Vấn đề đau đầu này khiến Lưu Trọng Thiên mất ăn mất ngủ mấy ngày đến cuối cùng cũng đành đến cầu xin Băng Thanh ra tay mĩ nhân kế với Klimet.
Băng Thanh sau khi lập được đại công đã không dám ở lại Mĩ nữa cho nên được chủ nhân của cô làm giả hộ chiếu giúp cô sang châu Âu lánh nạn. Lưu Trọng Thiên và Băng Thanh cùng phụng sự một chủ nhân nên ít nhiều cũng có thể gọi là đồng minh thành ra anh có được địa chỉ nơi ở mới của Băng Thanh. Nhân cơ hội Lưu Trọng Thiên đến tìm mình, Băng Thanh liền có dịp ra điều kiện với anh. Điều kiện của Băng Thanh chỉ đơn giản là ngăn không để cho Lưu Uyển Linh lấy Đoàn Nam Phong. Lưu Trọng Thiên không có cơ hội nghĩ ngợi nhiều liền đồng ý với Băng Thanh.
Băng Thanh nhếch môi vẽ ra một nụ cười cong đến mĩ mãn, nói thêm: “Tôi còn muốn gặp mặt em gái anh. Nếu anh đồng ý thì bàn tiếp.”
Lưu Trọng Thiên lúc này mới cất tiếng hỏi: “Cô định gặp em gái tôi làm gì?”
Băng Thanh nhún vai bình thản đáp: “Chỉ là chuyện của phụ nữ. Hoàn toàn không liên quan gì đến anh hay công việc của chúng ta. Cho nên anh có thể an tâm.”
Lưu Trọng Thiên hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Chuyện phụ nữ sao? Em gái tôi và cô tuy trạc tuổi nhau nhưng nó rất ngây thơ, suy nghĩ cũng đơn giản. Cô đừng tiêm nhiễm vào đầu nó những cái bẩn thỉu.”
Băng Thanh nghe đến đây liền cười lớn: “Bẩn thỉu sao? Lưu Trọng Thiên anh đừng quên anh đang đến đây cầu xin tôi làm chuyện bẩn thỉu đó.”
Lưu Trọng Thiên biết mình quá lời liền xin lỗi rối rít rồi đồng ý tất cả mọi điều kiện của Băng Thanh. Gương mặt của cô lúc này lộ ra vẻ lạnh lùng bén nhọn, chớp mắt nói: “Coi như anh còn biết khôn đó. Nên nhớ kỹ tôi không phải loại dễ bị bắt nạt. Nghe rõ chưa?”
Lưu Trọng Thiên liền cúi đầu gật đầu. Băng Thanh lại nói tiếp: “Khôn hồn mau đem con em của anh đến đây gặp tôi. Nếu không đừng mong tôi giúp anh chuyện này.”
Vài ngày sau, như lời hứa, Lưu Trọng Thiên đưa Lưu Uyển Linh sang châu Âu gặp Băng Thanh. Lưu Uyển Linh không hiểu vì sao anh trai mình lại đưa mình đến gặp Băng Thanh nhưng khi cô hỏi thì anh cô chỉ ậm ừ nói là: “Để em hiểu hơn về Nam Phong trước khi kết hôn.”
Lưu Uyển Linh vốn không quan tâm đến chuyện mây mưa của Đoàn Nam Phong cho nên không muốn đi nhưng Lưu Trọng Thiên một mực bắt ép cô đi. Lưu Uyển Linh đành chiề`u lòng anh mình đến gặp Băng Thanh.
Cuộc trò chuyện của hai người họ chỉ xoay quanh chủ đề là người đàn ông mang tên Đoàn Nam Phong nhưng trước sự sắc sảo của Băng Thanh, Lưu Uyển Linh cảm thấy bản thân mình đang bị dìm đến chết ngạt.
“Cô gái, nói qua nói lại tôi cũng không cần nhiều. Chỉ cần cô đồng ý sau khi kết hôn vẫn để anh Phong qua lại với tôi thì tôi tuyệt đối không làm khó cô.” - Băng Thanh khinh khỉnh nói.
Lưu Uyển Linh tuy không đặt nhiều tình cảm lên người Đoàn Nam Phong nhưng khi có ai đó ra đề nghị như vậy với hôn nhân của mình thì cô liền không chịu nổi cho nên dứt khoát nói không.
Băng Thanh có vẻ không hài lòng nhưng cô cũng không vội ép Lưu Uyển Linh. Bởi vì trước sau cô cũng lợi dụng Lưu Trọng Thiên phá bỏ đám cưới của họ. Nếu đã vậy thì cô cần gì nôn nóng đối phó với một đứa ngu xuẩn như Lưu Uyển Linh. Mục đích của cuộc gặp mặt ngày hôm nay chỉ đơn giản là thị uy mà thôi. Nghĩ vậy cho nên Băng Thanh liền nhếch môi cười và quay lưng đi bỏ lại Lưu Uyển Linh bức rứt khó chịu và rối bơi tâm can. Cánh cửa hôn nhân với Đoàn Nam Phong cô thật sự không muốn bước qua.
Một thời gian sau khi Băng Thanh gặp mặt Lưu Uyển Linh, cô đã đồng ý giúp đỡ Lưu Trọng Thiên. Có được sự giúp đỡ của Băng Thanh, Lưu Trọng Thiên nhanh chóng nắm được cơ hội gặp mặt bàn chuyện làm ăn với Klimet.
Xét trên mức độ tin tưởng thì Klimet không tin tưởng Lưu Trọng Thiên nhưng anh thật thích ngủ cùng Băng Thanh. Xét trên mức độ giá cả thì anh thấy giá của bên Đoàn Nam Phong đưa ra là hợp lý nhưng Lưu Trọng Thiên còn đưa ra giá thấp hơn một triệu đô la cho nên anh xiêu lòng. Chỉ có điều anh không ngờ lô vũ khí mà Lưu Trọng Thiên hứa giao cho anh lại là hàng ăn cướp của Đoàn Nam Phong. Cho nên, đến cuối cùng Klimet ngoại trừ có những đêm trụy lạc với Băng Thanh ra thì không được bất kỳ thứ gì.
...