Chí Tôn

Chương 122: Q.5 - Chương 122: Túy Tuyết Hồ Quân (Thượng)




Sở Vân nhất thời biến sắc, giơ chân một cước đá bay Tiếu Tiểu Hiền:

- Không có mắt! Biết vị này là ai không? Đây chính là một trong bảy vị vương giả hiện nay, Vạn Độc Vương đại nhân. Tiểu tử ngươi miệng lưỡi hồ đồ. Cút qua một bên cho ta!

Vạn Độc Vương!

Đám người Kim Bích Hàm còn không biết tin tức này, lúc này vừa nghe thấy, thân thể mềm mại đều không nhịn được khẽ run lên. Trong mắt cũng lộ ra thần sắc sợ hãi.

Khác với Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương hung danh hiển hách, thủ đoạn độc ác cực kỳ cao siêu, quả thực là xuất thần nhập hóa. Tâm tính nàng tàn nhẫn. Nếu địch nhân rơi vào tay nàng, thường thường sẽ bị hành hạ sống không bằng chết.

Không ai biết tướng mạo chân thực của nàng. Nàng luôn thần bí khó lường. Nàng cũng là người có phong cách quỷ bí trứ danh trong số bảy vị vương giả. Tung tích tại Tinh Châu cũng là lúc ẩn lúc hiện. Thật không ngờ vậy mà lại xuất hiện ở đây vào lúc này.

- Vạn Độc Vương đại nhân, là ta quản giáo đệ tử không nghiêm, mạo phạm tiểu thư. Xin hướng tiền bối thỉnh tội.

Sở Vân từ chỗ ngồi đứng dậy, chắp tay ôm quyền nói.

Sắc mặt Tiếu Tiểu Hiền trắng bệch, trán cũng toát mồ hôi lạnh. Trời ạ! Chính mình đến tột cùng là vừa làm cái gì?

Trong lịch sử, từng có kẻ to gan lớn mật, dưới tình huống không rõ chân tướng, muốn xốc hắc bào của Vạn Độc Vương nhìn chân diện mục của nàng. Kết quả trong

nháy mắt, cánh tay của hắn thối rữa, chỉ còn lại xương cánh tay trắng bệch.

Đã từng có người ở trước mặt Vạn Độc Vương, lớn tiếng ồn ào chửi bới, còn tên gia hỏa đáng thương chửi Vạn Độc Vương. Kết quả, toàn thân hắn tại chỗ nổi bong bóng thối rữa, kịch liệt đau nhức khó chịu, ngã nhào trên mặt đất. Hắn cứ nằm đó kêu thảm đủ ba ngày ba đêm, lúc này mới biến thành một đống nước chua, hài cốt không còn mà chết.

Tửu Hào Vương là vương giả được hoan nghênh nhất. Hắn quảng giao hào kiệt thiên hạ, thích dìu dắt hậu bối. Mà Vạn Độc Vương ngược lại là người cực đoan, khiến cho ai nhắc tới nàng cũng đều cảm thấy kinh hãi.

“Chưởng môn đã cứu ta một mạng a…”

Trong lòng Tiếu Tiểu Hiền thập phần cảm kích.

- Thần Thâu môn từ trong tro tàn mà phục sinh. Ngươi thực ra là một chưởng môn tốt. Người không biết không có tội mà thôi.

Vạn Độc Vương nói khiến tất cả mọi người thở phào một hơi. Nàng càng nhìn Sở Vân càng thấy yêu thích. Vốn còn nghĩ Sở Vân có chút liều lĩnh và xung động, bây giờ nhìn ra tính tình thật sự của hắn, hành sự ổn trọng, lại có trách nhiệm. Quả là không tồi!

- Tiền bối khoan dung độ lượng, vãn bối bội phục!

Sở Vân tao nhã vươn người đứng dậy, chắp tay nói.

- Chiếc nhẫn này, ngươi tốt nhất nên giữ cho kỹ. Trong Long Môn thế giới sẽ có lúc dùng đến.

Vạn Độc Vương vẫn chưa nói xong, lại tiếp tục dặn dò Sở Vân.

Sở Vân gật đầu, thu hồi chiếc nhẫn.

Nguyên nhân vì sao Vạn Độc Vương lại nói như vậy, hắn vô cùng rõ ràng.

Long Môn thế giới khác với Khu rừng vô tận. Nó là do Du Hoàng thiết lập, không gian vô cùng rộng lớn, tổng cộng chia thành tám tầng tiểu thế giới.

Tầng thế giới thứ nhất, chính là Thanh Ngưu đại hạp cốc. Hai bên vách đá hạp cốc, có vô số động quật, cứ mỗi tám năm lại có một chiếc nhẫn chưởng môn được tạo ra từ trong động quật đó.

Ở cửa mỗi động quật đều có yêu vật bảo vệ. Chỉ cần đánh bại những yêu vật này là có thể thu được một chiếc nhẫn chưởng môn.

Chỉ có nắm giữ nhẫn chưởng môn, thành lập môn phái du hiệp, mới có tư cách tiến vào tầng thứ hai.

Muốn đến tầng thứ ba, nhất định phải đưa môn phái du hiệp phát triển lớn mạnh trở thành thế lực tam lưu mới có tư cách tiến vào. Tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu cũng từ đó mà suy ra. Về phần tầng thứ bảy, thứ tám, cho tới bây giờ cũng chưa có người tiến nhập được.

Thần Thâu môn đã từng là thế lực nhất lưu, tổ tiên tiến nhập qua tầng thứ năm. Thế nhưng hiện nay, dựa theo tiêu chuẩn đối với môn phái du hiệp, chỉ có thể đạt tới thế lực nhị lưu. Bởi vậy, nhiều nhất chỉ có thể vào đến tầng thứ tư.

Về phần Yên Chi môn, là ở năm năm trước khi sáng lập, gặp được Sở Vân mới nhanh chóng phát triển. Tuy rằng hiện nay, dựa theo quy mô nhân số, cùng với trên

phương diện cao thủ, đã là thế lực nhị lưu, nhưng Hoa Mai còn chưa có nhẫn chưởng môn, chỉ có thể tiến vào tầng thứ nhất mà thôi.

Tuy nhiên, khi nàng có được chiếc nhẫn chưởng môn, là có thể chính thức trở thành thế lực nhị lưu, chân chính được Du Hoàng thừa nhận, danh chính ngôn thuận. Đây cũng là mục đích chủ yếu các nàng đến tham dự đại hội du hiệp.

Tầng thứ nhất Long Môn thế giới là Thanh Ngưu đại hạp cốc. Tới tầng thứ hai, tầng thứ ba …v.v... Chính là các hoàn cảnh cực đoan, nơi có số lượng lớn yêu thú hoang dại quý hiếm sinh tồn, chờ đợi hậu nhân đến thu phục. Cũng có một vài yêu binh, được một vài tiền bối du hiệp (đại thể gọi là tán tu) bắt chước Du Hoàng chôn giấu, cho hậu nhân tới thu nhặt.

Mỗi một lần đại hội du hiệp, các du hiệp từ bốn phương tám hướng chen nhau mà đến, hầu như đều có thu hoạch riêng. Long môn thế giới, cung cấp lượng tài nguyên to lớn, giúp cho toàn bộ du hiệp giới phát triển.

Sau khi nó đóng cửa, trải qua thời gian tám năm nghỉ

ngơi lấy sức, yêu thú, yêu thực lại phát triển phồn vinh, hưng thịnh. Tới khi mở lại, sẽ lại vì du hiệp giới mà cung cấp tài nguyên mới… Cứ như vậy sinh sôi, phát triển không ngừng.

Có thể thấy được, Du Hoàng đã vì sự phát triển của toàn nhân loại mà lương khổ dụng tâm thế nào.

Yến tiệc duy trì trọn vẹn hơn một canh giờ lúc này mới kết thúc. Sơn hào hải vị, rượu ngon đủ loại khiến mọi người hài lòng. Đồng thời, thân phận Vạn Độc Vương được công bố, cũng khiến trong lòng mọi người lo sợ, bất an.

Trong vòng ba ngày tiếp theo, các lộ hào kiệt không ngừng tiến đến, lục tục xuất hiện trong các khách sạn bình dân xung quanh.

Trong bọn họ cũng có một vài người vào khách sạn Long Môn, cũng có tương đối đông đảo người khác đóng quân ở xung quanh, không tiến nhập vào bất kỳ khách sạn bình dân nào.

Dù sao trên thế giới này, thất vương đều ngang hàng, cũng không phải chỉ có một vị vương giả là Tửu Hào Vương. Hơn nữa, ngoài các thế lực nhất lưu, còn có mười tám loại, long xà hỗn tạp, tranh chấp lợi ích, ân oán tình thù, cực kỳ phức tạp.

Du hiệp tôn trọng tự do, trong lòng đều ẩn giấu một cỗ kiêu ngạo. Đấu tranh sinh tử với đồng bạn cũng không thiếu. Phong ba giao chiến giữa Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân cũng mau chóng được truyền bá khắp nơi.

- Ngươi biết không? Tiểu Bá Vương và Nhị Lang Thiên Quân đã giao thủ rồi.

- Chuyện này, bây giờ đều ầm ĩ, ai mà chẳng biết. Hai người này đều cực kỳ không đơn giản, là thiên tài hậu bối kiệt xuất nhất ở Tinh Châu trong mấy trăm năm qua. Gần mười bảy tuổi, có được nhiều Kiếp Yêu như vậy, thực sự là khiến người đố kỵ a.

- Sở Vân phải nói là thắng hiểm Nhị Lang Thiên Quân. Nghe nói từ khi hắn tiến vào khách sạn bình dân, đã bắt đầu sắp đặt. Nhị Lang Thiên Quân thua ở phần tâm cơ này, cũng coi như không oan.

- Kỳ thực tâm kế của hắn cũng vẫn luôn xuất chúng, chẳng qua là bị cái danh Tiểu Bá Vương che giấu mà thôi. Trước đây hắn tại Chư Tinh Quần Đảo, lấy một địch vạn, chính là nhờ thuật lừa dối.

- Từ xưa tới nay binh bất yếm trá, hắn có kinh nghiệm chiến trường, là đại công thần thống nhất Chư Tinh Quần Đảo của Thư gia. Phần tâm kế này, cũng là rất bình thường.

- Vốn còn tưởng rằng hắn là phiên bản của Sở Bá Vương, hiện tại xem ra, trước đây có rất nhiều người đã nhìn lầm. Loại tâm cơ này, quả thật là giảo hoạt như hồ ly a.

- Hồ Quân…

Một vị cường giả thần bí, sau khi chiến đấu với Sở Vân, đã đánh giá hắn như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.