Chiến Long Vô Song

Chương 496: Chương 496: Đã đến lúc tính sổ rồi






Trong dinh thự của Trần Phiệt ở thành phố Tấn Dương phía bắc.

Trần Mục Phong, Trần Bôn Lôi và Trần Công cẩn đang trong phòng ăn dùng bữa, họ đã quen với việc vừa nói chuyện vừa ăn. TV trên tường vẫn đang phát sóng tin tức.

Trần Công cẩn giận dữ nói: “Đại ca, thật không biết tên nhóc Trần Ninh lấỵ đâu ra lá gan đó mà từ chối điều kiện của chúng ta.”

“Cậu ta không thỏa hiệp, nói rằng cậu ta có thể tự mình xử lý mọi khủng hoảng, sau đó còn buông lời đe dọa sẽ tính sổ với Trần Phiệt chúng ta!”

Trần Mục Phong cười nói: “Đợi sau khi người thử nghiệm thuốc bị chết, mấy chủ nhờ báo đài viết mấy bài, nói người dùng thuốc chữa ung thư gan của tập đoàn Ninh Đại chết rồi, khiến tập đoàn Ninh Đại rơi vào vòng xoáy dư luận.”

“Đồng thời, thả tin tức rằng cơ quan quản lý thực phẩm và dược phẩm

nhà nước cũng tuyên bổ rằng các loại thuốc điều trị ung thư gan của Tập đoàn Ninh Đại có vấn đề, và họ đã từ chối đơn đăng ký của Tập đoàn Ninh Đại phê duyệt số tiêu chuẩn thuốc quốc gia.”

“Khi hai tin xấu này xuất hiện, giá cổ phiếu của Ninh Đại chắc chắn sẽ giảm mạnh. Chúng ta sẽ nhân cơ hội mua lại Tập đoàn Ninh Đại với giá rẻ và nuốt chửng nó.”Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com I Nhảy hố truyện hay nhé!

Cả Trần Bôn Lôi và Trần Công cẩn đều không thể không cười, cùng nói: “Tuyệt vời, kế hay!”

Đúng lúc ba anh em chúng đang dương dương đắc ý!

Đột nhiên, trên bản tin truyền hình, người dẫn chương trình lớn tiếng nói: “Gần đây đang ồn ào bàn tán chuyện người thử nghiệm đang bị bệnh nặng. Cảnh sát mới phát hiện người thử nghiệm này không phải là dùng thuốc điều trị ung thư gan của tập đoàn Ninh Đại xảy ra vấn đề mà đã bị người khác hạ độc…”

“Cảnh sát đã phát hiện ra rằng đây là một tội ác được tính toán trước để đối phó với Tập đoàn Ninh Đại. Vụ

việc vẫn đang được điều tra thêm.

“Tiến sĩ Cát Vy Minh, được mệnh danh là lão dược thần đã đích thân tuyên bố rằng người thử nghiệm đã bị đầu độc. ông ấy đang tự mình điều trị cho người thử nghiệm, và tin rằng người thử nghiệm sẽ sớm được chữa khỏi…”

Ba anh em Trần Mục Phong kinh ngạc nhìn tin tức được phát trên TV, mỗi người đều trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin được.

Trần Ninh vậy mà lại có thể mời được lão thần y ra tay cửu người!

Hơn nữa còn có thể để cho bản tin tức này làm rõ sự thật!

Trời ơi!

Phải có bản lĩnh thông thiên thế nào mới có thể làm được hai điều này!

Trần Mục Phong tràn đầy nghi hoặc: “Trần Ninh chắc là có giao tình nào đó với lão dược thần cho nên lão dược thần mới chịu ra tay cứu giúp đúng không?”

Trần Công cẩn cũng đoán: “Tin tức

phát ra chuyện này chắc cũng là do danh tiếng quá lớn của lão dược thần, hẳn là không liên quan gì đến Trần Ninh!”

Trần Mục Phong gật đầu: “Tôi cũng nghĩ như vậy!”

“ò, vận may của Trần Ninh thật là tốt. Bản tin đã giúp Ninh Đại làm rõ mọi việc, xóa bỏ cuộc khủng hoảng danh tiếng của Ninh Đại.”

Trần Công cẩn nói: “Nhưng Ninh Đại thậm chí vẫn chưa nộp đơn xin số tiêu chuẩn dược phẩm quốc gia!”

Trần Mục Phong gật đầu: “Đúng vậy, Hồ Chương, cục trưởng cục quản lý thực phẩm và dược phẩm là một người bạn tốt của tôi. ông ta đã hứa sẽ giúp tôi xử chết tập đoàn Ninh Đại.”

“Chú ba, chú đi Trung Hải nói chuyện với Trần Ninh một chuyến.”

“Chú nói nếu không đồng ý chuyển nhượng cổ phần đó cho Trần Phiệt chúng ta, thì tập đoàn Ninh Đại đừng nghĩ đến chuyện nộp đơn xin phê duyệt tiêu chuẩn dược phẩm quốc gia cho thuốc điều trị ung thư gan.”

Trần Công cẩn nói: “Vâng, đại ca!”

Ngày hôm sau, Trần Công cẩn dẫn theo một nhóm thủ hạ đắc lực đáp máy bay đến thành phố Trung Hải.

Chẳng bao lâu, ông ta đã đến Tập đoàn Ninh Đại.

Tuy nhiên, nhóm của ông ta bị chặn bởi hơn một chục nhân viên bảo vệ của Tập đoàn Ninh Đại ở cửa.

Trương Sơn, đội trưởng an ninh của tập đoàn Ninh Đại, nhìn Trần Công

cẩn và đoàn tùy tùng đang vô cùng hung hăng bình tĩnh nói: “Xin lỗi, nếu các ông không hẹn trước thì không thể được gặp Trần tiên sinh và Tống tổng, vui lòng quay về đi!”



Trần Ninh nhìn đám người đằng đằng sát khí phía sau Trần Công Cẩn, lạnh lùng hỏi: “Vừa rồi ai đã đánh bị thương nhân viên bảo vệ của chúng tôi?”

A Hào đang đứng trong đám thuộc hạ phía sau Trần Công cẩn cười hung hãn sải bước ra ngoài, nói: “Chính là Lão Tử đánh đó thì sao?”

Trần Công cẩn nhìn dáng vẻ như sắp bắt đầu hỏi tội của Trần Ninh cũng cười lạnh nói: “Trần Ninh, đây là vệ sĩ riêng của tôi, A Hào, nhà vô địch quyền anh hạng nặng quốc gia

ba lần liên tiếp. Anh ta có thể giết một con trâu chỉ bằng một cú đấm. Tôi khuyên cậu không nên tự mình tìm phiền phức.”

Trần Ninh nghe xong, hơi hơi nhếch khóe miệng lên, nói to: “Điển Chử!”

Điển Chử nghiêm nghị nói: “Có thuộc hạ!”

Trần Ninh nhìn về phía độc nhãn long A Hào thân hình vạm vỡ, nhàn nhạt nói: “Đánh gãy tay chân, cho hắn một chút trừng phạt!”

‘Vâng, thiếu gia!

Điển Chử vừa nói vừa sải bước về phía A Hào.

Trần Công cẩn thấy vậy bèn cười lạnh, vỗ vai A Hào bên cạnh mình nói: “Phế hắn ta, đừng làm tôi thất vọng.”

A Hào nhếch mép cười: “Vâng, tam gia!”

Nói xong, A Hào cũng sải bước về phía Điển Chử.

A Hào có nhiều kinh nghiệm chiến

đấu trên võ đài. Khi đến gần Điển Chử, hắn ta đã giơ nắm đấm lên trước, gầm gừ rồi vung nắm đấm về phía Điển Chử.

Không chịu thua kém, Điển Chử cũng vung tay đấm tới.

Bịch!

Nắm đấm của cả hai va vào nhau kịch liệt, sau đó thì nghe thấy một âm thanh giòn tan. Cánh tay của A Hào đã bị gãy.

Cái gì!

A Hào bị gãy xương cánh tay phải, vừa kêu lên đau đớn hắn ta vừa giơ cánh tay trái lên và dùng cùi chỏ đánh vào đầu Điển Chử, muốn dùng sát chiêu đánh trả.

Điển Chử giơ tay trái lên nắm lấy cánh tay trái của đối phương, sau đó dùng tay phải đập mạnh vào cánh tay trái của đối phương.

Rắc!

Lại có một âm thanh giòn tan của xương gãy vang lên!Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com I Nhảy hố truyện hay nhé!

Cánh tay trái của A Hào cũng đã bị Điển Chử đánh gãy.

Điển Chử tiếp tục di chuyển, tung thêm hai cú đá nhanh như chớp, trúng hai đầu gối của A Hào.

Rắc rắc hai tiếng, chân của A Hào cũng đã bị đá gãy, quỳ trên mặt đất.

Toàn bộ khuôn mặt của hắn ta hoàn toàn biến dạng vì quá đau đớn, tiếp sau là một tiếng hét đau đớn thê thảm phát ra từ cổ họng: “A!”

Trần Công cẩn nhìn thấy vậy, tròng

mắt như sắp lồi ra ngoài.

Vua quyền anh mà ông ta bỏ rất nhiều tiền ra thuê về đã thực sự bị người của Trần Ninh phế ngay lúc vừa mới đánh nhau được mấy chiêu.

Ông ta kinh hãi nhìn Trần Ninh!

Trần Ninh cười lạnh nói: “Bây giờ, đã đến lúc chúng ta tính sổ rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.