Chiếm Hữu Của Ác Quỷ

Chương 6: Chương 6




- Cô ta biết mình có dấu ấn của ác quỷ hơn nữa lại biết vị trí của dấu ấn là ở trên bàn tay của mình không lẽ...

Cô suy nghĩ một hồi mới chạy theo. Vừa ra khỏi phòng cô liền cảm thấy mọi thứ xung quanh bị đảo lộn, nguỵ chân xuống đất một hồi cô cố gắng đứng dậy tiếp tục đuổi theo, đuổi theo ra tận khu vườn lạnh lẽo u ám của dinh thự đột nhiên cô cảm thấy một bóng đen sau lưng mình liền quay lại.

- Ai?- Giọng một chút sợ nhưng vẫn vang lên thật to.

- Ha ha! Trò chơi đuổi bắt này kết thúc sớm thế.-Cậu bước ra với giọng cười ma mị.

- Đùa giỡn với tôi vui lắm sau Alois Trancy.- Giọng cô nhỏ nhẹ nhưng vẫn có thể cảm thấy cảm giác lạnh sống lưng.

- Em phát hiện ra sớm thế thật chẳng vui chút nào.-Vừa nói cậu vừa cởi bộ tóc giả ra.

- Anh muốn gì!- Giọng ngữ lạnh tới mức có thể tưởng tượng đang ở kho lạnh âm mấy trăm độ.

- Tôi muốn em.- Giọng có một chút đùa giỡn.

- Hả?- Cô ngơ một hồi mới tỉnh.

- Đừng có ngốc như vậy chứ em hiểu tôi muốn gì mà, phải không Lysia.- Cậu tới gần cô đưa bàn tay vuốt ve gương mặt trắng mịn không chút son phấn của cô.

- Anh không sợ tôi giết anh nơi không người này.- Cô gạt tay cậu sang một bên.

- Nếu được thật vinh hạnh chết dưới tay em với lại tôi cũng đông người hơn em.- Cậu nói xong vỗ tay 2 cái Elf liền bước ra.

- Anh...cho dù anh có một mình căn bản là tôi đấu không lại anh, anh là ác quỷ còn tôi chỉ là con người kí khế ước với ác quỷ.- Cô cười nhẹ.

- Ola. Em cũng biết tôi là ác quỷ đấy à cũng có bản lĩnh.-Cậu bật cười.

- Vào vấn đề chính chúng ta chơi một trò chơi đi!

- Trò chơi?- Cô nhíu đôi mắt xinh đẹp của mình.

- Tôi và em sẽ đấu kiếm nếu em thua thì em thuộc về tôi còn nếu tôi thua thì em có thể giết tôi hoặc làm gì cũng được.- Câu cuối cậu ngừng một hồi rồi nhún vai.

- Được!-Nói xong cô bỏ đi.

- Vậy thì bắt đầu thôi Lysia Ethan.

------Trong bữa tiệc------

- Lys đâu rồi ta?- Emma ngó xung quanh.

- Cậu đang tìm gì vậy?- Cô bước tới.

- Cậu nãy giờ đi đâu vậy?- Emma nắm tay cô thật chặt.

- Tớ đi một chút việc.

- Được rồi đi khiêu vũ thôi cậu tự chọn cho mình một anh chàng đi.- Emma định kéo tay cô đi thì cửa chính mở ra một chàng trai bước vào cùng với chàng trai phía sau mặc áo đuôi tôm đoán chắc là quản gia của người đi đằng trước.

“Alois Trancy”- Cô suy nghĩ.

- Cảm ơn mọi người đã đến dự bữa tiệc này, xin tự giới thiệu tôi là bá tước Alois Trancy. Bữa tiệc xin được phép bắt đầu.- Cậu nhìn lướt qua cô rồi nói.

Vừa nói xong nhiều tiếng thì thầm vang lên. Cô nhìn quan sát cậu, ở tuổi 13 này thì việc làm chủ một gia tộc lừng danh thì không dễ dàng như vậy đoán chắc chỉ có cô và cậu là 2 người đầu tiên và nhỏ tuổi nhất trong các người thừa kế các gia tộc lớn và tiếng. Việc cô nhìn chằm chằm vào cậu khiến cậu phải nhìn cô. Đang đắm chìm vào suy nghĩ cảm thấy một ánh mắt nhìn mình cô hoàn hồn nhìn lại thì thấy cậu nhìn mình cô né tránh ánh mắt đó và đỏ mặt. Arata và Elf cũng không ngoại lệ nhìn thấy 2 chủ nhân của mình nhìn nhau thì cũng không khỏi trao đổi ánh mắt với nhau.

“Bảo chủ nhân của ngươi đừng nhìn cô chủ ta như vậy nữa thật ghê tởm.”

“ Chủ nhân ta đã quyết làm gì không ai ngăn cản được.”

“ Cô chủ ta sẽ bị vấy bẩn mất.”

“ Hừ.”

Sau buổi phát biểu mọi người bắt đầu dự tiệc và khiêu vũ. Emma đã quen được một anh chàng và đi khiêu vũ còn cô thì đang tìm cho mình một anh chàng đang đi thì....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.