Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chương 96: Chương 96: Điểm quan trọng (1)




Hôm sau

Sở Hạo sáng sớm đi vào Hoàng cung, chân trước của hắn vừa mới đi thì trong cung lão thái giám Tào công công ở sau lưng bước chân vào Sở phủ, hắn nhìn thấy Ngữ Diên đầu tiên là làm một cái đại lễ, tiếp theo hắn vung tay lên, lũ tiểu tử phía sau mang theo một cái thùng đi tới.

Ngữ Diên nhìn một màn kỳ quái này, đây là ý gì, Tiểu Hương cũng nghi hoặc nhíu mày, đây là ý gì? Bên trong rương không phải đều là thịt bò cùng trứng tôm chứ? Chẳng lẽ thật sự phải làm thành N lần viên bò đi tiểu chứ? !

Kia. . . . . . Tiểu thư chẳng phải là sẽ mệt chết đi được? !

“Cung Vương Phi, cái này là một vạn lượng hoàng kim, hoàng thượng nói ngài muốn mời mọi người đến tất nhiên sẽ rất vất vả, những thứ này là kinh phí, chỗ còn lại chính là để cho người dùng” nói xong, Tào công công cười cười, ý bảo bọn họ mở rương ra.

Rương được mở ta, ánh vàng hoàng kim rực rỡ đều bộc lộ ra, hai mắt Ngữ Diên trong nháy mắt mở to, một giây sau, xông đến nắm hoàng kim lên nhìn trái xem nhìn phải xem, tựa hồ cảm thấy không phải sự thật, vì thế lại cắn một cái, way, thật sự ai!

“Ý của ngươi là, hoàng kim này chỉ dùng để chuẩn bị thức ăn ngon, còn lại đều là của ta?” Nàng cười cười hỏi.

“Đúng vậy” Tào công công liền trả lời, hắn đối với nàng đã sớm sùng bái không thôi, có thể làm cho Hoàng thượng mở miệng vàng, nàng đúng là một thần nữ.

Nghe thấy vậy, nàng tâm tình ban đầu không được tốt lắm, lúc này lại trở nên thoải mái rồi, đó chính là nói dùng không hết tiền, số còn lại đều là của nàng, nàng trong đầu vừa chuyển giảo hoạt cười cười, số tiền này đến thật vừa vặn, không chừng khi nào mà Phượng Ly Ca tới đón nàng đi, nếu cùng hắn đi mà trên người một phân tiền cũng không có thì rất là kỳ cục, mà cái thứ này đến thật đúng thời điểm.

“Đúng rồi, Hoàng thượng còn nói, nếu người có thể làm cho mọi người ăn đồ ăn không giống nhau như vậy, thì ngài tất nhiên sẽ có một phần đại lễ tặng cho người” Tào công công liền đem lời Hoàng thượng nói ra.

Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười, đại lễ, cái gọi là không cần một núi mà nhìn núi cao hơn, núi này đối với nàng mà nói cũng rất có lực hấp dẫn rồi, hay là trước mắt đem núi vàng này xử lý cho tốt, vì thế đứng dậy đối với Tào công công cười cười ôn nhu nói: “Nếu như vậy, phiền toái Tào công công đem những hoàng kim này đều đổi thành ngân phiếu đi”

“A? Đổi thành ngân phiếu?” Tào công công ngây ra một lúc, tại sao muốn làm như vậy a?

Ngữ diên lại không để ý tới vẻ ngạc nhiên của hắn, nói thẳng: “Nói vậy Hoàng thượng cùng các phi tử đều muốn nghĩ đến một cuộc yến hội thật khó quên phải không, nếu tất cả đều để ta làm, cho nên, ta nói cái gì, các ngươi nghe theo là được, đem một vạn lượng hoàng kim này toàn bộ đổi thành ngân phiếu” nàng nhe răng cười, không để cho mọi người phản bác.

Tào công công cho dù khó hiểu, nhưng cũng không dám hỏi lại, nói như vậy, nàng làm thế nhất định là có nguyên nhân .

Tiễn bước Tào công công, Tiểu Hương liền khó hiểu nhìn hướng nàng: “Tiểu thư người đây là?”

Ngữ Diên cười cười, “Bí mật, đúng rồi, Gia gia đã trở lại phải không?”

Tiểu Hương ngây ra một lúc nói: “Không đâu, nghe nói ngày mai mới trở về mà, cái này làm sao bây giờ, Vương gia bảo buổi tối hôm nay sẽ đem tất cả đầu bếp nghỉ, gia gia lại không ở đây, cũng không có người nói giúp cho chúng ta, chúng ta ngày mai làm thế nào để tiếp đón nhiều người như vậy?” Tiểu Hương buồn bực không thôi, cái này rõ ràng là không phải muốn mệt chết tiểu thư sao?

Ngữ Diên nghe vậy cười cười nói: “Trời không tuyệt đường người, hắn muốn chơi ta? Còn chưa đủ tư cách”

Tiểu Hương nhìn về phía nụ cười giảo hoạt của nàng, trong lòng không khỏi sợ hãi, tiểu thư tựa hồ có ý gì rồi, kia. . . . . . Vương gia có thể tức giận hay không?

“Đi, ta còn có chuyện giao cho ngươi” nàng nói một chút liền hướng Kim Uyển đi đến, Tiểu Hương liền theo đi qua.

Một lúc sau

Tiểu Hương nghi hoặc nhìn nàng cầm bút mực ở trên tờ giấy trắng vẽ vẽ, nhưng cái này đến tột cùng là trò đùa gì nàng căn bản xem không hiểu, nhưng nhìn thấy tiểu thư vẽ cẩn thận như thế, nói vậy vật này nhất định rất quan trọng đi?

“Uh, bức tranh tốt lắm, Tiểu Hương ngươi đem cái này đến tiệm sắt lớn nhất kinh thành để tạo ra cái giống như đúc cái này, phải làm ra năm mươi cái, muốn đêm nay giờ Dậu đưa đến Sở phủ, thời điểm ngươi đi báo danh xưng là Cung Thân Vương, bảo bọn họ làm xong đến đây lấy tiền”

Tiểu Hương nhìn nhìn cái gì đó trên bản vẽ, ồ lên một tiếng liền đi ra ngoài.

Tiểu Hương rời đi, nàng cũng không có rảnh rỗi, xuất ra Huyết Linh Đang lắc lắc, đem ba quỷ nhi đang ngủ hô lên.

“Vu bà ngươi làm cái gì a, ban ngày ban mặt không cho người khác ngủ?” Thất Dạ vừa đến liền ngồi ở trên băng ghế ngáp một cái nói.

Hiền cũng ngồi ở trên ghế, híp mắt ghé vào trên mặt bàn buồn ngủ, mà Xinh Đẹp hưng phấn nhất, chỉ cần vừa thấy được Ngữ Diên, nàng vui vẻ thôi rồi .

“Được rồi, biết ban ngày quấy rầy các ngươi là chuyện vô cùng không tốt, ta cũng vậy biết các ngươi đều hoạt động buổi tối, nhưng hôm nay có việc các ngươi nhất định phải giúp ta, đặc biệt ngươi ——” nàng quỷ dị cười nhìn về phía Thất Dạ.

Thất Dạ đột nhiên bị nàng dùng một ngón tay chỉ, vẻ mặt sợ hãi nhìn hướng nàng, “Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ làm gì? Ánh mắt của ngươi thật là khủng khiếp nha?”

Ngữ Diên nghe thấy vậy đi đến trước mặt của hắn xoay người cười cười nói: “Thất Dạ, phiền toái ngươi viết ra một danh sách đi”

Lời của nàng vừa nói xong, Hiền lại ngước mắt nhìn nàng một cái, “Danh sách?” Khó hiểu.

“Thất Dạ đem bí phương tổ truyền của ngươi viết ra, ta muốn đối chiếu, ngày mai phải dùng” nàng không quanh co lòng vòng mà nói thẳng ra.

Thất Dạ nghi hoặc nhìn hướng nàng, “Ngươi muốn cái kia làm cái gì? Nó có tác dụng gì? Ngươi không phải lại muốn ăn lẩu chứ?”

“Không, lần này không làm lẩu, ngươi đem nước tương tổ truyền của ngươi viết ra dự đoán luôn nguyên liệu viết ra cho ta, sau đó ngươi đưa cho ta cân xứng là được rồi, nhớ rõ là phải chia rất nhiều, hai người các ngươi đều phải hỗ trợ, hiểu chưa?” Nàng bày ra tư thế lão đại nói.

“Được” Xinh Đẹp là người đầu tiên cười nói.

Thất Dạ cùng Hiền thấy thế bất đắc dĩ cười cười, Xinh Đẹp vốn là như vậy, một mỹ nữ đẹp đẽ cư nhiên thích nữ nhân, còn có luyến sư tình như vậy!

Lúc xế chiều, Ngữ Diên vẫn bề bộn nhiều việc, chuyện thứ nhất muốn tìm phương pháp điều chế đồ ăn ngon của gia tộc Thất Dạ cùng với nguyên liệu, chuyện này giao cho lão quản gia đi làm, hắn ở kinh thành nhiều năm như vậy, tự nhiên biết chỗ nào bán nguyên liệu là tốt nhất, nàng lại đưa ra rất nhiều tờ danh sách, rau dưa, thịt để ăn vân vân, mấy thứ này, lại làm cho Tiểu Hương cùng nhiều nhóm người hầu đi mua đồ.

Đuổi mọi người xuống phía dưới, nàng liền hạ lệnh không cho bất luận kẻ nào tới gần Kim Uyển, bởi vì phối hợp bí phương phải tốn rất nhiều công sức, nhiều người ngược lại không tốt, có ba quỷ cùng hổ trợ với nàng, sự tình tiến triển coi như thuận lợi.

“Wow, tương ăn thật ngon thật ngọt nha” Xinh Đẹp nhịn không được nếm thử một miếng khen không dứt miệng.

Hiền thấy thế cũng tao nhã dùng chiếc đũa nếm tương bên cạnh, qua một lúc không thấy hắn có phản ứng gì, vài giây sau, “Wow, quá cay, nước nước nước”

Xinh Đẹp liền đem nước trà trên bàn đưa cho hắn, Hiền liền càu nhàu uống vào mấy ngụm, cuối cùng màu đỏ trên mặt hòa hoãn đi xuống dưới, “Thất Dạ, tương ớt này của nhà ngươi có vẻ quá mức”

Thất Dạ bận rộn ngẩng đầu, “Không có biện pháp, đây là tổ truyền trong nhà, ai, các ngươi cũng không biết ta khổ nhiều như nào đâu, từ khi vu bà biết ta có chiêu thức đó, tương trong nhà đều là do ta làm, ai, nghĩ tới một soái ca như ta thế nào mà lại luân lạc tới đây làm tương ?”

‘Binh’ Ngữ Diên một chưởng liền bổ tới, “Vô nghĩa nhiều lời, nắm chặt làm nhanh cho ta, không còn thời gian”.

Thất Dạ thấy thế vội cúi đầu tiếp tục làm không trêu ghẹo nữa, Xinh Đẹp cùng Hiền cũng đi theo phía sau bắt đầu công việc lu bù lên.

Thanh Uyển, trong hoa viên

“Sự tình điều tra thế nào rồi?” Trong hoa viên Tình Nhi uống một ngụm nước trà đối với Kiều Kiều hỏi.

“Tỷ tỷ nghe nói ngày mai Hoàng thượng cùng rất nhiều đại thần còn có Hoàng hậu tới Đây” Kiều Kiều liền báo cáo .

Tình Nhi híp mắt nhìn nàng một cái, “Chuyện này còn cần ngươi hỏi thăm sao? Ta hỏi là nàng đang làm cái gì đặc biệt ” thanh âm của nàng đề cao lên rất nhiều.

Kiều Kiều nghe thấy vậy liền quỳ gối xuống, “Thực xin lỗi, ta. . . . . . Ta không nghe được, chỉ biết là nàng cho người ta mua rất nhiều rau dưa cùng thịt, hơn nữa không cho người khác tới gần Kim Uyển” nàng vội cúi đầu nói.

Tình Nhi nghe thấy vậy liền đứng dậy, đi đến cạnh nàng, cúi người nâng mặt của nàng lên, ‘ba’ một cái tát vang dội liền quất tới.

Bị đánh Kiều Kiều vội vàng quỳ xuống đất khóc lóc cầu xin tha thứ, Tuyết Ngọc thấy thế cũng quỳ gối xuống, “Tỷ tỷ bớt giận, tỷ tỷ bớt giận a” nàng không ngừng cầu tình.

Tình Nhi cười lạnh một tiếng, “Hai đứa phế vật, ta có bản lĩnh cho các ngươi tiến vào Sở phủ cũng có bản lĩnh cho các ngươi cút đi”

Hai người nghe thấy vậy liền không dám nức nở, cúi đầu nghe lời dạy bảo của nàng.

“Bản thân ta muốn nhìn nàng có thể làm ra cái dạng gì, có ta ở đây, nàng ta đừng mơ tưởng có ngày yên lành, ở trong này, Vương Phi cũng chỉ có một mình ta, nàng ta vĩnh viễn cũng không đủ tư cách này” Tình Nhi hung ác nói.

Tuyết Ngọc cùng Kiều Kiều thấy thế cũng không dám nói, nhìn Tình nhi ôn nhu nhưng trên thực tế tàn nhẫn muốn chết, chính nàng vẫn hoài không được đứa nhỏ, nhưng chỉ cần Vương gia sủng hạnh nữ nhân nào, nàng luôn làm cho các nàng âm thầm hạ độc, chính là phòng ngừa các nàng mang thai.

Kỳ thật, các nàng cũng biết vì sao gần đây tính tình của nàng ta lại xấu như thế, chủ yếu cũng là bởi vì thời gian qua Vương gia không có tới xem nàng ta, các nàng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng có thể biết, nàng ta nếu là không tốt, thì hai người các nàng tất nhiên sẽ gặp tai ương.

Tình Nhi hung ác nhìn hướng xa xa, Mộng Ngữ Diên ngươi cứ sống mấy ngày sung sướng đi, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi cái gì hắn chỉ thuộc về nàng, không thuộc về bất kỳ nữ nhân nào!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.