Đang nói, mắt Độc Tinh Tử chợt mở lớn, hắn cũng nói không ra lời!
Thủ đoạn của lão bà bà áo đen, quả thực không thể tưởng tượng được. Căn bản không gặp bà ta có bất kỳ động tác gì, cũng làm cho Độc Tinh Tử há mồm
không thể nói lên lời.
- Tiểu tử nhà ngươi rất không thành thật. Tâm tính không đứng đắn. Yên lặng cho lão thân. Tới lượt ngươi nói.
Lão bà bà áo đen quay đầu nhìn về phía Dược Tinh Tử. - Lâu rồi, lão thân
lâu không rời núi, đối với thế sự không rõ lắm. Ta hỏi ngươi, trong toàn bộ Tinh Châu thiếu niên trẻ tuổi hứa hẹn nhất là ai?
Dược Tinh
Tử chấn động toàn thân, giật mình phát hiện mình đã có thể nói chuyện
được. Nghe được lão nhân hỏi, hắn vội vàng lấy thái độ cực độ kính cẩn,
hồi đáp:
- Muốn nói người trẻ tuổi hứa hẹn nhất, chính là Tiểu Bá Vương Sở Vân. Người này mười bốn tuổi xuất đạo, bách chiến bách thắng.
Có thể chiêu hiền, chém cường địch, phụ trợ nghĩa phụ thống nhất Chư
Tinh Quần Đảo, sáng tạo sự nghiệp to lớn ngàn vạn năm mới thấy. Người
đời phải khiếp sợ. Lại trước sau đạt được truyền thừa vương giả của Hải
Long Vương, Hỏa Đức Vương, Vạn Thú Vương. Nghe nói ở Đôn Hoàng Sa Nhãn
cũng
thu hoạch được rất nhiều. Hiện tại hắn đi lại rất gần với
Đôn Hoàng công chúa. Quan hệ hai người cực kỳ chặt chẽ. Đôn Hoàng công
chúa dọn sạch các thế lực chia cắt quốc nội, Sở Vân trợ giúp rất nhiều.
Bên ngoài có tin đồn, hai người đã tình đầu ý hợp, tư định chung thân.
- À? Không ngờ có kỳ tài như vậy? Lão thân cũng có thoáng nghe về tin tức Chư Tinh Quần Đảo thống nhất. Chỉ có điều không biết tình hình cụ thể.
Hiện giờ Sở Vân
này bao nhiêu tuổi? Lão bà bà áo đen tỏ vẻ hứng thú.
- Năm nay mười bảy tuổi.
Lão bà bà áo đen rõ ràng sửng sốt, lại hỏi:
- Thực lực như thế nào?
- Thực lực không rõ, chẳng qua theo mọi người phỏng đoán, hẳn là có chiến lực cấp số Hào Hùng.
- Mười bảy tuổi, cường giả Hào Hùng. Tư chất không tồi, tuổi cũng rất phối hợp, là một người thích hợp để tuyển chọn.
Lão bà bà áo đen vuốt ve cây gậy, trong miệng thì thào tự nói.
Thiếu nữ áo đen nóng nảy:
- Nãi nãi, bỏ đi. Không phải nãi nãi vừa mới nghe sao, rõ ràng người ta và Đôn Hoàng công chúa là một đôi.
- Điều này có quan hệ gì? Đôn Hoàng công chúa đã tính là gì? Trong mắt
nãi nãi, ai cưới cháu gái ngoan của ta, người đó chính là người may mắn
nhất trong thiên hạ.
Lão bà bà áo đen lớn tiếng nói.
- Trừ Sở Vân ra, thật ra còn có một người khác có thể lựa chọn. Đó là Nhị
Lang Thiên Quân, là cháu ngoại của Giang Hán quốc chủ. Hắn cũng chỉ mười bảy tuổi. Hắn khổ tu hơn mười năm, gần đây mới hành tẩu trong thiên hạ. Mấy tháng trước, hắn chém chết U Nghi Tà Quân, cường thế quật khởi.
Hiện giờ, Tinh Châu công nhận hắn là người đứng đầu trong thế hệ trẻ,
đứng hàng Quân bảng, nổi bật không ai bằng. Quan trọng nhất chính là,
hắn còn độc thân.
Dược Tinh Tử lại nói.
- Cường giả Quân
cấp mười bảy tuổi. Ha ha, không thể tưởng được thế hệ này cũng xuất hiện một tiểu biến thái. Độc thân? Không tồi, không tồi. Xứng với cháu gái
ta.
Lão bà bà áo đen cực kỳ vui mừng.
Bà ta xoay về hướng thiếu nữ áo đen nói:
- Cháu gái ngoan, cháu thích người nào? Là Tiểu Bá Vương, hay Nhị Lang Thiên Quân, tùy cháu chọn lựa!
“Rốt cuộc lão Vu Bà áo đen này có lai lịch thế nào? Giọng điệu lớn dọa người như thế! Tiểu Bá Vương, hoặc là Nhị Lang Thiên Quân, bà ta cũng không
để vào mắt,
giống như nắm quyền sinh sát trong tay.”
Độc Tinh Tử nghe xong, trợn trừng mắt, không nhịn được oán thầm trong bụng.
…
Mặt trời lặn xuống ở phía tây, ban đêm trong Đại Mạc, gió thổi điên cuồng, sát khí tứ phía.
Trong Đại Mạc, một khách điếm trơ trọi, vững chắc.
Nó lộng lẫy nguy nga, tiếng người ồn ào, ngăn cách với bão cát bên ngoài, thay các du hiệp xây dựng một thánh địa để dừng chân.
Trong đại sảnh khách điếm, vẫn vang lên tiếng ồn ào náo nhiệt, trền các bàn
ăn, đều bày thức ăn rượu ngon. Mỗi người đều đang hưởng thụ, chờ đợi
Long Môn xuất hiện.
Đám người Sinh Tử Cốc lại hận Long Môn không
thể xuất hiện sớm hơn nữa. Đối mặt với lão bà bà áo đen có thực lực sâu
không lường được, tất cả mọi người đều câm như hến, kinh hồn bạt vía.
- Mụ nội nó, cuối cùng cũng chạy tới khách sạn Long Môn!
Cửa lớn bị đẩy ra, từ trong bão cát, một đám đại hán thảo nguyên bước vào đại sảnh.
Người dẫn đầu cũng một vị thiếu niên. Hắn trông oai hùng bừng bừng khí thế,
mắt ẩn hàn tinh, thể trạng khoẻ mạnh. Hắn chính là người vừa nói.
- Mùi rượu thơm lừng của khách sạn Long Môn từ xa đều ngửi được. Các huynh đệ, chúng ta phải uống mất chục bát mới được!
Thiếu niên lớn tiếng gọi. Ngay lập tức hơn người đại hán theo sau cùng nhiệt
liệt hưởng ứng. Giọng nói của bọn họ vang vọng trong đại sảnh. Trong lúc nhất thời, át cả tiếng của mọi người. Điều này khiến ai cũng phải liếc
mắt nhìn lại.
- Người thảo nguyên?
- Thiếu niên dẫn đầu chính là Tiểu vương tử Mông Nguyên quốc!
- Tiểu vương tử được gọi là Tiểu Thần Tiễn, nghe nói tiễn kỹ đã đạt tới
mức xuất thần nhập hóa. Lệ Bất Hư Phát, là con trai của Mông Nguyên quốc chủ.
- Các ngươi nhìn nhóm người phía sau hắn kia. Chắc là tinh nhuệ của Tinh Tiễn Các.
Tinh Tiễn Các, là một trong mười tám thế lực siêu nhất lưu trong Tinh Châu.
Không thể tưởng được, trong đại hội du hiệp lần này, những tinh nhuệ của Tinh Tiễn Các, đều chịu sự thống lĩnh của Tiểu Thần Tiễn, bộ dạng còn
tâm phục khẩu phục.