Chí Tôn

Chương 118: Q.6 - Chương 118: Tinh Nữ (thượng)






Tiên Nang Vương lại lui về phía sau một bước, trở tay không kịp.

Hắn vốn chỉ muốn dùng linh áp giáo huấn Sở Vân một chút, đây là giao phong thường lệ trong Vương cấp.

Nói chung, Vương giả không định đại chiến sinh tử. Bởi vì nhất cử nhất động đều có ảnh hưởng thật lớn. Hơn nữa và đại chiến Vương giả cùng cấp sẽ rất tiêu hao khí vận.

Sau một trận đi chiến xuống, thường thường không ai thắng được ai. Ngược lại sẽ bởi vì chiến đấu kịch liệt, mỗi người đều chịu thiệt. Ví dụ đại chiến như vậy có rất nhiều, trừ phi trong Vương giả có thâm cừu đại hận bất cộng đái thiên, mới có thể ra tay.

Bởi vậy, những tranh cãi nhỏ giống như hôm nay, đều chỉ vận dụng giao phong linh áp để tiến hành giải quyết. Người thắng có phong độ, người bại tự động thối lui, ai cũng không chật vật, không mất thể diện.

"Ta đã hiểu! Tiểu tử này, là tấn chức Vương cấp thời gian quá ngắn, chưa hiểu những kiến thức phổ thông trong giới Vương giả. Lão phu hôm nay là đụng phải thanh niên sức trâu!"

Đột nhiên, Tiên Nang Vương hiểu được, đồng thời buồn bực không thôi.

Về điểm này, hắn đã hiểu lầm.

Trên thực tế, Tửu Hào Vương luôn luôn tĩnh dưỡng trong Hỏa Đức Thành. Mỗi lần nói chuyện với với Sở Vân, cũng đã cung cấp cho hắn những kiến thức phổ thông.

Sở Vân cũng biết mấy điều này, nhưng hắn vốn dự tính phải khuất phục Tiên Nang Vương, coi như không khuất phục được, cũng phải để Tiên Nang Vương biết được thực lực cao nhất của mình.

- Thỉnh chớ động thủ!

Khi Sở Vân chậm rãi giơ đao kiếm lên, muốn tiến tới công kích, một đạo lam quang từ trong tiên nang của Tiên Nang Vương, bắn ra, rơi trong đại sảnh, hóa thành một vị nữ tử mặc cung trang.

Nữ tử này cực kỳ xinh đẹp.

Mái tóc được vấn cẩn thận, tóc mai tết ba tầng, hơi chếch về phía bên phải, tinh xảo mà lại thanh lịch.

Đây là nữ từ có một đôi lông mi đen cong dài nhất mà Sở Vân từng gặp. Lông mi dày, giống như là lông quạt, khiến nàng tăng thêm một phần hào quang thần bí nói

không nên lời.

Con mắt của nàng rất lớn, đen trắng rõ ràng, trong veo, giống như những vì sao nằm rải rác.

Dung nhan của nàng, mũi, miệng, phần lớn đều bị tấm khăn màu lam che kín. Khiến người ta bóp cổ tay thở dài, trong lòng dâng lên một sự kích động, không nhịn được muốn tháo khăn che mặt, nhìn xem dung nhan của nàng.

Chiếc khắn màu lam, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của nàng, trong sáng, thật giống như tấm vải mới được giặt sạch, khiến người ta không nhịn được muốn cắn một miếng.

Toàn thân nàng tản ra khí tức u nhã, giống như là vầng trăng cong soi sáng trên sông Giang Nam, bỗng nhiên phủ xuống đại sảnh. Thoáng cái, sát phát không khí nồng đậm liền giảm đi.

- Ngươi là ai?

Hai mắt Sở Vân nhíu lại, tư thế bảo vệ chuẩn bị xung phong liều chết.

Dung nhan của nữ tử thuộc loại đứng đầu trong các Cực Nhạc Tiên Phi. Nhưng khí chất lại càng xuất chúng, đối mặt với nàng giống như đối mặt với trời sao, thần bí mà lại mênh mông.

Quan trọng hơn chính là, hai mắt của nàng tràn ngập ánh sáng trí tuệ, khiến Sở Vân không thể khinh thường. Bởi vì hắn chỉ từng nhìn thấy hào quang này trong mắt Thụy Lão Nhân, Cù Mộc Vương.

Đồng thời, trong lòng Sở Vân, nổi lên tiếng bàn tán của các Cực Nhạc Tiên Phi.

- Kỳ quái, vì sao ta cảm thấy như từng gặp nữ tử này.

- Ta cũng có một loại cảm giác quen thuộc. Nàng chính là tiên phi yêu binh sao?

- Sẽ không đâu. Chỉ cần là tiên phi, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đều sẽ phát sinh phản ứng. Trong chúng ta cũng sẽ có cảm ứng. Nhưng nàng lại không có.

Mà sau đó, Tiên Nang Vương đã nói ra thân phận của nàng :

- Nàng chính là quân sư của lão phu, Toán sư Tinh Nữ nổi tiếng cùng với Thụy Lão Nhân, Quái Tiên, Túy Nhất Sinh trong giới Toán sư hiện nay. Chính nhờ nàng trợ giúp, lão phu mới biết được Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền ở trong tay Sở Vân ngươi.

- Là như thế sao...

Mắt Sở Vân nhìn chăm chú nhìn về hướng Tinh Nữ. Trực giác nói cho hắn biết, Tinh Nữ này thực sự không đơn giản. Cũng không biết, tu vi của vị Toán sư này như thế nào.

- Chư tinh Thiếu quốc chủ khoan hãy động thủ. Hiện tại Song Đế đang hoành hành. Hẳn là ngươi và ta nên cùng nhau hợp tác, tạo thành liên minh Vương Giả. Như vậy mới có thể tìm thấy kẽ hở sinh trước Song Đế. Giữa chúng ta, là minh hữu, không phải kẻ địch. Lúc này, tiểu nữ tử và Tiên Nang Vương cùng mang theo mười hai phần thành ý, tới tìm sự hợp tác.

Giọng nói Tinh Nữ, chậm rãi, có một loại ý nhị không tầm thường.

Tinh Nữ nói và Thụy Lão Nhân không mưu mà hợp, có thể xem như anh hùng cùng chung suy nghĩ.

Tuy nhiên Sở Vân lại không thu hồi đao kiếm, trận này hắn đã quyết!

- Hợp tác? Ha ha, mặc kệ là hợp tác thật, hay là hợp tác giả. Ta cũng phải giáo huấn Tiên Nang Vương này một chút đã! Ra chiêu đi!

Hắn chớp thời cơ, thân người nhào tới, đồng thời trong tiên nang bên hông bay vụt ra tám Lưu Tinh.

Chính là tám Kiếp Yêu Bạo Động Viên, Vân Sí Hổ.

Trước sự kinh ngạc của Tiên Nang Vương, Tinh Nữ, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi.

Ngay sau đó, bọn họ đã không còn ở phòng khách Hỏa Đức Thành, mà trong không gian Bát Quái Chiến Trận do Sở Vân tạo thành!

- Đáng chết!

Thân hình Tiên Nang Vương lui mạnh, đồng thời mở tiên nang, yêu vật bay ra, tạo thành chiến trận.

- Sở Vân ngươi...

Tinh Nữ còn muốn khuyên nữa, nhưng nhìn thấy cũng Sở Vân đao quang kiếm ảnh cuồn cuộn. Nàng liền thất sắc. Giờ phút này nàng hoàn toàn hiểu được Sở Vân đã hạ quyết tâm sát phạt.

Nàng khẽ thở dài, thân hình như điện, bắn về phía một bên. Tiên Nang Vương ở phía sau Nàng, lúc này đã được trang bị toàn diện, chủ động đón nhận đòn đánh của Sở Vân, đồng thời kêu to:

- Sở Vân, ngươi thật sự nghĩ lão phu sợ ngươi?

Trường bào trên người Tiên Nang Vương tung bay, phát ra những quầng sáng mạnh mẽ màu vàng, trùng trùng điệp điệp, bao kín lấy khắp thân thể hắn.

Đồng thời, ba phía quanh người hắn có ba tấm khiên Kiếp Yêu lớn.

Xung quanh tấm khiên lớn còn có ánh sáng bạc chiếu lập lòe.

Sở Vân vung đao kiếm lên, ánh đao kiếm cuồn cuộn, đánh tới Tiên Nang Vương, ngay cả tấm khiên lớn Kiếp Yêu cũng chưa đụng tới, đã bị phù chiếu màu bạch kim triệt tiêu hoàn toàn.

Những phù chiếu mầu bạch kim, cũng chỉ biến mất một bộ phận nhỏ còn chưa đến một phần mười. Hơn nữa, phù chiếu còn lại tương hỗ với nhau, diễn sinh ra phù chiếu mới, bổ sung vào chỗ trống vừa mất.

- Còn mai rùa này...

Sở Vân thấy vậy, lông mày cũng không khỏi khẽ nhăn lại.

Tiên Nang Vương thì cười ha ha:

- Tiểu bối, ngay cả phòng ngự tầng thứ nhất của bản vương, ngươi cũng chưa đột phá được.

Nói cho ngươi biết, đây là bạch kim phù sinh sôi không ngừng. Trừ phi ngươi có thể một đòn đánh tan tất cả tám nghìn tám trăm tám mươi tám phù chiếu, nếu không sẽ không có cơ hội. Nó có thể nhanh chóng diễn sinh, chính là lợi khí phòng ngự cao nhất.

- Ngoài ra, bản vương còn có tấm khiên Tam Muội Đại Thần, đây là tổ hợp yêu binh. Mỗi một cái đều có tu vi cao tới tám trăm vạn năm. Số lượng tổ hợp phòng ngự, có thể sánh ngang Kiếp Yêu binh nghìn vạn năm. Đạo bào Huyền Hoàng Tức Nhưỡng của bản vương, lại là yêu binh Tiên Thiên hành thổ. Chỉ cần yêu nguyên còn đủ, có thể hoá sinh đại địa vô hạn.

- Bản vương đã đứng ở thế bất bại, bất kỳ công kích nào của ngươi đều là phí công. Ngươi thu tay lại đi. Bản vương chỉ xem như ngươi còn trẻ không biết, sẽ không tức giận với ngươi. Chúng ta có thể ngồi xuống, từ từ nói chuyện.

Tiên Nang Vương biểu hiện tư thế tiền bối cao nhân, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân đầy ý tứ hàm xúc.

- Ha ha ha...

Bỗng nhiên Sở Vân cất tiếng cười vang.

Thần sắc Tiên Nang Vương nhất thời cứng lại:

- Ngươi cười cái gì?

- Thật tốt quá. Nói như vậy, ta có thể toàn lực thi triển!

Toàn thân Sở Vân nhiệt huyết sôi trào, hai mắt đầy ý chí chiến đấu.

- Ngươi!

Tiên Nang Vương vẫn xem thường quyết tâm của Sở Vân, khi nhìn thấy ánh mắt đó của Sở Vân, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy hồi hộp.

Sở Vân đã giơ lên cao đao kiếm - Thiên, Tịch, Đại, Kiếm, Bộc!

Giờ phút này, thời gian giống như dừng lại, trời đất đều tĩnh mịch.

Ầm!

Bỗng nhiên, hào quang trắng như tuyết, mãnh liệt đến mức không thể nhìn được, phát ra từ trên đao kiếm, chiếu rọi sáng rực toàn bộ Bát Quái Chiến Trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.