Chí Tôn

Chương 114: Q.7 - Chương 114: Toàn diện tấn công Đan Châu (thượng)




Du Hoàng cũng có dáng dấp thanh niên, chỉ là khác với vẻ tao nhã của Thư Hoàng, vóc người hắn khỏe mạnh, ánh mắt tràn ngập vẻ tự do. Hắn giống như một con phi điểu thích ngao du thiên địa, ham mạo hiểm, tựa hồ không gì có thể trói buộc hành tích của hắn.

Trong các cường giả Hoàng cấp, Du Hoàng cũng có danh tiếng. Thực lực Hoàng cấp cao đoạn, tại trận doanh Tinh Châu xứng danh Tam Hoàng.

Chỉ là, hắn cng không có khí độ của một Hoàng giả.

- Ai nha, các ngươi đều ở đây cả…

Hắn tùy tiện quan sát mọi người một vòng, dưa tay lên ngoáy mũi.

Mọi người đều đen mặt lại.

Thư Hoàng bất đắc dĩ thở dài:

- Nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, ngươi đã là Hoàng giả, phải có khí độ, đừng có ngoáy mũi như vậy nữa.

- Thoải mái mà, sao không ngoáy!

Du Hoàng trừng mắt, chẳng thèm để ý.

- Đây chính là thú ham của ta, các ngươi không thể cấm đoán.

- Không nói những điều này nữa. Du Hoàng, tình hình chiến đấu ra sao rồi?

Nhân Hoàng hỏi.

- A, Đan Thánh thành cái đích cho mọi người công kích, gặp phải tám Thánh vây công.

Tuy rằng rơi vào hạ phong, thế nhưng đã cướp được Thánh vật của Cổ Thánh. Hắn tế ra Thánh vật của mình, tràng diện đang giằng co quyết liệt.

Du hoàng vừa nói xong, bỗng nhiên hé miệng.

Phụt.

Phun ra một ngụm máu lớn.

Máu của Hoàng giả, tràn ngập kim mang. Cả vạt áo Du Hoàng đều bị máu nhuộm dần, hoàng huyết còn lại liền phun xuống Tinh Thánh Điện. Tinh quang đảo qua nền điện, trong nháy mắt liền dọn sạch vết máu.

Sở Vân thấy một màn như vậy, nhất thời sợ hãi.

Vừa rồi hắn còn cảm thấy đáng tiếc, không được tận mắt thấy Thánh nhân chiến đấu.

Hiện tại lại thấy may mắn, chỉ là dư ba từ cuộc chiến chư Thánh khiến Tam Hoàng còn chật vật như vậy, nếu là hắn tại hiện trường, khẳng định sẽ càng thêm thê thảm.

Du Hoàng phun ra một búng máu, lập tức đặt mông ngồi xuống đất, rất không có hình tượng ngồi dựa vào góc tường, hở hổn hển, vẻ mặt cảm khái:

- Ai nha nha, uy năng Thánh nhân, thực sự kinh thiên động địa. Đây là tám Thánh còn chưa sử dụng tới Thánh vật, nếu như vận dụng Thánh vật, sợ rằng rất nhiều Đế Hoàng không thể trở về được.

Nói xong, hắn lấy ra một phần Tiên Thiên nguyên tinh, đưa lên miệng, nuốt xuống phía dưới.

Sắc mặt tái nhợt nhất thời hiện ta một tia hồng nhuận, tiếng thở dốc cũng dần được bình ổn xuống.

Hắn thụ thương rất nặng, có có Tiên Thiên nguyên tinh mới có thể trị tiệt, đạt tới trình tự Hoàng cấp, tuyệt đại đa số đan dược đều mất đi hiệu lực.

Ăn xong một phần, Du Hoàng không dừng lại, tiếp tục lấy ra một phần Tiên Thiên nguyên tinh, há miệng nuốt xuống.

- Lần này ăn khổ thật nhiều. Tổn thất năm phần Tiên Thiên nguyên tinh không là gì, quan trọng là thế giới tiên nang cũng bị ảnh hưởng, tiến trình phát triển chí ít cũng rút lui tám mươi năm!

Du Hoàng phủi phủi tiên nang bên thắt lưng, liên tục cười khổ.

- Thánh nhân xuất thủ, đều chứa đạo lý pháp tắc. Dư ba từ cuộc chiến của chín Thánh, tự nhiên có thể ảnh hưởng tới lưới pháp tắc tiên nang. Không nói riêng ngươi, có Đế Hoàng nào không bị ảnh hưởng thế giới tiên nang?

Ngữ khí Thư Hoàng yếu ớt.

Sắc mặt Bạch Đế, Tần Đế, Vũ Đế, Long Đế đều rất khó coi.

Tuy rằng thế giới tiên nang của những cường giả Hoàng cấp đều bị thương tổn, nhưng tốt xấu gì bọn họ vẫn có thu hoạch, có thể cảm ngộ được rất nhiều từ cuộc chiến chư Thánh.

Cường giả Đế cấp thì không được gì, cảnh giới bọn họ vẫn còn kém lắm, thời gian quan chiến lại chẳng được bao đã phải chạy ngược về, trong khi tốc độ phát triển tiên nang chí ít cũng lui lại năm mươi năm.

Về phần Sở Vân rất không sai, may mắn tránh được một kiếp này.

- Không tốt!

Vũ Đế bỗng nhiên nhíu mày, nói:

- Thánh vật Tinh Hải Oản của Tinh Thánh đại nhân còn ở Tinh Châu, hiện tại chư Thánh hỗn chiến, chẳng phải hắn bị thiệt?

Không có Thánh vật, sức chiến đấu của Thánh nhân chắc chắc giảm mạnh.

- Chịu thiệt?

Du Hoàng nhướng mày, cười với Thư Hoàng và Nhân Hoàng.

- Hắc hắc, nói thật đi, bổn Hoàng còn chưa thấy Tinh Thánh chịu thiệt bao giờ. Nếu chịu thiệt, chỉ sợ là Đan Thánh.

- Không sai. Chín Thánh đại chiến, chỉ có Đan Thánh tế ra Thánh vật, tám Thánh còn lại dùng tay không. Đây không phải do bọn họ cố ý không dùng, mà căn bản là do không mang Thánh vật đến cùng.

Thư Hoàng chậm rãi nói.

Nhân Hoàng nheo hai mắt, tinh quang trong mắt lấp lóe bất định:

- Nếu như ta đoán không sai, sắp tới sẽ có nhiệm vụ.

Ngũ đế nghe được không hiểu chút gì, không biết được Tam Hoàng này có gì bí hiểm?

Tế ra Thánh vật, chiếm được thượng phong lại là có hại, không tế ra Thánh vật, ngược lại còn chiếm tiện nghi. Đây là chuyện gì?

Nhưng chợt, thân thể năm vị cường giả Đế cấp đồng loạt chấn động, sắc mặt hiện lên thần tình kinh hỷ, như nghĩ tới điều gì.

Theo như Nhân Hoàng nói, cùng một lúc, tinh bài tám người trong điện không ngừng rung động, lóe ra quang mang xanh ngọc.

Tất cả mọi người đều như nhau, lấy ra tinh bài của mình, kiểm tra một hồi, thần tình trên mặt đều phấn chấn mười phần.

Nhiệm vụ bắt buộc… Tấn công Đan Châu!

Thánh nhân và Thánh vật, như dị thể đồng tâm, một kiện Thánh vật liền tiêu biểu với một nửa Thánh nhân. Tinh Thánh rời Tinh Châu, đi vào Hải Nhãn thâm uyên, lo sợ đại bản doanh có biến, liền lưu lại Thánh vật Tinh Hải Oản. Tinh Thánh Điện lâm vào đổ vỡ, Tinh Hải Oản liền lập tức bày ra thần uy Thánh vật, đơn giản ổn định lại Tinh Thánh Điện.

Chín Thánh đại chiến, chỉ có Đan Thánh dẫn theo Thánh vật trên người. Tám Thánh còn lại không như vậy, đều lưu Thánh vật trấn thủ tại đại bản doanh.

Tuy rằng hành động này dẫn tới Đan Thánh cướp được Thánh vật của Cổ Thánh, thế nhưng từ một góc độ khác mà nghĩ…

Đan Châu hiện không có Thánh vật trấn thủ, chẳng phải trống rỗng đến cực điểm?

Thế giới cửu châu, kỳ thực đều là tiên nang tuyệt phẩm của Thánh nhân, chậm rãi phát triển rồi hình thành. Đan Thánh mang theo Thánh vật rời khỏi, hiện tại Đan Châu giống như căn nhà không chủ, tài phú khổng lồ do Đan Thánh tích lũy ở bên trong, chẳng phải có thể hạ bút thành văn?

Mọi người ở đây, đều là hạng người linh quang thâm hậu, trí tuệ phi phàm, trong nháy mắt liền suy nghĩ tới chỗ then chốt, thậm chí càng sinh tính nhiều hơn những chuyện tiếp về sau.

Trong mắt Bạch Đế lóe ra tinh quang, thầm nghĩ:

- Đây là cơ hội tốt trời ban, sản vật Đan Châu phong phú, là tiên nang Thánh nhân, chỉ cần cướp đoạt một chút, có thể khiến thế giới tiên nang của ta phát triển cực lớn.

Long Đế nắm chặt tinh bài, ngón tay run run, trong lòng hưng phấn:

- Trước kia ai dám chủ ý đánh lên đầu Thánh nhân? Thế nhưng hiện tại là tình huống đặc thù, lần này tốt lắm, ta thẳng tay đi làm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.