thể nghi ngờ
đã hướng về Thánh cấp một bước dài. Đối
với thần ma hạo kiếp chính thức trong tương lai, có tác dụng trợ giúp
cực lớn. Đương nhiên, cho dù thân thể, hồn phách của hắn đều là Thánh
cấp, nhưng chỉ cần linh quang của hắn vẫn là Hoàng cấp sơ đoạn, như vậy
cảnh giới của hắn vẫn chỉ là Hoàng cấp sơ đoạn.
- Lại có thêm du hồn tới nữa rồi.
Sở Vân cười hắc hắc. Thường thường, cách một khoảng thời gian. Ánh lửa rực rỡ cùng khí tức thanh xuân của thiếu nữ sẽ đưa tới một đám du hồn trong m Hủ Hoang Địa.
Trên thực tế, những hồn phách này mới có số
lượng nhiều nhất trong m Hủ Hoang Địa. Hơn nữa còn là uy hiếp lớn nhất
cho ngự yêu sư. Ban ngày là khoảng thời gian yêu thú m Hủ Hoang Địa sinh hoạt. Mà đến ban đêm, đó chính là khoảng thời gian mà du hồn hoạt động, trở thành chúa tể của toàn bộ m Hủ Hoang Địa. Ban đêm, bọn chúng đánh
nhau, thôn phệ lẫn nhau. Thậm chí một ít du hồn trong số đó còn tìm kiếm yêu vật hoang dã tiến hành đơn đả độc đấu. Bình thường mỗi khi có người sống xuất hiện, bọn chúng đều sẽ buông tha nội đấu, lập tức chen chúc
đến chỗ người sống.
Đoạt xá trọng sinh đã trở thành ý nghĩ thâm căn cố đế ăn sâu vào tiềm thức bọn chúng.
Ngự yêu sư bình tường nếu như qua đêm bên trong m Hủ Hoang Địa, sẽ tuyệt
đối thu liễm hết khí tức, cẩn thận ẩn nấp, e sợ bị du hồn phát hiện, nếu không sẽ bị
không ngừng quần công cho đến chết.
Mà Tiêu
Yến qua đêm lại công khai dấy lên đống lửa, không chút nào thu liễm khí
tức tính mạng của mình. Bởi vì bên cạnh nàng còn có một Hoàng quỷ Sở
Vân. Chuyện ấy mang cho thiếu nữ cảm giác an toàn không gì sánh được,
nghe thấy lại có một đám du hồn tập kích. Tiêu Yến bình thản, thậm chí
còn ngáp một cái uể oái nói:
- Sư phụ, người ta có chút mệt mỏi, đồ nhi đi ngủ trước đây.
- Ừ, ngủ đi.
Sở Vân cười cười, thanh âm chợt dừng lại.
- Ồ... Đợi chút, có một nhóm người đang tiến đến.
Một nhóm người cười trên Khủng Cụ Ngạc, mở hết tốc lực di chuyển trong m Hủ Hoang Địa. Khủng Cụ Ngạc không chỉ da dày thịt béo, hơn nữa còn có sáu
chiếc chân rất dài, tuy rằng sức bật không lớn, nhưng di chuyển trong
đường dài lại vô cùng khá.
Điểm mấu chốt chính là chúng có thể phát ra một loại đạo pháp thiên phú, hướng bốn phía tản ra sợ hãi.
Loại sợ hãi này có thể ảnh hưởng đến du hồn. Bởi vậy có thể coi là một lợi
khí khi hành tẩu trong m Hủ Hoang Địa. Nhưng mà Khủng Cụ Ngạc có phẩm
cấp đạt đến thượng đẳng, vô cùng hiếm có. Ước chừng một ngàn ngự yêu sư
mới có thể có được một đầu Khủng Cụ Ngạc. Nhưng mà hôm nay, đám người
kia mỗi người đều đang cưỡi một đầu Khủng Cụ Ngạc.
Lân giáp ngạc ngư hiện lên ánh sáng âm u, hàm răng dữ tợn trắng ởn lồi ra bên ngoài.
Đám người cưỡi trên Khủng Cụ Ngạc đều là những kẻ hung mãnh, diện sắc như
cương thiết, lưng hùm vai gấu, trong đôi mắt tinh nhuệ lộ ra hàn khí
nhàn nhạt. Bọn hắn đều mặc hắc y, trước người sau lưng đều thêu một chữ
"Tào" màu đỏ. Nếu là ngự yêu sư có kiến thức rộng rãi thấy được những
người này nhất định sẽ kinh hô:
- A, là Tào gia thập bát kỵ!
Tào gia là một trong những Quỷ Châu nhất lưu gia tộc, Tào gia thập bát kỵ
bình thường tuyệt đối không xuất động, chỉ khi nào hộ vệ gia chủ mới
xuất hiện. Mỗi người đều trung tâm, đều là ngự yêu sư tu vi Kỳ Nhân cấp. Nhưng giờ phút này, người bọn hắn bảo hộ không phải là gia chủ Tào gia
mà là một thiếu niên. Thiếu niên có dung mạo anh tuấn, khuôn mặt trắng
bóc, thân mặc một bộ bạch y, dưới nền hắc y của Tào gia thập bát kỵ lại
càng khiến cho người ta chú ý. Dưới háng hắn không phải là Khủng Cụ Ngạc mà là một đầu Huyền Minh Quỷ Long tuyệt phẩm.
Hắn là thiếu chủ
Tào gia, họ Tào tên Hữu Đạo, một trong những thiên tài tuyệt đỉnh của
Quỷ Châu. Tuy hôm nay chỉ có mười tuổi, nhưng cũng là là cường giả Hào
Hùng cấp.
Hắn trời sinh vương giả, ký thác trên người toàn bộ kỳ
vọng của Tào gia, mọi cử động đều được chúng nhân chú mục. Một Hào Hùng, thập bát Kỳ Nhân, đây có thể nói là một đội ngũ có thực lực vô cùng
hùng hậu. Trừ phi gặp phải Quân cấp, dưới tình huống bình thườnghoàn toàn có thể tung hoành ngang dọc.