Trong nháy mắt, trong trời đất đều vang vọng giọng nói của hắn.
Linh quang tiếp tục khuếch tán hướng ra phía ngoài, cả người hắn đều biến mất trong linh quang trắng xoá.
Một khí tức Đại Đạo sung thiên triệt địa, quét ngang phạm vi nghìn trượng.
Vạn vật, bất luận là điểu thú đang bay, hay cổ mộc kiệt ngạo cao ngất,
đều lặng im không tiếng động, ẩn mình, không có bất kỳ ý chí chiến đấu
nào dám chống lại khí tức này.
Giờ phút này, Tửu Hào Vương chính là thiên địa!
Thiên Nhân Hợp Nhất!
- Lưới pháp tắc vô thượng của Tinh Châu!
Nhị Lang Thiên Quân kinh ngạc kêu lên một tiếng. Từ trong bạch quang, hắn mơ hồ thấy dấu vết của lưới pháp tắc Tinh Châu.
Trong quá trình ngộ đạo của Vương giả, lưới pháp tắc hiện ra, không ngờ có
thể dùng mắt thường trực tiếp quan sát. Thảo nào có cách nói, đi xem
cường giả Vương cấp ngộ đạo, đối với bất kỳ Ngự yêu sư nào mà nói, đều
là một lần kỳ ngộ thật lớn.
Thiên Nhãn!
Việc này không nên chậm trễ. Sở Vân quyết đoán mở ra Thiên Nhãn. Phóng mắt nhìn qua, dấu
vết lưới pháp tắc vốn mơ hồ, lập tức hiện lên rõ ràng trong tầm nhìn.
Chỉ là đồng dạng, tìm hiểu lưới pháp tắc, khiến linh quang tiêu hao vô
cùng kịch liệt.
Thông Linh Xà.
Sở Vân vỗ tiên nang, gọi ra Thông Linh Xà, hình thành linh quang cầu, liên thông hắn và Nhị Lang
Thiên Quân. Thiên Nhãn phối hợp Trực Giác Chân Đồng là một tổ hợp tuyệt
diệu, lại bắt đầu trình diễn.
Trong linh quang và hồn phách, hình thành sự tuần hoàn hoàn mỹ.
Thoáng cái, Sở Vân liền cảm thấy tốc độ tiêu hao linh quang trong cơ thể, chợt chậm lại. Ít nhất chậm lại một phần trăm so với ban đầu.
Hai
người cũng không nói gì, chỉ chăm chú nhìn về phía Tửu Hào Vương. Nắm
chắc kỳ ngộ khó có được này, tập trung toàn lực để tìm hiểu.
Ước
chừng nửa khắc sau, linh quang của Tửu Hào Vương, dao động kịch liệt, dữ dội đạt tới cực điểm. Ầm một tiếng, như giao long rời bến, bắn ra một
cột sáng rộng chừng hai trượng.
Trong ánh mắt Sở Vân và Nhị Lang
Thiên Quân đầy vẻ kinh ngạc, cột sáng Nhất Phi Trùng Thiên, lên như diều gặp gió, trực tiếp chui vào lưới pháp tắc Tinh Châu.
Cột sáng xuyên qua lưới pháp tắc, càng ngày càng cô đọng, sau một lúc lâu, hình thành một sợi tơ quang học trong suốt.
Sợi tơ dây dưa trong lưới pháp tắc, lúc đầu còn dao động, có thể phân chia. Đợi một lúc sau, đã ổn định xuống, giống hệt với những sợi tơ xung
quanh. Nếu không phải một đầu sợi tơ còn gắn kết Tửu Hào Vương, Sở Vân
gần như đã nghĩ mình vừa mới thấy một ảo giác.
- Ta đã hiểu. Thì
ra mỗi một tuyến dọc, mỗi một đường ngang cấu thành lên lưới pháp tắc
Tinh Châu là một đường. Hàng vạn hàng nghìn sợi tơ nhánh đạo tuyến lý,
hợp thành lưới pháp tắc Tinh Châu. Vương giả ngộ đạo, chính là đem đạo
của mình, tinh luyện thành sợi tơ, dung hợp vào trong lưới pháp tắc Tinh Châu. Khó trách đạo pháp thần thông cường đại như thế. Theo phương diện nào đó mà nói, Vương giả đỉnh phong chính là
người phát ngôn của thiên địa!
Sở Vân chợt hiểu ra, đã nhận ra bản chất thực sự của Vương giả ngộ đạo.
Cũng bởi vậy, Vương giả đỉnh phong có thể nói là giới hạn hàng vạn hàng
nghìn Đại Đạo nào đó. Uy lực cuồn cuộn, dời núi lấp biển dễ như trở bàn
tay.
Lúc này, Tửu Hào Vương đã chấm dứt ngộ đạo, cô đọng thành đạo pháp thần thông của riêng mình.
Nhưng dưới Thiên Nhãn của Sở Vân, vẫn có thể thấy, một sợi tơ chân lý, xuất
phát từ linh quang trong cơ thể Tửu Hào Vương, vẫn kéo dài đan vào lưới
pháp tắc Tinh Châu.
Hắn nói cảnh tượng này cho Tửu Hào Vương.
Tửu Hào Vương lập tức tỉnh ngộ, nhưng có chút đăm chiêu nói:
- Khó trách ta đạt tới Vương cấp đỉnh phong, lập tức trong lòng cảm thấy
vô cùng không rõ ràng. Rõ ràng linh quang tăng trưởng không nhiều lắm,
nhưng có một loại trí tuệ lớn tăng mạnh, cảm giác loại suy. Đối với Đại
Đạo khác, thường thường sinh ra một vài diệu tưởng và cảm ngộ. Hóa ra
bởi vì linh quang của ta ngưng kết thành sợi tơ, câu thông với lưới pháp tắc Tinh Châu.
Điều này tuyệt đối là một loại tăng về chất. Linh quang câu thông lưới pháp tắc, hiệu quả tốt hơn nhiều so với quan sát
tìm hiểu, chẳng khác gì trực tiếp lĩnh ngộ đến ý nghĩ thực sự của lưới
pháp tắc trong Tinh Châu.