Đợi cho tới khi tu vi của Lục Dục Tâm Ma Hạt, tăng lên tới cấp số Đại
yêu, chỉ kém Linh yêu một bước xa, Sở Vân nhận được thư gửi từ Tửu Hào
Vương. Trong thư nói rõ sắp tiến hành ngộ đạo, cũng mời Sở Vân tiến đến
xem lễ.
- Ta đang lo không tìm thấy tung tích của Tửu Hào Vương,
không thể tưởng tượng được buồn ngủ gặp chiếu manh, hắn liền gửi thư mời đến đây. Xem ra khí vận của ta đã phục hồi được rất nhiều. Đã thấy được hiệu quả của việc thành lập Ngũ hành tuần hoàn.
Sở Vân cầm lá thư trong tay, trong lòng vô cùng vui mừng.
Hắn cũng không nghi ngờ tác giả của lá thư này. Bởi vì cuối lá thư có đánh dấu phù chiếu Vương giả của Tửu Hào Vương.
Khác với Lục Kình Vương, phù chiếu của Tửu Hào Vương tràn ngập một khí tức
tung hoành thiên hạ, tiêu sái dũng mãnh. Trái lại phù chiếu của Lục Kình Vương, như hải rộng mông mênh, như núi lớn trầm ổn, khiến người ta có
một cảm giác hít thở không thông.
- Không thể tưởng tượng được
Tửu Hào Vương coi trọng Thiếu đảo chủ như vậy. Quan sát ngộ đạo của
Vương giả, đối với Ngự yêu sư mà nói, là một thể nghiệm vạn phần khó
gặp. Đối với lý giải này, cũng có trợ giúp rất lớn đối với việc tu hành
sau này. Chỉ có điều, Thiếu đảo chủ ra ngoài vì việc này, còn cần phải
cẩn thận đề phòng người thần bí kia ra tay. Trước hết, để lão phu vì
Thiếu đảo chủ che lấp thiên cơ, phòng ngừa người thần bí kia đo lường
tính toán ra hành tung của Thiếu đảo chủ.
Thụy Lão Nhân chủ động nói ra. Hiện tại Sở Vân chính là hy vọng của hắn. Tất nhiên hắn không để cho cho Sở Vân có gì sơ xuất.
Mấy ngày qua, thương thế của hắn đã khỏi hẳn, thậm chí bởi vì liên tiếp
thân thể ngộ lưới pháp tắc Tinh Châu, mơ hồ đã phá vỡ bình cảnh của
nhiều năm qua, chỉ kém một bước, có thể tấn chức đến Hầu cấp.
Trong lúc này, người thần bí và hắn lại giao thủ mấy lần. Thụy Lão Nhân có
phòng bị, tuy rằng còn không thể ở trong Mộng Cảnh chiến thắng được
người thần bí kia, nhưng vẫn có thể thực hiện được chiến lược rút lui.
Trên thực tế, dưới áp lực của người thần bí, Thụy Lão Nhân liên tiếp tiến
bước, thực lực càng ngày càng thâm hậu hơn. Người thần bí cũng dần dần
phát giác ra điểm này, đơn giản trực tiếp dừng tay, không muốn tiếp tục
làm đá mài đao cho Thụy Lão Nhân.
Nếu đổi là trước kia, Thụy Lão
Nhân muốn che đậy thiên cơ, ngăn cản suy tính của người thần bí, là vô
cùng miễn cưỡng. Nhưng hiện nay, Thụy Lão Nhân đã chỉ kém Hầu cấp một
bước, vẫn có thể tạm thời che đậy thiên cơ.
Có một vị Toán sư cường đại như thế, làm hậu thuẫn, hoàn toàn khác hẳn trước đây.
Bày mưu nghĩ kế, chiếm tiên cơ, đem lại lợi ích rất lớn cho Sở Vân.
Trước khi xuất phát, Sở Vân đã trợ giúp Lục Dục Tâm Ma Hạt thành công vượt
qua Linh Yêu kiếp. Đồng thời Yêu kiếp lan ra xung quanh, sinh ra yêu
tinh vô chủ, tất cả cũng bị chế thành Thiên Tinh Đan.
Phần lớn
những Thiên Tinh Đan này được đầu tư trên người Nguyệt Thỏ, khiến Yêu
thú thuộc tính thời gian này, từ tu vi hai mươi ba vạn năm, tăng lên tới ba mươi vạn năm.
Một phần nhỏ Thiên Tinh Đan còn lại thì dùng
cho Thông Linh Xà. Điều này khiến cho tu vi của Yêu thú phụ trợ, vốn từ
chín mươi tám vạn năm, chính thức đẩy tới một trăm vạn năm.
Theo tu vi tăng thêm, linh quang phụ tải của Yêu thú đối với Ngự yêu sư lại càng lớn.
Tuy nhiên mấy ngày qua, Sở Vân cùng lúc không ngừng lợi dụng dược tắm. Về
phương diện thể ngộ tấm lưới pháp tắc Tinh Châu, đồng thời lý giải nhân
đạo cũng dũng mãnh tinh tiến. Linh quang trong cơ thể có tăng trưởng
nhảy vọt, không còn giống trứng chọi đá như lúc trước kia.
Hắn
không chỉ có thoải mái gánh vác những áp lực linh quang, hơn nữa còn
cùng Thao Thiết của Tham Lang Vương, kết thành khế ước minh hữu.
Con Thao Thiết này bởi vì chiến bại bị trấn áp trong Trấn Yêu Tháp. Đã
không thể mang Trấn Yêu Tháp theo người, Sở Vân liền dứt khoát ký kết
khế ước minh hữu với nó.
Ngoài ra, hắn ký kết khế ước chủ tớ với Tham Cật Xà, chân chính nắm giữ con Yêu thú khí vận kỳ diệu trong tay mình.
Khí vận trên người Tham Cật Xà trong giây phút Tham Lang Vương chết đã tiêu hao gần hết. Nhưng trước khi Sở Vân rời đi, khống chế nó nuốt hút không ít khí vận ngũ hành.
Cứ như vậy, thật ra cũng đủ cho Sở Vân tạm thời tiêu hao.
- Lần này ra ngoài, tốt nhất là mời được Tửu Hào Vương rời núi trợ giúp.
Về phần Vạn Độc Vương, thật ra không lo. Bởi vì trong tay của ta, đã có
tiểu bảo thạch mật môn do nàng đưa tặng.
Một đêm khuya, Sở Vân bí mật rời khỏi Chư Tinh Quần Đảo, bí mật đi tới chỗ của Tửu Hào Vương.
Hắn có Vạn Lý Độc Hành Ngoa, lại có Hồng Yêu không màu phụ trợ gia tốc, tốc độ so với ban đầu còn muốn nhanh gấp hai. Chưa tới ba ngày, hắn đã tới
một rừng nhiệt đới nguyên thủy, lại nhìn thấy khách sạn Long Môn của Tửu Hào Vương.
- Ha ha ha, ngươi đã đến rồi.
Khí sắc của Tửu Hào Vương thật tốt, hào khí vô song, hắn dùng sức vỗ vỗ bả vai Sở Vân, đưa hắn vào khách sạn Long Môn.
Tiến vào khách sạn Long Môn, Sở Vân phát hiện Nhị Lang Thiên Quân cũng đã tới.
Tửu Hào Vương ngộ đạo, mời cả hai người hắn và Nhị Lang Thiên Quân tiến đến tìm hiểu. Chuyện này, đã được viết tỉ mỉ trong lá thư mời.
- Ngự yêu sư bắt đầu từ Hầu cấp, sẽ tìm hiểu ra con đường của riêng mình, dọc đường cũng thăm dò đi xuống. Đây là điều quan trọng trong tu hành Hầu
cấp. Tới Vương cấp, thì càng phải vượt mọi chông gai, chịu được cuộc
sống vô cùng tịch mịch và cô đơn.
Đến một ngày, các ngươi đi đến
cuối đạo của mình, đại biểu đã theo đuổi thành công một loại cực hạn.
Không nói nhiều lời vô ích, cùng nhau đến.
Tửu Hào Vương thu hồi khách sạn Long Môn, dẫn hai người Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân, đi sâu vào trong rừng cây.
Toàn bộ quá trình ngộ đạo, mỗi người một khác.
Nhưng đều có một chỗ giống nhau, đó là trong quá trình này, Vương giả Thiên
Nhân Hợp Nhất, linh quang hoàn toàn thuyên chuyển. Bản thân cũng không
thể khống chế được yêu vật.
Lúc trước, sở dĩ Tham Lang Vương chết do bị Sở Vân đánh lén, cũng chính bởi vì điều này.
Về phương diện khác, Tửu Hào Vương có thể mời Sở Vân và Nhị Lang Thiên
Quân tiến đến quan sát, đủ thấy vị này Vương giả rất tín nhiệm bọn họ.
Rừng cây rậm rạp đến cực điểm. Cổ thụ mọc cao che cả trời. Vô số Yêu thú,
Yêu thực sinh hoạt tại nơi này. Càng xâm nhập rừng cây số lượng Linh Yêu càng nhiều.
- Chính là nơi này.
Ba canh giờ sau, lúc này
Tửu Hào Vương mới dừng bước lại, quan sát bốn phía, khẽ gật đầu, xem ra
rất hài lòng đối với khung cảnh xung quanh.
- Các ngươi chú ý,
nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai các ngươi cũng sẽ đi đến một
bước này. Trong quá trình ngộ đạo, Thiên Nhân Hợp Nhất, các ngươi tham
ngộ một chút. Điều này có lợi ích rất lớn đối với tương lai các ngươi.
Tuy nhiên cũng không nên miễn cưỡng, quá miễn cưỡng, ngược lại sẽ khiến
chính mình bị tổn thương.
Sau khi Tửu Hào Vương dặn dò xong, cũng vô cùng dứt khoát, trực tiếp lấy ra một vò rượu, mở nắp, ngửa đầu uống.
Rầm rầm...
Hầu như chỉ trong nháy mắt, mùi Vạn Tái Thanh Mộc Tửu, liền tràn ngập khắp nơi.
Thậm chí ngay cả mắt thường có thể thấy được một trận mưa màu xanh nhạt.
Hầu kết của Tửu Hào Vương chuyển động lên xuống, uống càng nhiều, sắc mặt càng hồng, hai mắt càng phát sáng.
Sau mười mấy hô hấp, thân thể hắn đột nhiên chấn động. Đầu tiên hai mắt
phát ra hào quang màu trắng rực rỡ, giống như hai thanh kiếm sắc, xuyên
qua hư không, nháy mắt đã chiếu xa tới nghìn trượng, chiếu thẳng lên
trời cao.
Tiếp theo, hai tai hắn, mũi hắn, miệng hắn mở lớn, đều toát ra ánh sáng trắng.
Trong nháy mắt, hào quang khuếch tán ra, bao phủ toàn thân Tửu Hào Vương đều hướng vào trong.
- Thì ra là thế! Những hào quang rực rỡ màu trắng, đều là linh quang của
Tửu Hào Vương tiền bối. Khó có thể tin được, linh quang cường thịnh như
thế, ngay cả thân
thể Vương giả cũng không che được, bắn xuyên qua, tràn ngập ra ngoài!
Nhị Lang Thiên Quân liên tục giật mình.
Hắn cũng thấy qua tình cảnh lúc Tham Lang Vương ngộ đạo, ngay lúc đó bạch
quang thiếu chút nữa chọc mù hai mắt hắn. Hiện tại nhìn quá trình ngộ
đạo của Tửu Hào Vương, lúc này hắn mới hiểu thì ra bạch quang lúc đó,
không ngờ chính là linh quang trong cơ thể Vương giả.
Hào quang có thể chiếu rọi làm người bên ngoài nhìn muốn mù mắt - linh quang phát sáng mạnh mẽ tới cỡ nào!
Với thị lực của Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân hiện nay, cho dù nhìn thẳng vào mặt trời trên bầu trời, cũng là một bữa ăn sáng. Nhưng giờ phút này,
bọn họ nhìn về phía Tửu Hào Vương, hai mắt, đều không mở ra được chỉ có
thể gắt gao nheo lại thành một kẽ hở.
Căn bản, độ sáng linh quang Hầu cấp, không sánh bằng một phần trăm của Vương giả.
Giờ phút này, mặc kệ là Sở Vân hay Nhị Lang Thiên Quân, đều cảm nhận được
giữa Hầu cấp và Vương cấp có một sự chênh lệch lớn tới mức khó có thể
nói nên lời. Quả thực chẳng khác nào trẻ con và người khổng lồ.
- Lúc trước, ta ám sát Tham Lang Vương thành công, thật may mắn tới cỡ nào!
Sở Vân hồi tưởng lên, nghĩ mà thấy vô cùng sợ hãi.
- A…
Đột nhiên Tửu Hào Vương rít gào lên, giọng nói của hắn tràn ngập chí khí sục sôi, như Cự Long gầm vang, sấm sét nổ đùng đoàng.